Chương 49: Giải đáp
Nghĩ Trường Tồn Tiên Ông tuổi tác đã cao, không thích hợp những chuyện quá vui hay quá buồn, Giang Ly quyết định hỏi vấn đề uyển chuyển chút.
“Hồng Trần Tiên tử sống lại rồi, lão thấy thế nào?”
Trường Tồn Tiên Ông máu dâng lên, đột nhiên đứng dậy, dùng vài cái Tịnh Thân thuật cấp tiên thuật cho mình, lưng dần dần thẳng lên, soi gương đồng sửa sang bản thân thay tiên y.
Tịnh Tâm Thánh Nữ chỉ thấy choáng váng, lão từ lão nông trồng trọt, biến thành một ông lão hơn lớn tuổi nhưng tác phong nhanh nhẹn.
Trường Tồn Tiên Ông không nói một lời, hóa thành vệt sáng bay về phía Hồng Trần Tịnh Thổ.
Còn chưa bay ra cửa động đã bị Giang Ly kéo cổ chân lại lôi về.
“Thả ra, thả ta ra, đừng cản ta đi tìm tình yêu!” Trường Tồn Tiên Ông dùng sức giãy giụa nhưng bị hai tay Giang Ly nắm chặt, không nhúc nhích được.
“Lão thế này mà gọi là tình yêu à, ta còn xấu hổ thay lão.” Giang Ly bĩu môi.
Lúc trước Hồng Trần Tiên tử vừa hạ giới đã gây ra hỗn loạn không nhỏ, Trường Tồn Tiên Ông nổi săn tâm, đi xem thử một cái liền quỳ xuống ngay tại chỗ, bảo đã tìm được tình yêu, muốn cúng bái Hồng Trần Tiên tử cả đời.
Sau đó tỉnh táo lại mới nói Hồng Trần Tiên tử là Thiên Đạo chi “Mĩ” Cụ Hiện.
Hắn ngại nói chuyện này ra trước mặt Tịnh Tâm Thánh Nữ.
“Thả ra ta, bắt nạt người già!”
Tịnh Tâm Thánh Nữ kinh ngạc nhìn cảnh này, không phải bởi vì Trường Tồn Tiên Ông thất lễ mà vì Giang Ly có thể chế ngự dễ dàng một tiên nhân thứ thiệt!
Qua hồi lâu, Trường Tồn Tiên Ông mới tỉnh táo lại.
“Thấy mị lực của Hồng Trần Tiên tử rồi chứ, đến tiên nhân cũng không chống lại được.” Giang Ly nói với Tịnh Tâm Thánh Nữ.
Ví dụ trước mắt rất có sức thuyết phục.
Ba người Mộng Giang Hoàng thất thố nàng không thấy, nguyên nhân Huyền Ai đạo cô đảo chính soán vị thì nàng không rõ lắm.
Đây là lần đầu tiên Tịnh Tâm Thánh Nữ nhìn thấy người nổi điên vì Hồng Trần Tiên tử, còn là tiên nhân.
“Cho nên Hồng Trần Tiên tử sống lại thật?” Trường Tồn Tiên Ông biết Giang Ly sẽ không lấy chuyện này ra đùa mình, nhưng lão vẫn không nhịn được hỏi.
Giang Ly và Tịnh Tâm Thánh Nữ ngươi một lời ta một tiếng nói hết toàn bộ những chuyện đã xảy ra cho Trường Tồn Tiên Ông, Trường Tồn Tiên Ông trầm tư một lát nói: “Xem ra là thân thể sinh linh, sinh ra linh hồn mới!”
“Cái này có ví dụ ở Tiên giới, tiên nhân chết đi tiên lực còn lại trong cơ thể không bay ra ngoài, thân thể không thối rữa, dần dần có thể sinh ra linh trí, thân thể không có ký ức trước kia, trở thành một sinh mạng hoàn toàn mới. Trong đó tiên nhân Thể Tu thành tiên là dễ xảy ra tình trạng này nhất.”
“Không phải ngươi từng đưa ra lý thuyết linh hồn mới sinh ra à, thân thể sinh linh cũng thuộc dạng đó, linh lực hay tiên lực cũng vậy, cuối cùng đều sẽ làm linh hồn mới sinh ra.”
“Vậy tại sao nàng vẫn luôn ngủ?”
“Là do tâm lý, linh hồn vừa sinh ra hoàn toàn không biết gì về mình và thế giới, mà mình thì nắm được sức mạnh cực kỳ khổng lồ, họ sẽ cảm thấy mê mang và sợ hãi, thích dùng ngủ để trốn tránh.”
“Không phải sau khi các ngươi nói với Hồng Trần Tiên tử vài chuyện của nàng thì thời gian nàng ngủ không ngừng ít lại sao? Đó chính là quá trình đang từ từ chấp nhận bản thân mình.”
Dù sao Trường Tồn Tiên Ông đã ở Tiên giới hàng nghìn năm, hiểu sâu biết rộng, nghe xong là đưa ra được suy đoán hợp lý, vài câu là giải quyết được nghi hoặc của Giang Ly.
Giang Ly nhìn Trường Tồn Tiên Ông nôn nóng đứng ngồi không yên, cảnh cáo nói: “Lão đừng có thừa dịp Hồng Trần Tiên tử vừa sinh ra lén đến Hồng Trần Tịnh Thổ đấy.”
“Sao có thể! Ta là người như vậy sao!” Trường Tồn Tiên Ông cảm giác Giang Ly đang hạ thấp nhân phẩm lão, vì thế đầu quay đi, không dám nhìn hắn.
