Mục lục
Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vũ Linh Đan bị Vũ Hải Yến nhìn chằm chằm đến phát bực, cô không nhẫn nhịn được nữa nên hỏi thẳng cô ta luôn. 
Vũ Hải Yến cũng không tức giận, cô ta nhìn về phía biển rồi nhàn nhạt nói: “Tôi vừa nhìn thấy chị đi ra từ phòng của Trương Thiên Thành” 
Vũ Linh Đan sửng sốt, ngón tay cầm ly rượu của cô trở nên cứng đờ.

Cô chờ xem Vũ Hải Yến định làm gì tiếp sau đó. 
Vũ Hải Yến chỉ cười. 
Một lúc lâu sau, cô ta mới nói: “Vũ Linh Đan, tôi không nhìn ra chị cũng là người biết nhẫn nhịn đấy nhỉ.

Cảm giác một chân đạp hai thuyền nhất định là rất thích đúng không? 
“Cô nói gì vậy?” 
Vũ Linh Đan đứng trước mặt Vũ Hải Yến, nhìn thẳng vào mặt cô ta và lạnh giọng chất vấn. 



Vũ Hải Yến lại nhún vai và nhìn về đám người đang nhảy xuống biển ở bên cạnh: “Tôi chẳng nói gì cả.

Tôi chỉ nói rằng nếu để Lương Học Đông biết chuyện chị vừa ra khỏi phòng của Trương Thiên Thành, lúc trước lại còn nhảy đẹp như thế 
nữa, ừm...” 
Vũ Hải Yến không muốn nghe những lời nhảm nhí của Vũ Hải Yến nữa nên cô cầm ly rượu và xoay người đi thẳng. 
Vũ Hải Yến đuổi theo và nắm lấy cánh tay của 
CÔ. 
“Buông ra!” 
Vũ Linh Đan lạnh lùng nói. 
Vũ Hải Yến không muốn cãi nhau nên biết điều buông tay ra.

Cô ta làm vậy cũng coi như tự giải vây cho mình, sau đó cô tại lại giả vờ thoải mái: “Đương nhiên rồi, tôi cũng chẳng có gì để lo lắng.


Lương Học Đông ấy à, không cần để ý đến anh ta đầu vì dù sao anh ta cũng không thể thật lòng thích chị được.” 
“Cô nói vậy là có ý gì?” 
Vũ Linh Đan không có chút kiên nhẫn nào với 
Vũ Hải Yến cả, bộ dạng tự cho mình là thông minh đó của cô ta chỉ khiến cô càng cảm thấy cô ta là một người ngu ngốc. 
Vũ Hải Yến nhìn xung quanh để chắc chắn rằng không có ai đang nghe trộm cuộc nói chuyện của bọn họ rồi mới nói giọng nói vào tai của Vũ Linh Đan: “Lương Học Đông không hề thích phụ nữ, anh ta làm sao có thể thích chị được.

Anh ta ở bên cô chỉ vì đống cổ phiếu của nhà họ Vũ thôi.

Vũ Linh Đan, không ngờ cô cũng có những lúc ngu ngốc như thế này” 
“Cô nói gì?” 
Vũ Linh Đan vô cùng kinh ngạc. 
“Đúng vậy, Lương Học Đông ở bên chị chỉ vì đồng cổ phiếu thôi.

Tỉnh lại đi cô gái ngốc nghếch ơi, chị đừng tưởng tất cả đàn ông trên thế giới này đều yêu cô.” 
Vũ Hải Yến nhìn cô một cách đầy mỉa mai, cô ta giống như một con gà trống vừa chiến thắng nên ngẩng đầu kiêu ngạo, chỉ chờ Vũ Linh Đan 
chịu đòn rồi ngã xuống. 
Vũ Linh Đan đưng nhiên hiểu rõ mục đích của Lương Học Đông..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK