Mục lục
Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lương Học Đông ra vẻ phật ý, sửa lại tay cô đặt vào bàn tay mình, khẽ nắm lấy. 
“Tổng giám đốc Lương cũng đến rồi” 
Có người đã cất tiếng chào hỏi.

Là chủ bữa tiệc, rõ ràng Trương Thiên Thành không thể hiện bất cứ điều gì, vờ như không trông thấy và tiếp tục nhìn ra xa, uống cạn rượu trong ly. 
Vũ Linh Đan để mắt thấy bàn tay cầm ly rượu của Trương Thiên Thành nổi gân lên, rõ ràng là đã siết mạnh.

Vũ Linh Đan chỉ sợ Trương Thiên Thành không cẩn thận làm bóp vỡ chiếc ly thủy tinh. 
“Linh Đan, qua đây” 
Lương Học Đông để ý thấy ánh mắt của Vũ Linh Đan nhưng cũng không vạch trần mà chỉ nhẹ nhàng nhắc một câu. 

“Tuy lần này là bữa tiệc riêng, nhưng người đến tham dự đều là các tài năng trẻ của Thành 
phố Cần Thơ, Trường Thiên Thành né tránh mũi nhọn của Tập đoàn Á Đông, nhìn có vẻ dã tâm không hề nhỏ” 
Lương Học Đông nói bên tau Vũ Linh Đan. 
Vũ Linh Đan gật đầu, cô đã chú ý đến điều này từ lâu.

Nhưng Vũ Linh Đan không ngờ rằng cô lại gặp Nguyễn Kim Thanh đã về nước nhưng mãi không xuất hiện và cả Vũ Hải Yến tại bữa tiệc của Trương Thiên Thành, 
Lúc này, hiển nhiên Vũ Hải Yến cũng đã để mắt thấy Vũ Linh Đan, cô ta đang nhìn chằm chằm Vũ Linh Đan bằng ánh mắt tủi hờn. 
Khóe môi Vũ Linh Đan nhếch lên, cười mỉa không thành tiếng, thấp gọng nói với Lương Học Đông: “Bên phía Vũ Hải yến...!Tôi lo là sẽ có trò vặt vãnh” 
Tiếp đó, Vũ Linh Đan kể lại với Lương Học Đông về vụ phá đám lần trước. 
Chắc chắc Lương Học Đông đã biết chuyện đó, nhưng Vũ Linh Đan lại dùng cách thổ lộ bí mật 

nói với Lương Học Đông để đổi lấy sự tin tưởng của anh ta. 
Cách này cực kì có tác dụng với Lương Học Đông.

Anh ta gật đầu, tỏ ý rằng Vũ Linh Đan không cần lo lắng, đã có anh ta gánh vác. 
“Lúc trước Tổng giám đốc Lương kêu bận, tôi còn tưởng sẽ không có thời gian đến.” 
Sau khi Lương Học Đông dẫn Vũ Linh Đan đi một vòng, cuối cùng mới xem như chính thức đụng độ với Trương Thiên Thành.

Vừa chạm mặt, giọng điệu của Trương Thiên Thành đã nghe chiều sắc bén. 
Lương Học Đông tươi cười, “Phải nể mặt Tổng giám đốc Trường chứ, tôi cũng như mọi người, rất mong đợi Tổng giám đốc Trương có thể sáng tạo nên những điều to lớn hơn nữa” 
Xung quanh vang lên những tiếng cười ồn ã nhưng hầu hết mọi ánh mắt vẫn nấn ná lại trên Vũ Linh Đan.

Thân phận của cô tương đối nhạy cảm, cho dù đã li hôn vui vẻ nhưng tình huống đụng độ với chồng cũ này vẫn đủ để mọi người hóng hớt..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK