Mục lục
Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lúc này, Vũ Linh Đan hoảng sợ thực sự, cô vô thức nắm lấy tay Phan Bảo Thải và nói tiếp: "Tối qua em và Trương Thiên Thành không có gì với nhau hết.

Anh cũng biết rõ mà, em và Trương Thiên Thành làm sao có thể chứ?"
Hai mắt Phan Bảo Thái đỏ hoe, nhìn dáng vẻ đau đớn của Vũ Linh Đan thì trong lòng anh ta rất vui.


Giờ đây, những nghi ngờ vừa rồi đã biến mất.

Phan Bảo Thái biết tình trạng của Vũ Linh Đan và Trương Thiên Thành, chỉ cần Vũ Linh Đan không chấp nhận Trương Thiên Thành thì anh ta không cần sợ hãi, chỉ là tình hình hiện tại...
"Linh Đan, em như thế này, anh làm sao có thể tin tưởng đây? Em...em rõ ràng có thể gọi cho anh mà."
Phan Bảo Thái đau lòng nói.


Tối hôm qua anh ta đã cố hết sức chạy tới nhưng Trương Thiên Thành đã cho người canh gác bên dưới, anh ta hoàn toàn không có cơ hội đi lên.

Vì lý do này, anh ta đã đẩy nhanh tiến độ thông báo để Trương Thiên Thành không kịp trở tay.

Bây giờ xem ra, rất có thể tất cả những chuyện này đều là Trương Thiên Thành cố ý,.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK