Mục lục
Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Vũ Linh Đan chưa bao giờ thấy Trương Thiên Thành như thế này, thậm chí giống như hắn cố ý làm nũng.

Làm Vũ Linh Đan lạnh người nổi da gà.Cô đương nhiên biết việc này không có quan hệ với Trương Thiên Thành , nhưng chính bản thân tự nhiên tức giận, cuối cùng vẫn không kiên nhẫn đẩy Trương Thiên Thành,AdvertisementVũ Linh Đan có thể tưởng tượng đến ánh mắt nghi hoặc của Trương Thiên Thành sau lưng, nhưng có hiện tại đã quản không được nhiều như vậy.


Khi ra cửa, Trương Thiên Thành cũng cầm chìa khóa xe đi theo.

Thấy Vũ Linh Đan nhìn anh cũng chỉ nói một câu: “Anh đưa em đi!”Vũ Linh Đan trầm mặt, không có tâm trạng gìcả.Chỉ là ở thang máy, Trương Thiên Thành bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại.


Sau đó sắcmặt càng thêm ấm trầm, ngay cả Vũ Linh Đan bên cạnh cũng nhận ra có gì không ổn.Vũ Linh Đan có chút thấp thỏm, mơ hồ cảm thấy mình đoán được cái gì, nhưng lại không xác định được.Bởi lẽ trong lòng cô vẫn còn tồn tại một tia may mắn, rằng Trần Anh Thư còn không đến mức to gan như vậy.

Nhưng vài giây sau, Trương Thiên Thành đánh vỡ hy vọng của cô, chất vấn: “Ngày hôm qua tại buổi tiệc, em nhìn thấy Đức Phú”Vũ Linh Đan gật đầu.Khi Đức Phú xuất hiện ở buổi tiệc sau đó phát sinh chuyện này, chỉ sợ Trương Thiên Thành đã nhận được tin tức.Nhất thời, biểu tình Vũ Linh Đan có chút ẩm đạm, vô lực gục đầu xuống.Ngón tay Trương Thiên Thành đều đang run rẩy nắm di động, anh cắn răng, gằn từng chữ một hỏi: “Cho nên...!hình ảnh tin tức báo chí đưa đều là thật, Vũ Linh Đan...!Tối hôm qua rốt cuộc đã xảyra cái gì?”“Em nói rồi, em tự xử lý”Trương Thiên Thành chất vấn, làm Vũ Linh Đan có chút khó xử, thậm chí làm cô cảm thấy chính mình làm đã làm ra chuyện không biết xấuhồ.Còn chưa kịp đi ra ngoài đã bị Trương Thiên Thành túm chặt cánh tay, Vũ Linh Đan nhìn anhmột cái, đáy mắt có chút quật cường, không nói gì cả.“Vũ Linh Đan, nói cho anh biết rốt cuộc chuyện là như thế nào!”Lần này, ngữ điệu Trương Thiên Thành nghiêm túc lên.Vũ Linh Đan lại lần nữa gạt tay Trương Thiên Thành ra, chóp mũi có chút chua xót: "Anh muốn hỏi, Đức Phú bỏ thuốc em, sau đó giữa chúng ta đã xảy ra chuyện gì sao? Em nói cho anh biết, ngày hôm qua cái gì cũng chưa phát sinh, em đúng là cùng Đức Phú gặp mặt nhưng em đãthương anh ta rồi chạy ra ngoài”Nói tới đây, Vũ Linh Đan dường như có thể thấy Trương Thiên Thành thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Vũ Linh Đan bỗng nhiên cảm thấy trào phúng, cười lạnh một tiếng, sau đó lắc đầu lui hai bước..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK