Mục lục
Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bảo Thái cũng không nghĩ nhiều, bởi vì chuyện Linh Đan tăng ca vốn là việc bình thường, nên anh cũng không có gì nghi ngờ, chỉ gật gật đầu, rồi tự rót một ly cho mình.

“Vết thương của anh.

Anh chắc chắn là không việc gì chứ?” 
Linh Đan nhớ lại chuyện hôm đó, cô vẫn còn cảm thấy thật sự có lỗi, nên giờ cô rất lo lắng cho thân thể của Bảo Thái.

Nhưng Bảo Thái cũng chỉ cười cười, lắc đầu, không nói gì.

Chỉ là trong lúc Linh Đan không để ý, đáy mắt của Bảo Thái vẫn hiện lên một nét buồn vu vơ.

“Linh Đan, hôm nay anh tới đây, thật ra là có 
chuyện muốn nói với em, nhưng bây giờ nhất thời lại không biết nên mở miệng như thế nào? 
Bảo Thái nghĩ một chút, rồi mở miệng nói.


Linh Đan nghiêm túc gật đầu, nhìn ánh mắt của Bảo Thái đối với cô, trong thâm tâm cô đã đã đoán được vài phần điều anh muốn nói.

Trong lòng cô hiện tại có chút khẩn trương, nhưng cũng có chút cảm giác sắp được giải thoát, rốt cuộc cũng đến ngày này!  
Thấy Bảo Thái mãi không mở lời trước, Linh Đan liền nhẹ nhàng nói: “Bảo Thái, chuyên đỉnh hôn em thực sự xin lỗi anh.

” 
“Không, người phải nói xin lỗi là anh mới đúng” 
Bảo Thái cười khổ một tiếng, uống một hơi cạn sạch ly rượu, rồi sau đó đau lòng nhìn Linh Đan, nói: “Là anh làm hỏng chuyện đính hôn của chúng ta”.

“Anh đừng nói như vậy? 
chuyện muốn nói với em, nhưng bây giờ nhất thời lại không biết nên mở miệng như thế nào? 
Bảo Thái nghĩ một chút, rồi mở miệng nói.


Linh Đan nghiêm túc gật đầu, nhìn ánh mắt của Bảo Thái đối với cô, trong thâm tâm cô đã đã đoán được vài phần điều anh muốn nói.

Trong lòng cô hiện tại có chút khẩn trương, nhưng cũng có chút cảm giác sắp được giải thoát, rốt cuộc cũng đến ngày này!.

Truyện Ngược
Thấy Bảo Thái mãi không mở lời trước, Linh Đan liền nhẹ nhàng nói: “Bảo Thái, chuyên đỉnh hôn em thực sự xin lỗi anh.

” 
“Không, người phải nói xin lỗi là anh mới đúng” 
Bảo Thái cười khổ một tiếng, uống một hơi cạn sạch ly rượu, rồi sau đó đau lòng nhìn Linh Đan, nói: “Là anh làm hỏng chuyện đính hôn của chúng ta”.

“Anh đừng nói như vậy? 
Cô không nghĩ rằng Bảo Thái lại hạ mình xin lỗi như vậy, làm Linh Đan trở nên vô cùng khó xử, cô thành thật mà nói: “Em không nghĩ rằng Trương Thiên Thành sẽ vô liêm sỉ như vậy, nhưng nói qua cũng phải nói lại, nếu không phải nhờ anh ta, em cũng không thể đưa anh đến bệnh viện kịp thời.

” 
Chuyện tình cảm phức tạp này làm Linh Đan cảm thấy rối rắm, nhưng Bảo Thái vừa nghe cô nói xong đã trợn mắt lên lập tức nói: “Nhưng nếu không phải anh ta nhảy lên sân khấu, thì sự việc ngày hôm đó sẽ không xảy ra, anh cũng sẽ không vứt bỏ nhẫn đính hôn” 
“Cái gì?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK