Tần Loạn phá được Tâm ma làm người đứng một bên quan sát kinh ngạc.
Trúc Cơ kỳ phá giải được Tâm ma, cả Cửu Châu cũng không mấy ai làm được, mọi người đều là Trúc Cơ kỳ, chênh lệch lớn vậy sao?
Mắt Tống Dĩnh hấp háy, vui sướng vô cùng.
Bị Giang Ly dạy dỗ một trận, mộng đẹp biến ác mộng thì bọn họ không dám biến thành hình dáng kỳ quái nữa. Côn Bằng phải biến hóa thì biến hóa, Pháp Tướng Thiên Địa nên thu đòn thì thu đòn, tộc nhân Trục Lộc phải trở lại nhân tộc thì trở lại là nhân tộc.
Trước khi vào bí cảnh, lúc Tần Loạn thấy Giang Ly cô đơn một mình nên chủ động tới nói chuyện với hắn Giang Ly liền thấy người này tâm địa thiện lương, nay có thể phá giải Tâm ma càng chứng tỏ tâm tính không tệ.
Giang Ly nghĩ, Tần Loạn quả thật có tư cách trở thành người ứng tuyển Nhân Hoàng, tư chất cùng tâm tính đều nổi bật.
Về phần có thể trở thành người ứng tuyển Nhân Hoàng hay thậm chí Nhân Hoàng không, thì phải xem tạo hóa sau này của hắn rồi.
Giang Ly hỏi: “Tâm ma của ngươi là gì?”
“Hồi nhỏ sư phụ thường bỏ ta lại một mình trong quán, trong đó tối đen như có ma quỷ nên ta rất sợ.”
“Cho nên Tâm ma của ngươi là quỷ hồn?”
“Không, Tâm ma của ta là sư phụ Viên Ngũ Hành, vừa rồi Tâm ma hóa thành hắn, ta đánh hắn một trận.”
Giang Ly nghĩ thầm hay thật, cửa phủ Thanh Thành sư phụ ngươi kéo ta, ở cửa bí cảnh ngươi kéo ta, hai thầy trò các ngươi biết tìm ta thật.
“Về ngươi, cũng không thể nói là chỉ bảo, cho ngươi một đề nghị vậy. Trầm ổn là tốt nhưng ở cái tuổi này, ngươi nên có sức sống chút thì tốt hơn.” Giang Ly thấy trong mộng cảnh chỉ có Tần Loạn yên ổn thôi diễn cảnh giới tiếp theo, liền cảm thấy hắn quá già dặn.
Nhưng đây cũng chỉ là đề nghị, già dặn trầm ổn cũng không tính là xấu, có sức sống cũng chưa chắc tu hành thuận lợi hơn.
“Lần khảo nghiệm này chấm dứt, ta sẽ dựa theo biểu hiện hai lần khảo nghiệm khen thưởng ba mươi người đứng đầu.” Tiếng Mộng Thuần vang lên, nghĩa là bí cảnh lần này sắp đóng cửa.
Mọi người vội vàng cúi chào Giang Ly, đồng thanh: “Tạ Nhân Hoàng chỉ bảo, bọn ta chắc chắn khắc ghi trong lòng!”
Mọi người không có ham muốn gì nhiều với phần thưởng bí cảnh, được Nhân Hoàng chỉ bảo một lần còn hơn được bí cảnh phần thưởng mười lần.
Lúc bí cảnh tổng kết thưởng sẽ tách mọi người ra, đề phòng nhìn thấy phần thưởng của nhau rồi ra bí cảnh cướp đoạt.
“Mộng tiền bối xem có vui không?”
Giang Ly gặp lại Mộng Thuần cười hỏi.
Mộng Thuần buồn bực: “Không vui, cứ tưởng là được nhìn thấy Đại Thừa kỳ trong truyền thuyết, kết quả ngươi lại không thi triển một chút sức mạnh thật sự!”
“Ha ha, cái đó chịu thôi, trừ tiểu tử biến thành Chân Long có thân thể Độ Kiếp kỳ ra, những người khác cao nhất cũng mới Hợp Thể kỳ, ta đâu thể dùng toàn lực với bọn nhóc chứ, sẽ để lại chấn thương tâm lý bọn chúng, lỡ ta trở thành Tâm ma của bọn chúng, vậy chúng tu luyện sẽ khó khăn rồi.”
Giang Ly cười to giải thích.
Độ Kiếp kỳ có rất nhiều huyền diệu, không phải một đám vừa mới tu hành có thể tưởng tượng được. Bọn họ có thể mơ hồ tưởng tượng ra Hợp Thể kỳ đã là cực hạn, ngay cả Lý Lực Thông từng là Hóa Thần cũng khó lý giải thế nào là Độ Kiếp kỳ thật sự, cuối cùng chỉ có thể tưởng tượng mình đến Hợp Thể Điên phong.
Cũng chỉ người hóa thành Chân Long, mưu lợi, dựa vào nhục thân nên tạm chạm đến rìa mép Độ Kiếp kỳ.
Mộng Thuần cũng cười nói: “Cũng đúng, vậy không bằng để ta tới thử sức mạnh của Đại Thừa kỳ xem sao?”
Mộng Thuần là tu sĩ thiếu chút nữa thành đại năng Độ Kiếp kỳ, còn từng thấy rất nhiều cao nhân Độ Kiếp kỳ đánh nhau, đương nhiên có thể tưởng tượng ra Độ Kiếp kỳ thật sự thế nào.
Giang Ly cười nói: “Mộng tiền bối tùy ý.”
...
Mộng Thuần thi triển Mộng chi đạo và Ảo thuật chi đạo trong mộng cảnh, hai thứ kết hợp, có thể đảo lộn âm dương, hóa giả thành thật, như thật như ảo, đủ loại pháp thuật kỳ diệu tăng lên bất tận, nhưng vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị một tay Giang Ly phá giải.
Giang Ly vẫn thoải mái đánh bại Mộng Thuần.
“Không hổ là Đại Thừa kỳ còn hiếm hoi hơn phi thăng thành tiên, quả thật lợi hại.”
Trên Độ Kiếp kỳ còn có Đại Thừa kỳ, đây là chuyện mọi người đều biết.
Lúc còn có Thang trời thành tiên, chỉ cần tu luyện đến Độ Kiếp kỳ là có thể phi thăng, không cần phải ở lại Cửu Châu tu luyện đến Đại Thừa kỳ, phi thăng đến Tiên giới tu luyện tiên lực không sướng hơn à, nhưng khi Thang trời thành tiên biến mất, mọi người mới đành suy nghĩ lại này Đại Thừa kỳ rốt cuộc phải tu luyện thế nào.
Kết quả phát hiện tu luyện đến Đại Thừa kỳ còn khó hơn phi thăng, đến nỗi sau khi Thang trời thành tiên không còn, chỉ có mình Giang Ly tu luyện được đến Đại Thừa kỳ!
“Giang Nhân Hoàng là người đứng thứ nhất, theo quy tắc thưởng, có thể đưa ra một yêu cầu với ta. Nói đi, muốn ta làm gì, công pháp Đại Mộng Thiên Thu lập thân của ta? Nhờ ta nói vài chuyện ngày xưa? Hay là... Muốn ta?”
[Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ]
Giang Ly cười không để ý Mộng Thuần đùa giỡn: “Mộng tiền bối nói gì vậy, ta không mời mà đến đã là làm hỏng quy tắc bí cảnh, nào có Nhân Hoàng cướp cơ duyên với đám tiểu tử Trúc Cơ kỳ? Chi bằng Mộng tiền bối xóa ta, cho người đứng thứ hai thành thứ nhất, thứ ba thành thứ hai.”
“Mộng tiền bối không truy cứu chuyện ta tiến vào bí cảnh, để báo đáp, Mộng tiền bối không ngại nói một yêu cầu Giang mỗ có thể giúp một tay?”
Thấy Giang Ly không để ý mình đùa, Mộng Thuần có chút hụt hẫng, nhưng câu sau Giang Ly nói làm nàng vui vẻ trở lại.
Nàng đầy hi vọng hỏi: “Có thể làm ta thoát khỏi bí cảnh, trở lại Cửu Châu không?”
Giang Ly suy tư một lúc, lắc đầu: “Bây giờ còn chưa được.”
“Vậy à.” Mộng Thuần lại hơi buồn bã. “Hả? Bây giờ”
Giang Ly nghiêm túc giải thích nói: “Mộng tiền bối cũng biết rõ tình trạng của mình, nay tiền bối chỉ là một sợi tàn niệm luồng gửi nhờ bí cảnh Huyền Diệu, cần phải thu thập đủ ba hồn bảy phách mới rời bí cảnh được.”
“Giang Nhân Hoàng không cần an ủi ta, bản thể đã Độ Kiếp thất bại đi vào luân hồi, ta có thểthu thập đủ ba hồn bảy phách ở đâu?”
Không có hi vọng, Giang Ly sẽ không nhiều lời, nhưng nếu hắn nói thì nhất định nắm chắc vài phần.
“Tàn niệm của Mộng tiền bối là thần trí rõ ràng nhất trong những tàn niệm ta từng thấy. Theo ta suy đoán, chỉ cần Mộng tiền bối cứ giữ thế này hai trăm năm là có thể sinh ra linh hồn trong hư vô, trở thành sinh mệnh mới độc lập với Đại Mộng Cư sĩ!”
Giang Ly nói vô cùng chắc chắn, làm Mộng Thuần lòng đầy hi vọng.
Đa phần sinh mệnh sinh ra đều là linh hồn không ngừng luân hồi đầu thai, nhưng có ngoại lệ, đó chính là khi một vật nhận được đầy đủ vật chất có linh tính như linh khí, nhật nguyệt tinh hoa vv… thì sau một thời gian, sẽ sinh ra linh trí, từ đó sinh ra linh hồn mới.
Chẳng qua chuyện này vô cùng dài, lấy vạn năm làm đơn vị, nhưng Mộng Thuần là một sợi tàn niệm, xem như có linh trí, bởi vậy thời gian sinh ra linh hồn có thể rút ngắn lại!
Đây là lúc Giang Ly nghiên cứu cửa địa phủ mở bên nào thì thuận tiện nghiên cứu linh hồn ra kết luận này, trừ cái này ra còn có một loạt lý luận về linh hồn.
Người Dưỡng hồn chi đạo biết được này tin này thì vui đến khóc, thiếu chút nữa muốn coi Giang Ly thành Phục hưng tổ sư mà bái.
“Hai trăm năm sau, ta đến hộ đạo cho tiền bối.”
“Tạ Nhân Hoàng.”