“Ngươi có tâm đắc về Không gian chi đạo thật à?” Bạch Hoành Đồ hỏi, hắn biết thiên phú của Giang Ly về Không gian chi đạo tệ cỡ nào.
“Bình thường thôi, có thể đi đến những thế giới khác.” Giang Ly lạnh nhạt nói, cứ như là đang nói một chuyện nhỏ nhặt.
Bạch Hoành Đồ không nghi ngờ hắn, Giang Ly sẽ không đem những chuyện này ra đùa.
“Ngươi cầm cái này.” Bạch Hoành Đồ lấy một tấm Dao Dao Thông Tấn phù, nhưng kiểu có hơi khác.
“Đây là?”
“Cái ngươi dùng là ta làm khi Hợp Thể kỳ, còn Dao Dao Thông Tấn phù này là ta làm sau khi đột phá Độ Kiếp, theo lý thuyết có thể liên lạc xuyên thế giới, nhưng chưa từng thử, đợi tới thế giới khác rồi thử xem.”
“Thứ tốt.” Mắt Giang Ly sáng lên, không từ chối ý tốt của Bạch Hoành Đồ, nhận phù văn.
Tất cả mọi người hơi thả lỏng, nếu Giang Nhân Hoàng có thể tới thế giới khác tìm được Tiên khí, vậy xác suất mang về Tiên khí được là 99% rồi.
Bọn họ biết trước khi Thang trời thành tiên biến mất, Tiên giới thông vạn giới, thế giới Cửu Châu là thế giới thực lực mạnh nhất, thế giới khác đế người phi thăng cũng chưa chắc có. Cửu Châu thì cứ mấy trăm năm là có một người phi thăng là biết chênh lệch hai bên thế nào.
Bọn họ không lo lắng an toàn của Giang Ly, trái lại lo lắng trong quá trình Giang Ly mang ề Tiên khí về đừng đánh vỡ thế giới khác.
Thế giới khác không có chắc chắn như Cửu Châu.
“Trước tiên bố trí Đại Trận Hộ Giới Cửu Châu xong đã, mất công lúc ta không có đây thì Vực Ngoại Thiên Ma đánh tới.”
“Nhưng Tiên khí chạy hết, ai làm mắt trận?” Bạch Hoành Đồ nhíu mày, lựa chọn tốt nhất đương nhiên là Âm Dương Thiên Ấn, sau đó là những Tiên khí khác.
Tiên khí không có, Đạo khí cũng không tư cách làm mắt trận đại trận.
Giang Ly lấy Thiên Hoang kích ra: “Dùng nó, vừa có thể làm mắt trận, cũng có thể bảo vệ các ngươi khi Vực Ngoại Thiên Ma đến.”
Vừa mới lấy ra, mọi người liền cảm nhận được sát khí dày đặc trong Thiên Hoang kích, không biết có bao nhiêu Vực Ngoại Thiên Ma chết ở dưới đại kích này, nhất thời lòng thấy kính sợ.
Thiên Hoang kích đang ngủ sửng sốt, nhận ra Giang Ly muốn bỏ mình lại, khóc lóc nói: “Giang ca, ngài đừng làm thế, bỏ ta ở lại Cửu Châu, ai xông pha chiến đấu vì ngài.”
Mọi người cả kinh, hóa ra nó có linh trí. Vừa rồi tất cả Linh bảo đều xao động, chỉ có Thiên Hoang kích không động tĩnh, còn tưởng là m Dương Thiên Ấn không thể điểm hóa nó thành công.
Tuy thời gian tiếp xúc không lâu, nhưng Giang Ly liếc cái là nhìn ra tên này muốn ngủ ở trong nhẫn trữ vật, không muốn làm việc.
“Vậy chúng ta đổi, ta ở Cửu Châu, ngươi đi tìm Tiên khí?”
“Không được không được, ta làm mắt trận là được.” Thiên Hoang kích nhanh chóng từ chối.
Nói giỡn, nó chỉ là một cái Đạo ngoại Kì binh đáng thương, trừ cứng ra không có gì khác, lấy gì mà đánh với bọn Tiên khí chức năng tên này còn đa dạng hơn tên kia chứ.
Qua mấy ngày, Đại Trận Hộ Giới mắt thường không thể nhìn thấy từ từ cao lên, từ bốn đầu Cửu Châu mở ra, ngay trung tâm Cửu Châu, hội lại trên vùng trời Nhân Hoàng điện.
Lúc này, các tu sĩ bình thường dù không nhìn thấy Đại Trận Hộ Giới, lại có cảm giác an toàn làm người ta thư thái.
Bạch Hoành Đồ thì nhíu mày thấp giọng nói: “Quả nhiên không có công đức ban xuống.”
...
Bảo đảm Cửu Châu an toàn Giang Ly mới yên tâm rời Cửu Châu.
Âm Dương Thiên Ấn can hệ trọng đại, đầu tiên đương nhiên là đi tìm nó.
Giang Ly bảo hệ thống tạo thông đạo truyền tống, định để Độ Kiếp kỳ nhu Bạch Hoành Đồ đi tới những thế giới khác.
Nhưng dù là Bạch Hoành Đồ hay Tu Di lão Phật, đều nhìn không thấy thông đạo đó. Giang Ly bảo bọn họ bước qua thông đạo, bọn họ khó hiểu nhưng vẫn nghe theo, không có đi tới thế giới khác.
Giang Ly thở dài, cái kỹ năng truyền tống không gian này của hệ thống quả nhiên cao siêu, không phải hắn bây giờ có thể hiểu được.
Giang Ly bước qua thông đạo, đi đến thế giới không biết.
“Hm? Linh khí nơi này dư thừa thế nhỉ?” Giang Ly hơi giật mình, linh khí nơi đây hơi ít hơn Cửu Châu, cái này là vô cùng hiếm thấy.
Khác với thế giới màu xám không thú vị lần trước, thế giới này đầy sức sống, Giang Ly trải thần thức, thăm dò được một vùng đất nhỏ, làm Giang Ly có cảm giác vừa quen thuộc lại xa lại.
Quen thuộc là vì lấy nơi này là thời đại nhân loại khoa học kỹ thuật là chủ, xa lạ là vì trình độ khoa học kỹ thuật rất tiên tiến, có ô tô bay, AI, rô bốt, quang não vv....
Có lẽ mang vài đặc sản trước khi về được, Giang Ly nghĩ vu vơ.
Nhưng cái này không quan trọng, nhiệm vụ bây giờ là phải tìm được Âm Dương Thiên Ấn.
Giang Ly vừa đáp xuống đỉnh một tòa cao ốc thì Dao Dao Thông Tấn phù liền bắt đầu rung.
Khỏi nghĩ cũng biết là Bạch Hoành Đồ, Giang Ly làm cái mặt chù ụ chào Bạch Hoành Đồ.
“Gi- Giang Ly, ngươi đến dị giới an toàn chứ?”
Không ngờ là Tịnh Tâm Thánh Nữ gọi Giang Ly.
Giang Ly nhanh chóng đổi cái mặt thúi thành nụ cười nhã nhặn: “Ừ, an toàn, đi tới một nơi rất thú vị.”
“Ngươi xem, ta đã bảo hắn chỉ với ta thái độ hắn mới tệ cực kỳ.” Bạch Hoành Đồ ở bên cạnh ló đầu, thông qua Dao Dao Thông Tấn phù nhìn thấy cảnh phía sau Giang Ly, tán thán: "Đó là dị giới? Cái hộp sắt kia hình như không có sóng linh lực mà lại chuyển động được.”
“Còn có lầu cao vậy, người thế giới đó thích chỗ cao à?”
“Đáng tiếc bọn ta không tới được, không thì muốn tới đó dạo thử quá.”
“Cảm giác rất thích hợp Nho giáo bọn ta truyền đạo.”
“Giang Nhân Hoàng tới nơi đó tìm Long Cung Long Châu của bọn ta à?”
“Nói gì, chắc chắn là Giang Nhân Hoàng tới đó tìm Tha Sơn thạch của Bồng Lai Tiên đảo bọn ta.”
“Cái đống sắt hình người cao hơn mười mét kia là gì, giống y Pháp thân của Pháp Thân tông bọn ta, nhưng cảm giác không chắc chắn bằng Pháp thân bọn ta.”
“Cái gì giống Pháp thân các ngươi, ta thấy nó rất giống Trượng Lục Kim Thân của Phật Môn ta.”
Không chỉ Bạch Hoành Đồ, Chưởng môn thế lực khác cũng ló đầu ra từ một góc, rướn cổ xem thế giới mới thế nào, cả Pháp Thân tông hay im lặng trong Lục đại tông môn cũng góp vui.
Giang Ly cảm giác trong những người này chỉ có Tịnh Tâm Thánh Nữ là lo lắng an toàn của mình thật.
Nhìn mấy Chưởng môn thảo luận rôm rả, Giang Ly cảm giác mình cứ như dẫn một đoàn lữ hành người già ở dị giới, đau đầu.
Tuy rất cảm ơn bọn họ làm mình không thấy cô đơn, nhưng Giang Ly vẫn quyết định ngắt Dao Dao Thông Tấn phù.
Cả thế giới im lặng.
Dao Dao Thông Tấn phù mới dùng rất tốt, Bạch Hoành Đồ không thể liên lạc lại nữa.
Tạm thời Giang Ly còn không chưa biết thế giới này lớn cỡ nào, nhưng nhìn từ những gì trước mắt, thế giới này cũng cơ bằng một châu ở Cửu Châu.
Hơn nữa thế giới này giống Cửu Châu, đều là đại lục bằng phẳng.
Từ trong sách cổ Giang Ly biết thế giới có sinh linh sinh sống có hai loại, một là có rất nhiều tinh cầu, giữa tinh cầu và tinh cầu có khe hở rất lớn, thai là một đại lục bằng phẳng, diện tích to ít nhất gấp trăm lần tinh cầu.
Muốn tìm được Âm Dương Thiên Ấn ở đây, phải có tính toán dài lâu.
Sau đó Giang Ly nhanh chóng nhìn thấy Âm Dương Thiên Ấn ở trên bầu trời vừa khóc vừa bay lung tung.