Lý Duyên Tỷ gật đầu, vẫn bảo trì vẻ bề ngoài vẫn tỉnh táo, trầm ổn. Bách Hợp cho rằng anh vì giúp cô mà hấp thu Diệp Xung Cẩn nên mới biến thành bộ dạng bây giờ, mà Diệp Xung Cẩn thực tế là một trong thất tình mà anh vốn muốn thu hồi từ lâu. Vừa rồi anh không chịu giải thích rõ, cố ý tạo ra một hiểu lầm mỹ lệ. Bây giờ nhìn bộ dạng cố gắng tỏ ra trấn định của Bách Hợp, khoé miệng anh không kìm được lại nhẹ cong lên một cái, rồi lại nhanh chóng mím thành một đường thẳng tắp.
“Vậy tôi sẽ giúp em dẫn trụ lực chú ý của Lâm Vân Chân.” Bách Hợp vừa nói muốn trà trộn vào thủ đô Đế Quốc Thành, Lý Duyên Tỷ đã hiểu rõ tính toán của cô. Cô biết trên núi có hổ nhưng vẫn kiên quyết lên núi.
Việc người của Thập Tự Đường xông vào địa bàn của Liên Minh Đế Quốc để cứu Bách Hợp đã tương đương với vuốt râu hùm. Bất kể là hành vi khiêu khích của Thập Tự Đường khiến Thần Cơ Doanh tổn thất thảm trọng hay việc ngục giam gặp sự cố lớn Bách Hợp lại trốn thoát, đều khiến Lâm Vân Chân muốn giết chết Bách Hợp mới vừa lòng. Thần Cơ Doanh bị chết nhiều chiến sĩ như vậy, mỗi một chiến sĩ đều là tinh nhuệ mà quốc gia bồi dưỡng nhiều năm. Trong một buổi tối Bách Hợp đã giết năm người, Lý Duyên Tỷ cũng giết mấy người dùng vũ khí laser uy hiếp. Qua chuyện này, không chỉ uy vọng Doanh Chủ Thần Cơ Doanh của Lâm Vân Chân bị tổn hại, hắn cũng khó mà tìm cách ăn nói với Đế Quốc. Để lập công chuộc tội, Lâm Vân Chân chỉ có một con đường là bắt giữ cho được tất cả đám người đã tham gia gây rối, cả kẻ có bản lãnh phá được nhà giam đào thoát là Diêu Bách Hợp lẫn mấy cao thủ có bản lãnh giết được người của Thần Cơ Doanh kia. Như vậy mới có thể xong chuyện.
Nếu nhất định phải so bì về vũ khí trang thiết bị với quân đội Đế Quốc luôn nhận được những gì tân tiến nhất, Thập Tự Đường tất nhiên là kém khá nhiều. Nếu thực sự để Lâm Vân Chân đuổi theo như con chó điên không rời không bỏ, một khi bị hắn quấn lấy, trong tình huống phía hắn chiếm hết tiên cơ, muốn thoát thân được, hơn nữa còn lấy được cả mạng hắn thực không dễ dàng, bởi vậy, Bách Hợp chuẩn bị sử dụng biện pháp trái ngược lại. Lâm Vân Chân muốn ra ngoài vũ trụ tìm kiếm tung tích của cô, cô lại càng muốn nhằm thẳng sào huyệt của Lâm gia mà chạy tới. Lâm Vân Chân cho rằng cô sẽ chạy tới một tinh cầu khác trong vũ trụ để tránh né, nhưng hắn nhất định không thể ngờ được, Bách Hợp lại nhắm địa phương nguy hiểm nhất mà bước vào.
Đề xuất của Lý Duyên Tỷ rất hợp tâm ý của Bách Hợp. Cô cần người giúp mình kéo dài thời gian. Nếu như Lý Duyên Tỷ nguyện ý giúp cô giữ chân Lâm Vân Chân, cô liền bớt được một phiền toái. Đến lúc đó, cô chỉ cần đem mẹ con Tô Thiện Thiện ra xử lý trước. Còn thừa lại một người là Lâm Vân Chân, nói chung bắt sống hắn cũng không dễ gì, nhưng nếu muốn cùng hắn đấu một trận liều mạng người chết ta sống cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội.
Vốn lo ngại Lâm Vân Chân sẽ như con chó điên tìm cắn mình, khiến mình không còn rảnh rỗi mưu tính, cho nên nghe được Lý Duyên Tỷ chủ động mở miệng nói ra lời này, ánh mắt Bách Hợp lộ ra vẻ ôn nhu. Lý Duyên Tỷ nói giúp cô đánh lạc hướng Lâm Vân Chân mà không nói là sẽ giúp cô hoàn thành nhiệm vụ, đây là biểu hiện y dành cho cô tín nhiệm trăm phần trăm, hơn nữa còn thừa nhận năng lực của cô. Đây là anh có lòng tin cô có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, cho nên không bao biện làm thay, loại cảm giác này khiến lòng cô dâng lên cảm giác vui thích không thể diễn tả thành lời.
Thêm vào đó, lúc trước Bách Hợp mấy lần quay lại không gian đều không gặp được Lý Duyên Tỷ, trong nhiệm vụ lần này gặp được anh, cô thực lòng cao hứng, nhưng rồi lại có chút e ngại việc phải cùng anh chung đụng, nhất là sau khi biết lúc trước anh vì trợ giúp mình mà hấp thu Diệp Xung Cẩn dẫn tới tính cách của bản thân chịu ảnh hưởng, cô càng có chút mất tự nhiên không dám nhìn thẳng vào mắtanh. Hai người đã làm những chuyện thân mật nhất, nếu nói rằng cô không thích Lý Duyên Tỷ thì không đúng, nhưng đối với kiểu người có tính cách như Bách Hợp mà nói, cô tự thấy mình chưa yêu thương Lý Duyên Tỷ sâu sắc đến trình độ mất hết lý trí. Việc anh chạm vào cô, cô có thể tiếp nhận, nhưng nếu anh muốn thân mật thắm thiết hơn nữa, cô có thể cảm giác được, trong lòng cô vẫn có chút tâm bất cam tình bất nguyện, tất nhiên là không đến mức muốn liều chết phản kháng. Chưa kể cô còn tâm nguyện chưa hoàn thành, có lẽ chờ nhiệm vụ này hoàn thành, cô sẽ đòi hỏi Lý Duyên Tỷ thực hiện cho mình một yêu cầu, sau đó chờ hoàn thành được tâm nguyện rồi, lúc ấy cô mới có thể mở lòng nhiều hơn để đón nhận Lý Duyên Tỷ
Lúc này hai người tạm xa nhau là tốt nhất, cô không cần phải cùng anh sớm chiều gặp gỡ trong nhiệm vụ, cũng không cần vì vấn đề hai người thân mật mà khó xử.
Hai ngày sau, Bách Hợp đã đổi một bộ quần áo khác, sử dụng thân phận hoàn toàn mới mà Lý Duyên Tỷ đã sớm cho người chế tác đưa vào cơ sở dữ liệu của Liên Minh, được anh đích thân đưa lên một phi thuyền chuẩn bị bay về Đế Quốc.
Người của Thập Tự Đường giờ đã biết tính toán của Lý Duyên Tỷ, tuyanh không nói rõ, nhưng thái độ đứng về phía Bách Hợp thì từ đầu đến cuối vẫn chưa từng thay đổi.
Phi thuyền bay suốt nửa tháng, vòng vo qua mấy tinh cầu mới vào đến vị trí giới tuyến trong vũ trụ của Liên Minh. Bách Hợp mặc một bộ váy dài in hoa nhỏ rộng rãi, bộ dạng như một người vừa từ kì nghỉ trở về trà trộn trong một đám người cùng nhau đi qua cửa quét kiểm tra an ninh, bộ dạng rất bắt mắt. Một mái tóc suôn thẳng xoã tung sau lưng, đôi bông tai hình tròn bắt mắt, cô không trang điểm, nhưng cách ăn mặc rạng rỡ đi cùng với loại khí chất thanh lãnh hoàn toàn tương phản nhìn lạ mắt, cũng dễ gây chú ý, cũng vì vậy, khá nhiều người trong lúc xếp hàng đứng chờ quét hình kiểm tra không nhịn được quay đầu nhìn cô nhiều lần.
Cô kéo theo một vali lớn, trông có vẻ như một người vừa đi du lịch trở về, khi đến phiên cô bước vào máy quét, một người máy thông minh bề ngoài không khác gì người thật ra hiệu cho cô đem kính râm gỡ xuống.
Khoa học kỹ thuật ở thế giới này đã phát triển cực kì, Diêu Bách Hợp vốn bị đóng mác phản đồ của Đế Quốc, trừ những tư liệu như nhóm máu, mã gen vân vân đã ghi chép trong cơ sở dữ liệu, ngay cả thông tin về chiều cao, cân nặng cùng với đặc thù của võng mạc mắt cũng đều bị lưu trữ đủ. Khi một người tiến vào phạm vi của Đế Quốc, chỉ trừ nhóm máu, mã gen là những nhân tố không cần đặc biệt quét hình trừ phi bị nghi ngờ là phần tử nguy hiểm. Những thông tin khác như vân tay, võng mạc, chiều cao đều bị trí tuệ nhân tạo quét hình so sánh với cơ sở dữ liệu. Bên trong đại sảnh có cả ngàn người máy thông minh, chỉ cần Bách Hợp bị tra ra một chút không thích hợp, cô lập tức sẽ bị đám người máy đó bao vây. Nếu xác định cô là thành phần nguy hiểm đến một trình độ quy ước, có thể bị máy chủ hạ lệnh trực tiếp giết chết.
Bách Hợp có thể đào thoát khỏi nhà giam bằng cương vi tinh, tính nguy hiểm tự thân đương nhiên không phải nói nhiều, nếu cô bị tra ra thân phận thật, khẳng định là chạy không thoát. Tiếc cho Đế Quốc là, cô có chuẩn bị mà đến.
Một khi đã luyện Cửu Dương Chân Kinh đến mức tận cùng, con người có thể thay đổi chiều cao tự nhiên, muốn thay đổi hoàn toàn mã gen của bản thân thì Bách Hợp làm không nổi, nhưng nếu chỉ là thay đổi trạng thái của võng mạc mắt và vân tay thì cũng không làm khó cô được. Lúc làm tư liệu cho thân phận mới, cô chọn giảm bớt chiều cao. Diêu Bách Hợp nguyên bản vốn cao 1,75m, sau khi Bách Hợp điều chỉnh liền rụt lại còn độ 1,65m. Lúc cô lộ ngón này ra trước mặt người của Thập Tự Đường đã khiến bọn họ giật nảy mình. Ở thời đại Stars, kỹ thuật phẫu thuật chỉnh dung đã đạt tới trình độ thiên y vô phùng, nhưng cho dù là vậy, mã gen trong cơ thể là không sửa được, nhóm máu, khung xương ở tuổi trưởng thành là cố định, không thể nhiều hơn hay ít đi. Lúc chưa dậy thì tất nhiên có thể dùng các biện pháp khoa học kỹ thuật công nghệ điều dưỡng để thân thể lúc dậy thì đạt được vẻ ngoài tốt đẹp nhất có thể, nhưng muốn thay đổi khung xương của một người đã trưởng thành thì không phải một chuyện phiền toái bình thường.
Bác sĩ có thể động dao kéo trên các mô mềm như da, thịt, thay đổi vẻ ngoài của con người từ đầu đến chân, nhưng chiều cao của người trưởng thành là không thể thay đổi, khả năng phát sinh các tình huống biến dị bất thường rất hiếm. Nếu dùng các loại thuốc đặc biệt nào đó, cũng có thể kích thích sự sinh trưởng của cơ bắp, khiến người ta trở nên cường tráng, lực lưỡng hơn trước, tuy nhiên việc con người đột nhiên bị lùn đi thì chưa từng có tiền lệ. Bách Hợp lại có loại thủ đoạn để tự lùn đi tận 10cm trong vòng một đêm, hơn nữa ngay cả ngoại hình cũng có thể tự thay đổi, hoàn toàn đủ để khiến toàn bộ băng Thập Tự Đường đồng thanh hô to, hư cấu. Lúc đó, nếu không nhìn thái độ và cách đối đãi của Lý Duyên Tỷ, toán hải tặc Thập Tự Đường khẳng định là không nhận ra nổi Bách Hợp.
Bây giờ, cô đang đứng trong khu vực kiểm tra an ninh, để cho hai người máy trên thân có đánh số tiến tới quét hình, kiểm tra. Ngoại hình cùng thân phận giả tạo ra là ăn khớp, chiều cao ăn khớp, võng mạc ăn khớp, ngay cả vân tay đều không có gì sai khác. Đã không phát hiện chỗ nào dị thường, nhóm người máy đương nhiên sẽ không đi sâu hơn một bước kiểm tra cả nhóm máu, mã gen, rất mau chóng liền cho cô qua cửa.
Vậy là cô thành công vào được cảnh nội của Liên Minh Đế Quốc, trên màn ảnh rộng gắn trên tường lúc này đang hiển thị tư liệu về một số tội phạm nguy hiểm, tư liệu về Diêu Bách Hợp cũng có ở trong số đó. Người đi ngang qua màn ảnh này không ít, một số còn dừng chân lại, cẩn thận lấy máy tính đeo tay của mình ra sao chép lại thông tin, hiển nhiên trong lòng họ ấp ủ ý tưởng góp sức vây bắt những tội phạm này nếu chẳng may gặp được. Câu khẩu hiệu mỗi một công dân đều có trách nhiệm bảo vệ Đế Quốc không chỉ nghe thật vang dội mà còn được chấp hành cực kì tốt luôn, khoé miệng của Bách Hợp không kìm được nhẹ nhàng cong lên.
Nơi này từng là nơi Diêu Bách Hợp thề hy sinh cống hiến một đời, trăm vạn cư dân đang sống trong này từng là những con người cô ấy thề liều cả tính mạng để bảo vệ, che chở. Chỉ đáng tiếc, tất cả những đối tượng cô ấy từng liều mạng xông pha bảo hộ ấy, vào giây phút cô ấy cần được bảo vệ, cứu giúp nhất, không chỉ không thể bảo vệ được cô ấy. Trái ngược lại, tất cả bọn họ đều coi sự tồn tại của cô ấy là vết nhơ, nỗi nhục. Gia tộc của cô ấy thậm chí coi việc cô ấy đã từng sinh một đứa con cho thủ lĩnh của Thập Tự Đường là nỗi hổ thẹn cho nên xua đuổi, quay lưng với cô ấy. Đám bình dân phổ thông cái gì cũng không biết này cũng cứ thế cho rằng cô ấy rất đáng chết, hoàn toàn không còn nhớ tới những lúc cô ấy từng vì Đế Quốc lập ra những kì công. Lần này cô trở về đây, tất nhiên không phải vì muốn tiếp tục bảo hộ cho đám người này, mà là vì muốn đem tất cả những kẻ đang sống tại đây ra chôn cùng nguyên chủ và con trai của cô ấy.
Đeo lại kính râm xong, Bách Hợp mở ra máy tính đeo tay, chuẩn bị tìm nơi trọ lại. Từ trên máy tính cô tìm được địa chỉ một khách sạn, tiếp đó gọi xe bay đưa mình tới đó. Lần này tới Đế Quốc báo thù là một công trình lớn, không thể làm xong trong ngày một ngày hai, vậy nên Bách Hợp chỉ ở khách sạn hai ngày thì tìm được một căn hộ mà chủ nhà muốn di dân sang tinh cầu khác cần bán lại, sau đó cô dùng thẻ thanh toán mà Thập Tự Đường đã chuẩn bị sẵn cho mình để mua lại nó.