Hắn không đưa một đồng tiền điện nước, ăn uống là của mình, gần đây là mình đưa đón hắn đi làm, trước đây chỉ có Chu Tư Phàm chiếm tiện nghi của người khác không cảm thấy gì, bây giờ Triệu Lâm chiếm tiện nghi của hắn làm cho hắn không thoải mái, hắn nhẫn nại, gọi Triệu Lâm đang chuẩn bị mở cửa phòng:
“A Lâm, tôi không biết gần đây tôi đã làm gì mà cậu lại đối xử với tôi như vậy, để xóa bỏ hiểu lầm giữa hai anh em ta, chúng ta cùng uống một bữa, mang những lời trong lòng nói ra, nếu cậu cảm thấy tôi có lỗi với cậu, bây giờ cậu có thể rời khỏi đây, nếu không thể nói thì cũng đừng giống phụ nữ, khó chịu gì cũng giữ trong lòng!” Lời của Chu Tư Phàm làm Triệu Lâm bối rối, hiện hắn không có công việc, lại chia tay với Bách Gợp, mấy ngày nay Bách Hợp không gọi điện cho hắn, không thể mặt dày trở về, trên người hắn cũng không có tiền, đừng nhắc đến chuyện thuê phòng, nếu hiện tại thật sự bị đuổi đi thì không có chỗ để đi.
Lúc này hắn tuy không muốn ngồi cùng Chu Tư Phàm, hơn nữa còn oán giận Chu Tư Phàm vì mất công việc, không muốn để ý đến hắn nhưng nghe được sự đe dọa trong lời nói của Chu Tư Phàm nên không dám từ chối. Nhắm mắt đồng ý.
Vừa nãy muốn nói chuyện hòa hợp với hắn thì hắn bày ra sắc mặt như thiếu nợ, hiện tại mình thể hiện thái độ cương quyết thì hắn lại sợ. Chu Tư Phàm cười ra tiếng, nghĩ đến chuyện buổi tối cần làm, máu hắn như sôi lên: “ Tôi mở rượu trước, cậu đi cất đồ rồi quay lại.”
Chơi đàn ông lâu rồi, không phải là chưa từng gặp tình huống không cam tâm tình nguyện. Trước đây khi Chu Tư Phàm mới bước vào cái vòng này, đã dùng thuốc rồi, chẳng qua khi tuổi tăng lên. Đã lâu hắn không chạm qua những loại thuốc này, hắn cảm thấy phương pháp đó quá thấp kém, không thể hiện được bản lĩnh của hắn, từ đầu không muốn dùng phương pháp này với Triệu Lâm, muốn hắn tự nguyện bò lên giường của mình nhưng bây giờ không thể nào.
Hắn mở rượu, lấy một ít đồ bỏ vào rượu, khi Triệu Lâm đi ra, hắn không ngừng chuốc rượu Triệu Lâm, thuốc nhanh chóng có tác dụng. Thần trí hắn dần mơ màng không rõ.
Chẳng qua nhìn khuôn mặt đỏ bừng, những cái mụn nhỏ hồng vì rượu mà càng rõ hơn, Chu Tư Phàm cảm thấy tình huống này không quá tốt đẹp. Không cách nào xuống tay, thậm chí hắn còn cảm thấy người đàn ông này buồn nôn. Nhưng nghĩ đến những cố gắng, cái giá của những ngày nay, sự tức giận, hắn vẫn cởi quần áo Triệu Lâm ra, Triệu Lâm bị táo bón, khi bôi dầu cho hắn, Chu Tư Phàm lập tức chửi thề, chẳng trách Triệu Lâm vào nhà vệ sinh hơn một tiếng, lúc nói chuyện hơi thở rất hôi, tình hình này mà mạnh mẽ đi vào, không những không đem đến cảm giác sung sướng mà còn có khả năng như ác mộng, hắn cho Triệu Lâm thuốc rửa ruột, chạy vào nhà vệ sinh bảy tám lần, lăn qua lăn lại, cả người Triệu Lâm gần như tỉnh lại.
Đến khi hắn tắm rửa,lúc ra khỏi nhà vệ sinh, hai chân đều mềm nhũn.
” Tư Phàm, hình như rượu có vấn đề, sau khi tôi say thì bị tiêu chảy.” Chu Tư Phàm nghiêng ngả trên sa lon, trước mặt còn ly rượu, mặt hắn u ám, rõ ràng vì kế hoạch tối nay thất bại mà cảm thấy không vui. Triệu Lâm nghĩ rằng hắn đang lo lắng cho cơ thể của mình, vẻ mặt cảm động: “Nhờ có cậu chăm sóc cho tôi, tôi về phòng đi ngủ trước, cậu cũng đi ngủ sớm đi.”
Mới đi tiêu nhiều lần, lúc này mặt Triệu Lâm hơi mệt mỏi, tuy hắn vừa mới đi tiêu thuận lợi nhưng đi nhiều lần,còn có bệnh trĩ, lần cuối đi vệ sinh, một dòng máu chảy ra làm hắn sợ hãi, vì bệnh trĩ nên Triệu Lâm mới tắm rửa, trước đây hắn bị bệnh trĩ nhưng chưa từng nghiêm trọng như vậy, bây giờ hắn không muốn uống rượu, chỉ muốn về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng thịt mỡ sắp vào bụng rồi, sao Chu Tư Phàm có thể để hắn chạy thoát? Tối nay vì muốn ăn Triệu Lâm, hắn mở chai rượu nho ngon nhất không nói, còn phải dùng nhiều công sức như thế, bây giờ hắn muốn ngủ là ngủ sao, một cửa cũng không có đâu!
Chu Tư Phàm bỗng đứng lên:
“A Lâm, biết nhau lâu như thế, tôi đối xử với cậu như thế nào?”
“Ngày mai nói không được sao?” Hiện tại chân Triệu Lâm mềm nhũn, hơn nữa vì mới bị tiêu chảy, chỗ * còn đau, mồ hôi lạnh toát ra, cả người yếu đến đứng không vững, hắn bị bỏ thuốc, trước đó còn uống rượu, sự trợ giúp của rượu làm tác dụng của thuốc tăng lên, hắn đi tiêu sắc mặt xanh xao, thật sự không kiên nhẫn nói chuyện với Chu Tư Phàm, hắn nhíu mày: “ Tôi thật sự mệt mỏi.”
Chu Tư Phàm nghe như thế, trong miệng chửi thề hai câu: “ Bây giờ tôi muốn nói rõ ràng.”
Triệu Lâm nghe giọng nói hắn cương quyết, trong lòng không vui, vẻ mặt trầm xuống, không suy nghĩ lập tức quay người đi về phòng. Bình thường hắn không xấu, đối xử với người ngoài rất tốt nhưng lại không kiên nhẫn với người bên cạnh, càng thân thiết với hắn thì càng dễ bị hắn làm tổn thương, Triệu Lâm xem Chu Tư Phàm như bạn bè, anh em, hơn nữa hai người ở chung, không lạnh nhạt như lúc trước, trước đây hắn không thể hiện tính tình nhỏ của hắn trước mặt Chu Tư Phàm nhưng bây giờ lại biểu hiện.
Hắn không nghĩ mình vừa đi làm cho Chu Tư Phàm thật sự tức giận, nghĩ mình đã bỏ ra nhiều như thế, bây giờ Triệu Lâm còn giở tính tình với mình, làm sao Chu Tư Phàm chịu đựng được, hắn không phải kẻ ngu ngốc Phạm Bách Hợp kia, Triệu Lâm có tư cách gì tức giận trước mặt hắn? Ăn của mình, ở của mình, bây giờ còn giở tính tình ra, đây không phải là nhà hắn, hắn còn dám rời đi, hắn xem mình là gì?
Sau một phút, Triệu Lâm thấy Chu Tư Phàm vượt lên, hắn chưa kịp phản ứng thì bị Chu Tư Phàm ôm lấy, không kịp la lên thì đã bị hắn đẩy vào phòng hắn đang ở tạm.
“Cậu làm gì?” Hắn cảm thấy mơ hồ, hoảng sợ hỏi một câu thì Chu Tư Phàm đã xé quần áo của hắn, tiện thể trói luôn cánh tay của hắn.
Số lần chơi đàn ông không ít lần nhưng dùng sức mạnh giống như lần này là lần đầu tiên đối với Chu Tư Phàm, ban đầu hơi chán ghét Triệu Lâm nhưng qua một lúc cảm giác hưng phấn xuất hiện, nhìn người đàn ông giãy dụa la hét cũng không khác so với hắn cam tâm tình nguyện, dáng người Triệu Lâm gầy hơn hắn, quanh năm Chu Tư Phàm tập luyện thể thao, dáng người mạnh mẽ có cơ bắp, muốn kiềm chế một Triệu Lâm không phải rất dễ, khi hắn không ngừng giãy dụa, khuôn mặt Chu Tư Phàm hung dữ, đánh một bạt tai vào mặt hắn, lúc tiếng tát vang lên thì Triệu Lâm đã hôn mê rồi.
Bên mặt bị đánh không có cảm giác, bàn tay lạnh như băng của Chu Tư Phàm sờ mó trên người hắn, hắn ra sức giãy dụa nhưng không thể ngọ nguậy được, hắn muốn la cứu mạng nhưng nhà của Chu Tư Phàm là chung cư cao cấp, mỗi tầng chỉ có một nhà. Hơn nữa lắp đặt là thủy tinh cách âm, hắn có la rách cổ họng cũng không có ai nghe. Hắn không phải là đối thủ của Chu Tư Phàm, nghĩ đến mình sẽ bị một người đàn ông cường bạo, sự hối hận trong lòng Triệu Lâm dâng lên như thủy triều. Hắn nhớ trước đây Phạm Bách Hợp nói hắn và Chu Tư Phàm quá thân thiết, hai người giống như người yêu, hắn nhớ lúc cãi nhau Bách Hợp từng chỉ vào mũi mắng hắn, nói hắn không có tiền không có năng lực, nếu không phải Chu Tư Phàm có mục đích sao có thể kết bạn với hắn.
Giờ phút này Triệu Lâm nhớ đến nhiều điều, lúc đó hắn cảm thấy lời nói của Bách Hợp không sạch sẽ, không ngờ ngày hôm nay đã trở thành sự thật, hắn cảm thấy Chu Tư Phàm thật sự xem hắn là bạn bè, sao có thể có ý nghĩ kia với hắn? Vì vậy mà hắn chia tay với Bách Hợp.
Nhưng bây giờ hắn bị đè dưới cơ thể của Chu Tư Phàm, nghe người đàn ông trên người thở dốc, Triệu Lâm khóc trời không đáp, gọi đất không nghe.
Hắn cảm thấy sự đau đớn sỉ nhục từ phía sau, lúc Chu Tư Phàm vào cơ thể hắn, sự oán hận cùng đau đớn vô cùng làm giọng của hắn khàn khàn, trong chốc loát không thể la lên.
” Siết thật chặt! Không phí thời gian tôi chờ!” Chu Tư Phàm thở dốc ở trên người hắn, Triệu Lâm cảm thấy sự đau đớn nóng rát từ đằng sau làm cho cả người hắn run rẩy, hắn chưa bao giờ nghĩ cơn ác mộng này sẽ xảy ra với hắn, bị một người đàn ông cưỡng bức, cảm giác giống như trời đất sụp đổ làm Triệu Lâm không chịu đựng được mà khóc, lòng tự trọng đàn ông của hắn bị dẫm nát, hắn càng giãy dụa thì vết thương đó giống như dính ớt, hắn bị táo bón đã lâu, tối nay bị thương do thuốc xổ, chảy rất nhiều máu, bây giờ máu lại chảy ra theo động tác của Chu Tư Phàm, tí tách, làm trơn nơi hai người kết hợp, ban đầu Triệu Lâm còn sức giãy dụa, đến cuối cùng mặt như tro tàn, Chu Tư Phàm ngã trên người hắn, thở dốc.
” Mày là tên súc vật, mày là quái vật, mày sẽ gặp báo ứng!” Trên khuôn mặt Triệu Lâm đầy sự oán hận, giọng hắn khàn khàn, khi Chu Tư Phàm rời khỏi cơ thể của hắn, nước mắt của hắn chảy ra, căm hận nguyền rủa.