Tiểu tử này sao liếc mắt một cái là biết mình nghĩ gì vậy.
“Ta không giỡn với lão, về Hồng Trần Tiên tử rốt cuộc phải làm sao. Nàng cứ ở trong Hồng Trần Tịnh Thổ thì không sao, nhưng nếu muốn ra ngoài thì làm thế nào, có cho ra ngoài không, ta vẫn chưa nghĩ ra. Giờ chỉ có vài người biết chuyện của nàng, ngươi đừng có gây thêm phiền phức!”
Thấy Giang Ly mặt đầy nghiêm túc, Trường Tồn Tiên Ông biết hắn không nói đùa,hắn nói chuyện Hồng Trần Tiên tử sống lại cho lão biết, có nghĩa là tín nhiệm lão, lão thân là trưởng bối, đương nhiên không thể phụ lòng tín nhiệm của hậu bối.
“Ừ, ta biết rồi.”
Thấy Trường Tồn Tiên Ông trịnh trọng hứa hẹn, lúc này mặt Giang Ly mới dịu lại: “Còn một chuyện nữa.”
Giang Ly nói chuyện kẻ áo đen truyền bá Ma đạo, thiết kế trước 380 năm cho Trường Tồn Tiên Ông.
Chuyện Giang Nhất Tinh tu luyện Ma đạo đã qua hơn hai tháng, Giang Nhất Tinh đã bị xử tử từ lâu, thân là đường ca Giang Nhân Hoàng, Giang Ly còn đích thân đưa Giang Nhất Tinh vào đại lao, đủ loại tin tức hấp dẫn truyền khắp Cửu Châu dẫn đến những phản ứng rất lớn.
Có người cho rằng Giang Ly đại nghĩa diệt thân, ủng hộ Giang Ly, có người thì thấy lúc Giang Ly phát hiện Giang Nhất Tinh tu luyện Ma đạo thì nên xử tử gã luôn, không cần đi theo trình tự luật pháp, cũng có người cho rằng Giang Ly đưa ca ca mình vào đại lao, không có nhân tính.
Nhưng không ai hoài nghi Giang Ly cũng tu luyện Ma đạo.
Chuyện này ảnh hưởng trực quan nhất chính là, tốc độ thu thập sức mạnh tín ngưỡng đỉnh Thanh Đồng trong điện Nhân Hoàng hơi chậm lại.
Nhưng Trường Tồn Tiên Ông quanh năm ru rú ở Đạo tông, Tịnh Tâm Thánh Nữ thì mới xuống núi đều không biết chuyện này.
“Kẻ áo đen đó tại sao có thể bố cục trước? Nếu không phải ta mạnh đến không cần sức mạnh tín ngưỡng, quỷ kế của gã đúng là có thể thành công thật.”
Bay giờ Giang Ly không tin là có người tình cờ truyền bá Ma đạo cho Giang Nhất Tinh, có thể chỉ một ngón tay là đưa Giang Nhất Tinh từ Trúc Cơ Trung kỳ lên tới Kim Đan, ít nhất phải là Hóa Thần Hậu kỳ mới làm được, Giang Nhất Tinh khi đó thiên phú bình thường, cũng không có thế lực, ai lại rảnh rỗi truyền bá Ma đạo cho gã.
Hắn cảm giác đây là một âm mưu nhằm vào hắn, hay phải nói là nhằm vào Nhân Hoàng!
Trường Tồn Tiên Ông im lặng vê râu, một lát sau mới chầm chậm nói: “Có người thông qua Thời gian chi đạo nhìn thấy tương lai của ngươi, hoặc có người tinh thông Duyên pháp hay Vọng Khí thuật, nhìn ra ngươi có duyên với vị trí Nhân Hoàng, hoặc nhìn ra ngươi có khí Nhân Hoàng.”
Thời gian chi đạo không phải chỉ Hoàng thất Đại Chu mới có, không chừng có vị ẩn tu nào đó tu tập được Thời gian chi đạo.
“Duyên pháp? Vọng Khí thuật?” Giang Ly hơi xa lạ với những từ này.
“Ngươi không biết cũng bình thường, Duyên pháp chú trọng duyên phận, hữu duyên vv… cuối cùng rồi ngươi sẽ nhận được, còn vô duyên thì có xài mánh khóe gì cũng như không. Vọng Khí thuật cho rằng trên đầu mỗi người đều có một luồng khí, màu khí khác nhau, thành tựu đạt được cũng khác nhau.”
“Mấy cái đó đều là pháp môn tu luyện thất truyền đã lâu, không chừng trong tòa miếu đổ nát hay phá đạo nào đó có truyền lại cách tu hành, tình cờ có người lấy được.”
Tuy có manh mối, nhưng Giang Ly lại không biết nên tìm từ đâu.
“Tại sao lại có người phá hỏng tín ngưỡng Nhân Hoàng?” Tịnh Tâm Thánh Nữ khó hiểu.
Nhân Hoàng yếu đi thì có lợi cho kẻ áo đen? Vậy ai ngăn lại Vực Ngoại Thiên Ma?
Đây là một đạo lý rất đơn giản, nhưng Giang Ly và Trường Tồn Tiên Ông lại đều bỏ qua điểm này, lúc này được Tịnh Tâm Thánh Nữ vô tình nhắc nhở mới tỉnh ngộ.
Bọn họ liếc nhau, xác định đáp án trong lòng.
Nhân Hoàng yếu đi chỉ có lợi cho Vực Ngoại Thiên Ma!
Cửu Châu có phản đồ!
Thậm chí có thể là Vực Ngoại Thiên Ma lén lút lẻn vào Cửu Châu!