Mục lục
Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trần Đức Bảo biết Trương Thiên Thành định làm gì, anh hơi lo lắng: “Tôi đã gọi thuyền cứu hộAdvertisementrồi.

”“Tôi không đợi được lâu như thế.

.

”Trương Thiên Thành vô cùng đau đớn, bây giờ anh chỉ có thể hy vọng Vũ Linh Đan biết bơi, như thế may ra thì cô còn chống đỡ được một thời gian nữa.

“Nhưng ở đây chúng ta vẫn còn rất nhiều người biết bơi, cùng đi.

”Trần Đức Bảo vẫn còn định khuyên ngăn nhưng anh chưa kịp nói hết câu thì một bóng người màu trắng đã lao thẳng xuống biển.


Trong chốc lát, tất cả mọi người đều tụ tập lại trên sàn tàu.

Vài giây sau, Trương Thiên Thành nổi lên trong ánh mắt lo lắng của vô số người.

Anh không nhìn lên con tàu một lần nào cả, anh tiếp tục bơi dọc theo những con sóng trắng về phía sau du thuyền.

Hai mẹ con Vũ Hải Yến đưa mắt nhìn nhau, sau đó lại nhìn sang những người xung quanh, thấy tất cả đều đang chú ý đến Trương Thiên Thành thì Vũ Hải Yến nháy mắt với mẹ: “Chúng ta chạy thôi”“Có phải con đã đẩy Vũ Linh Đan xuống không?”Nguyễn Kim Thanh nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Sao bà ta có thể sinh ra một đứa con gái ngu ngốc như vậy chứ?Vũ Hải Yến không ngừng khóc lóc, cô ta lắc đầu nguầy nguậy: “Không, không phải con, là Vũ Linh Đan tự ngã xuống”“Nếu đã không phải do con làm thì con sợ cái gì chứ?”Nguyễn Kim Thanh than thở, cuối cùng bà ta cũng cảm thấy nhẹ bớt.

Nhưng Vũ Hải Yến càng lúc càng sợ hãi, cô ta bắt đầu bò về phía trước, cơ thể cũng khôngngừng run lên: “Vũ Linh Đan không biết bơi.


Mẹ quên chuyện lúc nhỏ, con đẩy Vũ Linh Đan xuống hồ bơi suýt làm cô ta chết đuối sao? Vũ Linh Đan không hề biết bơi, cô ta ngã xuống lâu như vậy rồi, nhất định là đã chết rồi.

”“Nếu Vũ Linh Đan chế thì chuyện con có đầy hay không không quan trọng nữa.

Me, con khôngmuốn ngồi tù, mẹ giúp con đi, chúng ta trốn đi có được không?”Vũ Hải Yến hoàn toàn sụp đổ.

Lúc trước, cô ta hy vọng Vũ Linh Đan chết đi bao nhiêu thì bây giờ cô ta lại hy vọng Vũ Linh Đan còn sống bấy nhiêu.

Ít nhất thì cũng có thể chứng minh cô không đầy Vũ Linh Đan xuống nước.

Nguyễn Kim Thanh nghe lời phân tích của Vũ Hải Yến thì không còn bình tĩnh được nữa, Bà ta buông Vũ Hải Yến, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK