Giang Ly từng đứng trên ngôi sao khác nhìn xa đại lục, rốt cuộc biết được toàn cảnh.
Cả đại lục là một bộ tiên thi, nói chính xác hơn là tiên thi của Đạo Tổ.
Tiên thi Đạo Tổ cực lớn đến bằng hai châu, mấy chục hành tinh, sao trăng đều quay xung quanh Đạo Tổ, tạo thành vũ trụ mà con người thế giới này nhìn thấy.
Yêu thú hoạt động ở đùi đến đầu Đạo Tổ, con người thì hoạt động ở cẳng chân và bàn chân.
Giang Ly chưa từng thấy cảnh này bao giờ, gọi Trường Tồn Tiên Ông xem, Trường Tồn Tiên Ông khóc nức nở, bi từ trong lòng, dập đầu chín cái với thi thể Đạo Tổ, nói đây là có người luyện hóa thi thể Đạo Tổ thành khổng lồ thế này, nhưng lão không hiểu mục đích của hành động này.
Giang Ly nghĩ chỉ là Vực Ngoại Thiên Ma làm, nhưng hắn không hiểu mục đích làm vậy, nếu có năng lực và thời gian luyện hóa thi thể Đạo Tổ thành đại lục, tại sao không giết hết người nơi này, ngược lại làm điều thừa thông qua yêu thú ô nhiễm, để yêu thú giết con người?
Nghĩ tâm trí Âm Dương Thiên Ấn còn chưa vững vàng, không thể chấp nhận được sự thật này nên Giang Ly định bảo nó trở về Cửu Châu, đợi nó trưởng thành chút rồi nói cho nó.
Ai biết thằng nhóc này lại làm cả đại lục sống lại!
“Không! Không thể nào!”
Âm Dương Thiên Ấn biết mình chỉ điểm hóa được vật chết, sư phụ sao có thể chết được! Sư phụ là người có danh hào là Đạo Tổ! Có mệnh cách nhận danh hiệu này! Thậm chí có thể là hóa thân của Đạo Tổ Tiên giới!
Người như vậy sao có thể chết được!
Dù Âm Dương Thiên Ấn có tin hay không, thi thể Đạo Tổ ở ngay trước mắt, mà mình thì vừa ban cho linh trí.
“Thiên Ấn thằng khốn này! Mau xóa linh trí thi thể Đạo Tổ đi!”
“Ta, ta không khống chế được!”
Nếu chỉ là một mảnh đại lục, Âm Dương Thiên Ấn có thể nhẹ nhàng xóa linh trí, nhưng đây là thi thể Đạo Tổ, một bộ tiên thi còn mạnh hơn tiên nhân bình thường không biết bao nhiêu lần, sinh ra linh trí xong, sẽ theo bản năng tự bảo hộ mình, chặn ảnh hưởng của Âm Dương Thiên Ấn.
“Đáng lẽ ngươi nên ở Đạo tông luyện thêm mấy vòng!” Giang Ly chửi ầm lên: "Đầu không lớn, bản lĩnh gây chuyện lớn không ai bằng!”
May tiên thi Đạo Tổ sinh ra linh trí xong ý thức yếu, không thể khống chế cơ thể lớn vậy, chỉ có đầu cử động được, cánh tay cứng ngắc, ảnh hưởng con người không lớn lắm, nếu chờ hắn hoạt động cả người, duỗi tay duỗi chân, con người sống trên cẳng chân sẽ chết hết!
“Không phải đầu to thôi à, ai chẳng biết phóng to!” Giang Ly nổi giận gầm lên một tiếng, thi triển Pháp Tướng Thiên Địa, cũng to lớn đến không thể tưởng tượng.
Hắn đè hai tay Đạo Tổ, chặn đầu lại, mình thì Dương Thần xuất khiếu chui vào ấn đường Đạo Tổ.
Linh đài Đạo Tổ toàn cảnh suy bại, chỉ có hư ảnh bạch bào đứng đó nhíu mày, không hiểu tình hình hiện giờ, trong lòng hắn rất khó chịu, muốn hủy diệt gì đó, hắn biết mình có sức mạnh này nhưng không khống chế được.
Hắn muốn khống chế thân thể.
Trực giác nói cho hắn, một khi hắn khống chế được thân thể mình, có thể muốn làm gì thì làm.
Đây là linh trí Đạo Tổ mới sinh ra, hư ảnh có vẻ từ từ ngưng tụ lại.
“Tuy có thể ngươi không biết nhưng ngươi không nên xuất hiện, xin lỗi.” Dương Thần Giang Ly nóng rực, đối với hư ảnh Đạo Tổ còn chưa tính là linh hồn tác dụng khắc chế rất mạnh.
Khi Đạo Tổ còn sống Đạo thuật vô song, nhưng hư ảnh hắn tựa như Hồng Trần Tiên tử, không biết gì về chuyện lúc còn sống, không biết một chút đạo thuật, chỉ có thể ra chiêu lung tung theo bản năng.
Vụng về như vậy sao thắng Giang Ly được, rất nhanh bị Giang Ly tiêu diệt.
Dương Thần quy khiếu, Giang Ly ấn đầu Đạo Tổ đang giơ lên xuống lại.
Cái này không xứng gọi là chiến đấu, chỉ là chùi đít cho Âm Dương Thiên Ấn, cho nên Giang Ly cầm Âm Dương Thiên Ấn, đánh nó nứt thân.
Nhưng lần này, Âm Dương Thiên Ấn không khóc, chỉ yên lặng chịu đựng đau đớn.
Nó cũng biết mình mắc lỗi lầm lớn.
Chuyện chấm dứt, nhưng bí ẩn vẫn có rất nhiều làm Giang Ly nhíu mày.
Hắn chợt nhớ tới lúc trước mình có hỏi cửa hàng hệ thống, có bán vũ khí hạt nhân không, hệ thống trả lời là “Kí chủ hãy tới thế giới khác trước đã”.
Hắn mở cửa hàng giao diện, phát hiện vật phẩm quả nhiên thay đổi, có đồ của thế giới này như là quang não, đạn phỏng dương vv… giá cũng không đắt.
Mấy thứ này tạm thời hắn không cần, muốn mua thứ khác.
Hắn tìm được một món đồ cổ hoàn toàn không hợp trong đống toàn đồ công nghệ cao, là một tấm bia đá, cần tốn mấy trăm ngàn nguyên điểm.
Cửa hàng giới thiệu tấm bia đá là: Thông tin Đạo Tổ để lại trong lúc hấp hối.
Giang Ly biết mình đoán đúng rồi, đại nhân vật như Đạo Tổ không thể nào không để lại gì được.
Nếu muốn tìm được đồ của Đạo Tổ ở đây, có lẽ sẽ tốn vài năm, dùng thần thức tìm từng chút, quá lãng phí thời gian.
Giang Ly chọn mua ngay lập tức.
Chỉ là chuyện mấy chục bản công pháp Hợp Thể kỳ.
“Các di dân Tiên giới: Nếu các ngươi nhìn thấy tấm bia đá này, nghĩa là các ngươi đã thắng A Thanh, cũng chính là thú cưỡi của ta...”
“Tiên giới xảy ra đại loạn... Rơi vào đường cùng, ta mang tổ tiên các ngươi theo chạy trốn tới thế giới này... Kẻ địch đuổi sát... Đại chiến... Đối phương quá mạnh... Bại... Tự luyện hóa mình thành đại lục... Cho các ngươi mảnh đất để ở, như vậy bọn hắn sẽ không dám... Nhưng bọn hắn ô nhiễm A Thanh của ta... Ta đã không còn sức ngăn cản... Xin lỗi...”
Không biết tấm bia đá đặt ở đâu, hư hao nghiêm trọng chỉ nhìn được một phần chữ.
Cửu Châu và Tiên giới dùng cùng loại ngôn ngữ, Giang Ly thấy tấm bia viết chữ Cửu Châu còn tưởng là viết cho người Cửu Châu xem, nhưng đọc nội dung xong, hắn nghĩ là viết cho Minh Chung - những người di dân Tiên giới.
Giang Ly đến đây thì học ngôn ngữ thế giới này, xem ra là bọn Minh Chung đã quên ngôn ngữ của mình trong lịch sử dài đằng đẵng.
Giang Ly biết trong Tiên giới không ai cũng là tiên nhân, tiên nhân cũng có hậu đại, cũng cần có người phục vụ cho bọn họ, trong Tiên giới cũng có tu sĩ chưa thành tiên, di dân Tiên giới mà Đạo Tổ mang theo chắc chính là nhóm người này.
Nhưng không biết sau khi Đạo Tổ chết đã xảy ra chuyện gì, bọn Minh Chung đã quên lai lịch của mình, chọn đi con đường khoa học kỹ thuật.
“Có thể dùng nguyên điểm sửa lại bia đá không?”
[Bổn thương phẩm không ủng hộ dùng nguyên điểm sửa lại.]
Nể tình lúc này hữu dụng, Giang Ly không oán giận hệ thống vô năng.
Bia đá giải thích một ít vấn đề, nhưng vẫn không làm Giang Ly hiểu, tại sao Vực Ngoại Thiên Ma không giết bọn Minh Chung.
Theo cách Đạo Tổ nói, là “Không dám”.
Giang Ly đưa bia đá cho Âm Dương Thiên Ấn và Minh Chung xem, nói mình tìm được ở ấn đường Đạo Tổ.
“Hóa ra bọn ta đến từ Tiên giới.” Minh Chung trầm mặc một lát, nhanh chóng chấp nhận thân phận của mình.
Biết bọn Minh Chung là người Đạo Tổ muốn bảo vện, Âm Dương Thiên Ấn đau lòng vô cùng, cũng có hảo cảm với thế giới này.
“Nếu là vật Đạo Tổ để lại cho các ngươi, vậy bia đá này thuộc về các ngươi.” Giang Ly đưa bia đá cho Minh Chung, định rời đi.
“Sau này chúng ta có còn gặp nhau không?”
Giang Ly cười nhạt nói: “Cái đó phải xem có tìm được Phạm Thiên tháp thành tinh không đã.”
Lấy năng lực Phạm Thiên tháp, tạo một cái thông đạo Cửu Châu nối liền thế giới Minh Chung, chắc không thành vấn đề.
Minh Chung không hiểu lắm ,Âm Dương Thiên Ấn thì kiên định nói: “Sẽ tìm được!”
...
Một người một ấn đi xong, Minh Chung lấy ra một nút bấm.
Quang não xuất hiện, lạnh lùng hỏi: “Tổng thống số 506, bây giờ thời đại ‘tích lũy’ còn chưa mức cao nhất, có mở ra thời đại ‘bùng phát’ sớm không?”
Câu này này quang não hỏi ba lần, Minh Chung cũng không thấy phiền xác nhận ba lần, rốt cuộc nhấn nút xuống.
Giờ yêu thú đại lục bị Giang Ly tiêu diệt chỉ còn lại Nguyên Anh kỳ, lấy kỹ thuật của con người, đủ để chiến thắng chúng nó, lấy lại lãnh thổ đã mất.
Là lúc cho con người có lại tình cảm nữa rồi.