• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như tên gọi của nó, Tha Sơn thạch chỉ là một hòn đá nhỏ nhưng lại là Tiên khí công phạt hạng nhất, một khi ném ra nhất định sẽ đánh trúng đối thủ, Mạc Đảo chủ ở Hợp Thể kỳ cầm Tha Sơn thạch trong tay chính là tồn tại vô địch, Trương Khổng Hổ lấy Thể Tu nổi tiếng mà trúng chiêu cũng phải ngắc ngoải.

Nhưng Cơ Chỉ không hề sợ.

Nhìn Tha Sơn thạch ném tới mình, hắn nhẹ nhàng chém một kiếm, tốc độ Tha Sơn thạch bỗng chậm lại, khi chạm tới Cơ Chỉ thì đã không còn uy hiếp nữa.

“Đây là... Sức mạnh của thời gian?” Tịnh Tâm Thánh Nữ chần chừ nói, nàng đã nghe tiếng tăm của Cổ Kim kiếm, đó là tổ tiên Cơ gia, con cá trong dòng sông Thời Không, lúc phi thăng thì luyện chế thành một thanh kiếm xương cá có thể ảnh hưởng thời không, nhưng cụ thể dùng thế nào thì nàng không biết.

“Đúng vậy. Một kiếm của hắn đảo loạn thời không của Tha Sơn thạch, làm Tha Sơn thạch bay mấy năm, Tha Sơn thạch không còn sức mạnh nữa, nhưng bởi vì đặc tính là nhất định sẽ trúng kẻ địch nên chỉ có thể tiếp tục bay về phía Cơ Chỉ.” Giang Ly nhìn rõ ràng hơn Tịnh Tâm Thánh Nữ, một kiếm đó nhìn như bình thường nhưng thứ để lộ ra lại rất đáng sợ.

Thừa dịp Mạc Đảo chủ thu hồi Tha Sơn thạch, Cơ Chỉ xông lên chém Mạc Đảo chủ mấy kiếm.

Mạc Đảo chủ vừa tránh được một kiếm, một kiếm khác tựa như đã đoán trước vậy chém về phía mình, liên tục mấy lần đều như vậy làm nàng trúng không ít vết kiếm.

Nàng nhíu mày nhìn mắt Cơ Chỉ, bừng tỉnh đại ngộ, không phải tác dụng của Cổ Kim kiếm, mà là đồng tử đôi của Cơ Chỉ nhìn được tương lai, nên kiếm pháp của hắn mới như biết trước chém trúng mình.

Biết được nguyên nhân, nàng hiểu cận chiến với Cơ Chỉ chỉ bị thiệt liền kéo giãn khoảng cách, ném Tha Sơn thạch lần nữa.

Tha Sơn thạch một hóa ngàn, bao vây Cơ Chỉ mười phương không còn đường lui chỉ có thể chịu trận.

Ai ngờ Cơ Chỉ hai tay cầm kiếm hộ trước ngực, hàng ngàn viên Tha Sơn thạch bay tới gần hắn tấn công thì đột nhiên tốc độ chậm lại, giống như lấy Cơ Chỉ là tâm vẽ ra một lĩnh vực, trong lĩnh vực thời gian tất cả sự vật đều sẽ bị kéo dài vô hạn.

Đột nhiên vị trí Mạc Đảo chủ đang đứng xuất hiện một luồng kiếm khí, Mạc Đảo chủ tránh không kịp bị kiếm khí gây thương tích, nàng bản năng di chuyển tới đâu thì bị chém đến nơi đó.

Cho dù Mạc Đảo chủ đi tới đâu thì chỗ nàng tới sẽ đột nhiên xuất hiện kiếm khí không thể tránh né!

“Mạc Đảo chủ, sức mạnh Cổ Kim kiếm thế nào?” Cơ Chỉ cầm kiếm xương cá mỉm cười, không hề bất ngờ với tình cảnh của Mạc Đảo chủ.

“Đồng tử đôi và Cổ Kim kiếm thật đúng là tuyệt phối!” Mạc Đảo chủ tán thưởng nói, nàng đã biết bản lĩnh Cơ Chỉ nhưng tạm thời còn chưa nghĩ ra cách đối phó.

Uy lực của Tha Sơn thạch không được thể hiện hoàn toàn còn bị Cổ Kim kiếm gây thương tích, đến nước này, Mạc Đảo chủ sao mà không biết mình đã thua.

Trận này đánh bực bội, nhưng thua chính là thua, nàng nhận.

Kiếm khí không tổn thương gì nặng đã là thiện ý Cơ Chỉ.

“Thế là sao?” Tịnh Tâm Thánh Nữ không hiểu Cơ Chỉ làm gì.

Giang Ly khẽ cười một tiếng: “Ta cũng từng chật vật như vậy, Cơ Chỉ đoán được sẽ bị khiêu chiến nên dùng đồng tử đôi nên xem thử người khiêu chiến là ai, thời gian nào vị trí ở đâu rồi dùng Cổ Kim kiếm giữ một luồng kiếm khí, kiếm khí quá khứ giữ lại đến bây giờ mới xuất hiện, đó cũng là năng lực của Cổ Kim kiếm.”

“Mạc Đảo chủ thua là vì không hiểu về Cổ Kim kiếm, Tha Sơn thạch có thể công vạn vật, đánh vỡ không gian, phá sông Thời Gian. Nếu Mạc Đảo chủ biết năng lực Cổ Kim kiếm thì có thể dùng Tha Sơn thạch đánh sông Thời Gian, làm sông Thời Gian gợn sóng, tương lai sẽ hỗn loạn, sức mạnh của đồng tử đôi và Cổ Kim kiếm sẽ giảm mạnh.”

Giang Ly nói dăm ba câu đã chỉ ra cách Mạc Đảo chủ chiến thắng, làm người trên đài kính phục.

“Đông Hải Long Vương, đến chiến!”

Giờ chỉ còn lại Thiên Nguyên Hoàng triều Như Ý Hồ Lô và Tứ Hải Long Châu chưa ra trận, mọi người còn tưởng là Thiên Nguyên Nữ hoàng đang khiêu chiến.

Ai ngờ Thiên Nguyên Nữ hoàng nhíu mày, dù mình định khiêu chiến Đông Hải Long Vương nhưng nàng còn chưa nói ra mà.

Thiên Nguyên Nữ hoàng mặc hoàng bào, uy nghiêm mà trang trọng, tuy là vị nữ tử cực mỹ nhưng ai lần đầu nhìn thấy nàng đều không bị dung mạo của nàng kinh diễm mà bị khí chất người trên cao của nàng áp chế.

“Đông Hải Long Vương, đến chiến!” Người trên không trung lặp lại lần nữa, mọi người mới phản ứng lại là Mạc Đảo chủ đang gọi.

Tuy thừa nhận mình thua nhưng Mạc Đảo chủ càng nghĩ càng giận, muốn đánh một trận ra trò xả giận.

Đông Hải Long Vương mặc thanh bào, đầu rồng mình người mặt đầy đau khổ ra nghênh chiến.

Người khác không biết thực lực Mạc Đảo chủ ra sao nhưng hắn thì không biết à.

Trong Lục đại tông môn chỉ có Bồng Lai Tiên đảo là ở hải ngoại, cũng chính là ở Tứ Hải, là quan hệ cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại thấy với Long Cung.

Cả bọn không cầm Tiên khí, Mạt Nhã Vũ có thể một đánh hai vị Long Vương, cả bọn cầm Tiên khí, Mạt Nhã Vũ có thể một đánh bốn người.

Có đôi khi Tứ Hải Long Vương ngồi nghĩ, tất cả đều là Thần Thú, hay thôi sát nhập vào Bạch Trạch Hoàng triều, Nhân tộc này người ăn hiếp người quá đáng lắm rồi!

Không không không, không được nghĩ vậy, ta không phải Long Vương của ngày xưa nữa, giờ ta là Đông Hải Long Vương đứng đầu Tứ Hải Long Vương đã luyện Giang Ly Nhân Hoàng Kình! Các huynh đệ bảo ta lên đài, là tin tưởng đại ca ta có thể dẫn dắt Tứ Hải hướng hướng tới huy hoàng!

Đông Hải Long Vương nghĩ vậy lập tức sinh ra luồng sức mạnh, tu luyện Giang Ly Nhân Hoàng Kình xong còn chưa đánh với Mạt Nhã Vũ bao giờ, hôm nay vừa hay đánh một trận nổi tiếng khắp nơi!

...

Đông Hải Long Vương thua thảm, Bạch Hoành Đồ như không cần tiền đút Đại Hoàn đan vào miệng rồng.

Lúc đó Đông Hải Long Vương nghĩ, bình thường Mạt Nhã Vũ không đánh mình ác vậy, có phải thấy dù sao Đại Hoàn đan là Đạo tông đưa nên mới ra tay tàn nhẫn vậy.

“Lão Long Vương đó mạnh hơn rồi!” Mạt Nhã Vũ trở lại khán đài nhíu mày nói, tuy mình chiến thắng Đông Hải Long Vương nhưng có thể cảm nhận được hắn mạnh hơn xưa, Long tộc vốn mạnh về nhục thân, thân thể Đông Hải Long Vương bây giờ còn rắn chắc hơn xưa.

Cầm Tiên khí, giờ nàng chỉ chắc đánh được ba Long Vương.

“Giang Ly Nhân Hoàng Kình tốt vậy sao?” Làm hàng xóm Long Cung, Mạt Nhã Vũ có nghe nói Long tộc đang lén lút luyện thể, nàng nhìn Giang Ly.

Giang Ly cảm giác mình bị người nhìn chòng chọc.

“Đại ca xài bốn viên Long Châu cũng không đánh lại Tha Sơn thạch.”

“May là đại ca lên.”

“Đúng, đúng. Nếu không đo đất chính là chúng ta.”

Ba vị Long Vương còn lại thì thầm to nhỏ dưới đài, Tiên khí tự luyện ngàn năm một thuở, bọn họ đương nhiên sẽ tới, nhưng không thể đường hoàng đến, đường hoàng lên đài được, đại ca là kết cục bọn họ.

Thân là đại ca, đương nhiên phải bị đánh trước.

Bình tĩnh mà xem xét, lực phòng ngự Long Châu kinh người, đừng nhìn Đông Hải Long Vương cầm bốn viên Long Châu vẫn bị đánh thảm, đó là vì đặc tính nhất kích tất trúng của Tha Sơn thạch nên bỏ qua phòng ngự Long Châu, nếu đổi thành Bạch Hoành Đồ tu vi Độ Kiếp kỳ cũng không đánh nổi Long Châu.

Tiên khí tương khắc, đành chịu thôi.

“Mau xem kìa, Âm Dương Thiên Ấn biến hóa rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK