• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Giang Ly tự phụ mình mạnh nhưng Tiên khí tấn công thần bí khó lường, hắn không có chắc chắn mình sẽ thắng lắm, chân thân của hắn lấy Thiên Hoang kích ra.

Một hóa thân cầm trường kiếm, thi triển Tâm Kiếm muốn chém đứt suy nghĩ của Tiên khí; một hóa thân thuật pháp giao hòa, Phật, Đạo, Nho ba thuật vô tận.

Bạch Hoành Đồ cứ như được nhìn lại Giang Ly Hợp Thể kỳ. Khi hắn còn chưa thành Nhân Hoàng, nhưng pháp thuật đã đạt tới siêu phàm, sức chống đỡ của nhục thân đã đến mức khó thể tin được, vũ khí, trò gian khó lòng phòng bị, quét sạch người cùng cảnh giới.

Khi đó hắn còn chưa có vũ khí vừa tay đã mạnh thế, giờ hắn cầm Thiên Hoang kích, Bạch Hoành Đồ không biết bây giờ Giang Ly mạnh cỡ nào.

Nếu hỏi giờ ai có thể bình định loạn Tiên khí, hắn cho rằng nhất định đó chính là Giang Ly.

Bốn vị hộ pháp Nho giáo một tay Quân Tử kiếm, một tay Long Châu, Quân Tử kiếm sắc bén không thể đỡ, Long Châu thì phòng ngự vô song, khí thế hiển nhiên không phải Độ Kiếp kỳ mới có được.

Giang Ly quét ngang một kích làm Quân Tử Kiếm gãy làm hai, đá bay bốn vị hộ pháp, nếu không phải có Long Châu phòng ngự, chỉ một kích đó là đã đánh bọn chúng về lại Tự Thiếp “Chiến”!

“Đau quá!”

“Quá dã man!”

“Hắn còn mạnh hơn Long tộc chúng ta!”

Tứ Mai Long Châu cùng kêu đau, chúng nó sinh ra linh trí, nhưng cũng vì thế mà có tri giác và tình cảm.

Tự Thiếp “Tử” dán vào một hóa thân của Giang Ly, hóa thân thi triển thuật Kim Thiền Thoát Xác, từ đầu bay ra hóa thân mới, hóa thân cũ biến thành tro bụi.

Đại Nho Tự Thiếp vẫn không bỏ cuộc, ném ra Tự Thiếp “Đốt”, hóa thân mới Phật quang phổ chiếu, dục hỏa trùng sinh, nặn thành kim thân, giống như Kim Cương La Hán.

Hóa thân khác chém ra Tâm Kiếm, Tâm Kiếm xuất hiện trong tâm trí Đại Nho Tự Thiếp chém Đại Nho Tự Thiếp và cả Tự Thiếp “Diệt” còn chưa viết ra, kiếm ý vẫn không ngừng, có vẻ không chém sạch hết là không ngừng lại.

Đại Nho Tự Thiếp sợ tới mức vội vàng viết Tự Thiếp “Tĩnh” làm tâm trí trống rỗng mới tránh khỏi sát kiếp này.

Như Ý Hồ Lô tiếp tục phóng Thiên Kiếp, hóa thân thi triển Tiêu Diêu Tự Tại thuật linh hoạt tránh né Thiên Kiếp công kích, cả người không hề hấn gì.

Phạm Thiên tháp dựa vào trọng lượng hình thành hố đen giao chiến chính diện với Giang Ly.

Nhưng đặc tính của Thiên Hoang kích chính là chí cương chí dương sẽ không bị công kích mài mòn, chỉ có thể sử dụng cách tương đối nhu hòa như Luyện Khí thay đổi hình dạng.

Thiên Hoang kích không sợ hố đen, đập vào thân Phạm Thiên Tháp, hai bên không có kỹ xảo gì chỉ đơn thuần đấu sức.

Giang Ly cảm thấy hai tay run lên, lấy lại bình tĩnh cầm chặt Thiên Hoang kích.

Nhưng thân Phạm Thiên Tháp lại là bị đập thành mấy lỗ to, thân tháp đang thẳng giờ thành hình cái hồ lô.

Cho thêm mấy cú nữa là nó vỡ thành hai, bỏ vào lò nấu lại mất!

Người xem phía dưới kinh hoàng khiếp sợ, sợ Giang Nhân Hoàng không đánh thắng được chúng Tiên khí.

Nhưng Tiên khí lại sợ hãi hơn, sợ mình sẽ ngủm ngay tại đây.

Giang Ly nhận ra có gì đó đang nhìn, đầy ác ý, dựa vào trực giác ngẩng đầu nhìn lên thì không phát hiện gì.

Giang Ly tin trực giác của mình, vì thế lấy tốc độ còn nhanh hơn ánh sáng ném Thiên Hoang kích, Thiên Hoang kích biến mất tăm rồi nhanh chóng xuất hiện trở lại.

Cực kỳ giống “Hồi Tưởng Thời Gian” mà Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử thi triển.

“Nhân loại, ngươi khá lắm!”

Âm Dương Thiên Ấn rốt cuộc tìm được một góc bị mất của mình, thừa cơ Giang Ly đánh nhau với những Tiên khí luyện hóa vào thân lại.

“Cái này là ngươi ép ta! Ta sẽ làm ngươi rơi vào vạn kiếp bất phục!”

Âm Dương Thiên Ấn nói lời ác độc, nó cũng có bản lĩnh đó.

Nó nắm giữ chính là nhân quả Cửu Châu.

“Ngươi sẽ gặp đủ loại khốn cảnh, bước bước nguy nan!”

Âm Dương Thiên Ấn nói là làm ngay, vừa nói ra Giang Ly liền sẽ gặp đủ thứ trùng hợp khó thể tin ví dụ như linh khí trong cơ thể hỗn loạn, mất tu vi, hay tự dưng bị người ta đối địch, người người muốn trừ diệt, thậm chí rơi vào sương mù thời gian, trở thành bản thân nhỏ yếu nhất 500 năm trước...

Nhưng tất cả không hề xảy ra.

Giang Ly không hề thay đổi.

“Sao ta không nhìn thấy nhân quả của ngươi! Sao ta không thể nhìn thấy nhân quả của ngươi được!”

Âm Dương Thiên Ấn thất thố kêu to, không hiểu thứ nó nhìn thấy.

Trong mắt nó, mọi người, tất cả Linh bảo, nó đều thấy được nhân quả, chỉ mình Giang Ly, cứ như độc lập ở Cửu Châu, không có bất cứ nhân quả nào!

Dù Giang Ly cũng không biết nguyên nhân nhưng giờ không phải lúc quan tâm cái này.

Ba hóa thân của hắn đồng thời ra tay, thi triển thủ đoạn, đánh Âm Dương Thiên Ấn đến thân ấn có vết nứt.

Âm Dương Thiên Ấn bị đánh đau, oa một tiếng khóc lên: “Oa, ta không chơi nữa, ngươi ăn hiếp người ta!”

Không chỉ Âm Dương Thiên Ấn khóc, mấy Tiên khí khác cũng khóc.

Chúng nó chỉ mới sinh ra hôm nay, linh trí tương đương với trẻ con năm, sáu tuổi, ham chơi nhiều hơn, muốn làm càn làm bậy ở Cửu Châu, dù sao chả ai trông được chúng nó.

Ai ngờ chúng nó còn chưa bước ra bước đầu tiên đã bị Giang Ly đánh bầm dập.

“Tiểu Tháp, đưa các huynh đệ chạy, rời khỏi Cửu Châu!”

Phạm Thiên tháp đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu cắt ra sáu vết rách không gian, chúng Tiên khí thấy thế vội vàng chui vào.

[Kiểm tra đo lường được thế giới không biết]

[Kiểm tra đo lường được thế giới không biết]

...

[Kiểm tra đo lường được thế giới không biết]

Hệ thống đột nhiên vang lên sáu tiếng nhắc nhở.

...

Tiên khí bị đánh chạy, những Linh bảo sinh ra linh trí còn lại thì chẳng làm nên cơm cháo gì, bị đông đảo cao thủ Cửu Châu ra tay, những Linh bảo lần lượt biết sợ, không kêu gào đòi thành lập Hoàng triều Linh bảo nữa.

Nhưng tất cả mọi người đều biết, chuyện Linh bảo sinh ra linh trí vẫn còn chưa xong.

Những Linh bảo có linh trí tuy biết sợ, nhưng là chỉ là kế nhất thời, tu sĩ nào còn dám dùng những Linh bảo đó nữa, lỡ may lúc đánh nhau Linh bảo tiêu cực lười biếng, vậy chủ nhân của nó xui xẻo mất.

Tu sĩ dựa vào Linh bảo đã thành thói quen, không dùng Linh bảo thì sức mạnh Cửu Châu sẽ giảm mạnh đáng kể.

Cho những Linh bảo này ở đâu cũng là vấn đề, ở trong tay chủ nhân, Linh bảo phản sát chủ nhân thì sao; tụ tập chung một chỗ, vậy thì thành Hoàng triều Linh bảo thật; tiêu hủy hết thì không nỡ.

Hơn nữa quan trọng nhất là, còn mấy Tiên khí thì làm sao?

Trước kia không có Giang Ly, ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma đều dựa vào các đời Nhân Hoàng dùng mọi thủ đoạn, Tiên khí chính là một trong số đó.

Nếu Giang Ly tìm được Tiên giới nhưng không về được hay là chết già, tân Nhân Hoàng phải dùng cái gì ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma?

Giang Ly khá là lạc quan, đám Tiên khí còn mạnh hơn Vực Ngoại Thiên Ma, chỉ cần mang chúng Tiên khí về lại, vậy Cửu Châu có thể vĩnh bảo hòa bình.

Khi hắn đánh nhau với đám Tiên khí thì biết bản tính đám Tiên khí không xấu, ví dụ như Đại Nho Tự Thiếp, nó hoàn toàn có thể dán Tự Thiếp “Tử” vào bản thể Giang Ly mà không phải hóa thân; hay như Âm Dương Thiên Ấn, nó có thể nói “Giang Ly chắc chắn phải chết” chứ không phải “Bước bước gian nguy”.

Bọn chúng chỉ là không thích ràng buộc.

Hơn nữa Giang Ly còn muốn dùng Âm Dương Thiên Ấn, từ nhân quả tìm được những tiền bối đã phi thăng là có thể tìm được Tiên giới.

Hồi trước không ai biết dùng Âm Dương Thiên Ấn làm chuyện đó, giờ Âm Dương Thiên Ấn sinh ra linh trí, chắc tìm được tiền bối phi thăng không thành vấn đề.

“Ta đi tìm bọn nó trở về.” Khi đại thế lực hội nghị thì Giang Ly nói, làm mọi người cả kinh.

Tìm? Tìm thế nào? Đi đâu tìm?

“Đoạn thời gian trước ta có chút tâm đắc với Không gian chi đạo, có thể theo phương hướng các Tiên khí tìm được chúng.”

Giang Ly đã xác nhận với hệ thống, xác nhận tọa độ sáu thế giới không biết Tiên khí đã đi, chỉ cần hao phí nguyên điểm là có thể truyền tống qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK