Thất Sát Đạo tử ra chiêu động tĩnh quá lớn, kinh động những người khác đang chiến đấu thoải mái vui vẻ.
Bọn họ nhìn về phía Giang Ly, biết đó chính là Đương đại Nhân Hoàng, nếu là trước kia, bọn họ nhất định sẽ lòng đầy sùng bái bái kiến Giang Ly.
Giờ tuy bọn họ vẫn sùng bái Giang Ly, biết Giang Ly rất mạnh nhưng bọn họ cảm thấy mình cũng rất mạnh, không hẳn không thể đánh một trận với Vực Ngoại Thiên Ma, suy nghĩ như vậy, sự sùng bái của bọn họ đối với Giang Ly giảm xuống rất nhiều.
Ngay cả kẻ đoạt xá Lý Lực Thông cũng nghĩ thế, giờ gã là đại tu sĩ Hợp Thể Hậu kỳ, cao ngạo chưa từng có, cảm giác cho dù có Vực Ngoại Thiên Ma đánh tới mình cũng có thể đánh được một, hai.
“Chư vị, các ngươi không muốn Giang Nhân Hoàng chỉ điểm mình sao, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm mới có một thuở!”
Bị ném bay Thất Sát Đạo tử ổn định thân thể, cổ vũ mọi người, cho mọi người trong lòng xao động một lý do.
Giang Ly cười đáp ứng: “Được thôi.”
Hắn nói với Tần Loạn và Tống Dĩnh: “Các ngươi cũng có thể gia nhập bọn họ, đánh nhau với ta.”
Tống Dĩnh có chút do dự, nàng không vì nhận được sức mạnh tạm thời mà cao ngạo, vẫn kính sợ Giang Ly, không dám động thủ.
Hơn nữa nàng cho rằng Giang Ly tức giận mọi người không tôn trọng hắn, đang nói mát.
Nhưng Tần Loạn biết, Giang Ly muốn mượn cơ hội chỉ điểm bọn họ.
Có thể nhìn thấy Giang Ly đã là điều không dễ, được hắn chỉ điểm càng là cơ hội ngàn năm mới có, bỏ lỡ lần này, bọn họ sẽ hối hận cả đời.
“Ngốc, Giang Nhân Hoàng có lòng chỉ điểm chúng ta, ngươi còn từ chối!”
Tống Dĩnh mới phản ứng lại, hóa ra không phải Giang Ly giận nên nói mát, mà là muốn chỉ điểm bọn họ thật. Vội vàng kéo Tần Loạn gia nhập vào đám người muốn thử sức.
Ra tay trước chính là Lý Lực Thông, trước đó hắn bị một cước Giang Ly đạp bay, nghĩ đối phương là ỷ vào cảnh giới bắt nạt hắn nên khá là cáu, giờ được sức mạnh kiếp trước cũng không dám tưởng tượng, đương nhiên muốn báo thù một cước đó.
Hắn tưởng tượng mình đối địch thế giới, giết địch muôn vàn, có được lượng lớn sức mạnh khí huyết, làm hắn tăng đến Hợp Thể Hậu kỳ.
Lúc này khí huyết phía sau hắn cuồn cuộn, giống như đại dương mênh mông, phá tan trời xanh, hai thanh huyết nhận tiến hóa thành hai thanh khảm đao, có thể bổ núi chém biển, khí thế kinh người!
“Giang Nhân Hoàng, thỉnh chỉ giáo!”
Giang Ly cũng không giữ ở Trúc Cơ Hậu kỳ nữa, khôi phục đến thực lực thật lại tung một cước.
Hai thanh đao chéo nhau ngay trước ngực Lý Lực Thông để bảo vệ nhưng đối mặt một cước này của Giang Ly, hắn vẫn bay ra xa.
“Lực Thông huynh, ta đến giúp ngươi!”
Tứ trảo Chân Long xông vào biển khí huyết của Lý Lực Thông, lập tức long huyết dâng trào, long lực tăng mạnh, cả cái sừng bị gãy cũng mọc lại.
Long tộc thân thể cường hãn, khí huyết dồi dào, giờ lại đang ở trong biển khí huyết, thế là tăng cường độ nhục thể lên một bậc.
Lý Lực Thông lại dùng khí huyết ngưng tụ vào song đao, cùng Chân Long công kích Giang Ly.
Giang Ly cũng không khách khí, giật song đao khí huyết, hai tay nắm nhẹ vai Lý Lực Thông, nhẹ nhàng dùng lực liền làm gãy hai tay hắn, lại một cước đạp bay.
Lý Lực Thông bay ra ngoài, liên tục đụng sập ba ngọn núi lớn mới lực kiệt ngất đi.
Đối mặt thế công hung mãnh của Tứ trảo Chân Long, Giang Ly một quyền đấm nát ba mảnh vảy ngược, Chân Long bị đau gào thảm liên tục.
“Nhân tộc cũng có phương pháp Luyện Thể, Tu Di sơn có Long Hổ La Hán hàng phục Chân Long, Nhân Hoàng điện có Trương Khổng Hổ nhục thân chống lôi kiếp, hà tất cưỡng cầu thân thể ngoại tộc?”
Giang Ly cầm sừng nó quăng vào đám người, làm đám người lộn xộn cả lên.
Được Giang Ly chỉ điểm, Chân Long hoàn toàn tỉnh ngộ, trước kia mình cứ muốn giao huyết, long huyết độ thuần cao, biến mình thành Long nhân, nhưng người và long cấu tạo từ hai thân thể khác nhau, sao có thể kết hợp hoàn hảo được.
Hắn từ long biến người, cúi gập người với Giang Ly, quyết tâm ra bí cảnh thì làm lại từ đầu, suy nghĩ lại về Luyện Thể chi đạo.
Vừa rồi mọi người đều đánh với nhau, biết thực lực Lý Lực Thông và Tứ trảo Kim long rất mạnh, có thể đứng trong tốp 10 bọn họ, nhưng dù vậy vẫn bị một chiêu của Giang Ly đánh bại.
Bọn họ thu lại sự ngạo mạn, biết chỉ dựa vào một hai người là không thể đánh bại Giang Ly, thậm chí đến làm đối phương di chuyển bước chân cũng không được, chỉ có mọi người cùng tiến lên mới có thể đánh thắng Giang Ly.
“Đối phó Nhân Hoàng không cần nói đạo nghĩa, cùng xông lên!”
Trong đám đông có người hét lên, mọi người đang chờ tín hiệu theo bản năng thi triển kỹ năng mạnh nhất công kích Giang Ly cùng một lúc.
Tần Loạn thấy rất rõ, vừa rồi là Thất Sát Đạo tử hét lên, hét xong sau liền nấp trong đám người, làm bộ như không quan hệ gì tới mình.
Kim Ô sáng quắc, giống như mặt trời trên không, nháy mắt làm bay hết hơi nước trong không khí!
Người tộc Trục Nhật đã chuẩn bị tư thế chạy, hai chân căng chặt phát lực, lấy tốc độ đến nhanh để lại tàn ảnh đâm tới Giang Ly, thân hình to lớn nên vừa chạy thì giống như là Tu Di sơn đang di chuyển với tốc độ cao, uy lực kinh người!
Côn ngư nhảy lên từ biển, hóa thành Kim Bằng, một trăm lẻ tám ngàn cây kim vũ uy phongi, phù văn cổ xưa đẹp đẽ diễn dịch biến hóa nghĩa lý sâu kín, miệng Bằng sắc nhọn, mổ vào tu sĩ Hợp Thể kỳ chính là một lỗ máu!
Người Pháp Tướng Thiên Địa đội trời đạp đất, vươn tay là có thể che trời, đôi tay to như quạt hương bồ bằng sắt đập xuống, giống như trời sập!
Thất Sát Đạo tử phun ra một ngụm tinh huyết, thúc dục bảy thanh tiên kiếm, Địa Hỏa Phong Lôi lưu chuyển ở mũi kiếm, cứ như muốn tái tạo lại giới này!
Kẻ nắm lôi kiếp miệng ngậm Thiên hiến(1), mệnh lệnh mây Thành Tiên kiếp ngưng tụ trên đầu Giang Ly, kiếp lôi màu bạc uy quang hiển hách có thể dẫn tâm ma của người ứng kiếp, làm người ứng kiếp hàng phục tâm ma mệt mỏi đối đầu với thiên lôi biến thành cát bụi!
*(1) Luật trời.*
Kẻ nắm giữ lôi kiếp là người tưởng tượng mạnh nhất trong đám, vừa rồi hỗn chiến lấy một địch nhiều vẫn chiếm được thượng phong, tùy ý cười nhạo người khác nhỏ yếu.
Giang Ly nhìn thấy đủ loại công kích, khóe môi cong lên, thật là đám tiểu tử có sức sống.
“Thật hâm mộ các ngươi còn có ước mơ, không như ta, nghĩ không ra có tồn tại nào mạnh hơn mình.”
Giang Ly thở dài, cứ như không nhìn thấy những công kích này mà tự oán tự tiếc.
Tuy là ở trong mộng cảnh nhưng Giang Ly lại không biến mạnh hơn, suy nghĩ nguyên nhân, là hắn không nghĩ ra hắn phải biến thành gì mới mạnh hơn bây giờ. Hắn quả thật biết Nhị Hướng Bạc, Toán Học Quy Luật Vũ Khí (2) vv… nhưng chỉ biết khái niệm là vô dụng còn phải biết nguyên lý, hắn cũng không phải nhà vật lý học thiên tài gì hiểu được mấy cái đó.
*(2) Nhị Hướng Bạc (Dual vector foil): Trong truyện khoa học viễn tưởng Tam Thể bộ thứ 3 thì nó là công cụ, vũ khí của văn minh Ca Giả có thể hủy diệt, tấn công vật chủng cấp thấp làm khu vực trong phạm vi công kích xuống chiều 2D.
Toán Học Quy Luật Vũ Khí: Cũng trong truyện Tam Thể, đây là vũ khí hủy diệt của văn minh siêu cao đẳng. Khi sử dụng thì luật toán trong vũ trụ sẽ thay đổi, ví dụ có hai nhóm chiến hạm vũ trụ của kẻ địch tấn công tức là 1+1=2 thì sử dụng vũ khí này nó sẽ đổi thành 1+1=0. Tức là không còn kẻ địch nữa.*
Bảo thành tiên, hắn chỉ thiếu một bước là vào Tiên giới chuyển hóa linh khí trong thân thể thành tiên lực, nhưng tiên lực là cái gì hắn không tưởng tượng ra.
Hơn nữa dù Chân Tiên có đến đây, hắn cũng chắc chắn đánh bại được.
Bảo biến thành chủng tộc nào đó, từ khi hắn trở thành Đại Thừa kỳ tới nay, danh hào chủng tộc mạnh nhất liền thuộc về nhân tộc, không ai lay chuyển.
Bảo nắm giữ thần thông gì đó thì hắn có thể tưởng tượng ra Tụ Lý Càn Khôn, Rải Đậu Thành Binh vv..., nhưng những thứ này đối với hắn lại giống như là kĩ năng nhỏ trong thường ngày, dễ chứa đồ vật, dễ vận chuyển đồ hơn, không thể làm hắn trở nên mạnh hơn được.
Bảo nắm tiên khí gì đó, hắn cảm thấy đại kích mình bỏ trong nhẫn trữ vật là dùng tốt nhất, bởi vì không có kẻ địch đáng để lấy ra xài, đại kích đã phủ đầy bụi.
Bảo nắm giữ quy tắc, hắn độ lôi kiếp giống như tắm rửa, Thời gian quy tắc, Không gian quy tắc vv… với hắn mà nói quá khó, không tưởng tượng ra được.
“Rầu quá.”
Mọi người nghe được phiền não của Giang Nhân Hoàng, lập tức ra tay nặng thêm một phần, đến Tống Dĩnh sùng bái Nhân Hoàng nhất cũng có xúc động muốn đánh người.
Tức chết đi được!