• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tàn bạo

Chương 76

Mắt Rắn - Âm Ảnh


Spoiler: Chương 76: Mắt Rắn - Âm Ảnh

Màn đêm đen đặc không một vì sao, chỉ có ánh trăng trắng toát đồng hành cùng con tàu âm thầm rẽ sóng trên mặt biển tĩnh lặng. Thuyền trưởng quan sát đằng xa qua ống nhòm, chẳng thấy gì ngoài sương mù mờ mịt che khuất tầm nhìn. Hắn chau mày xem đồng hồ, bây giờ là 20 giờ 20 phút, tàu sắp tiến vào vùng trắng, điều mong chờ vẫn chưa xuất hiện.

- Chậc, có lẽ mình nên đổi nghề thôi!

Thuyền trưởng bấm nút, quạt siêu tốc ở mũi tàu tạo gió xoáy thổi bay sương mù. Làn sương tản mác ra hai bên, ánh đèn trên tàu hắt về phía xa, thuyền trưởng cau mày nhấc ống nhòm cẩn thận xem xét, một bóng thuyền lớn hiện ra. Thuyền trưởng hấp tấp bấm nút, tàu đột ngột rẽ trái, đội hoa tiêu bị bất ngờ, chân tay chới với nhưng lấy lại thăng bằng cực nhanh, không hề nao núng tiếng va đập khủng khiếp phá vỡ mạn tàu, tất cả vào vị trí chiến đấu, rút súng bắn trả dữ dội chiếc thuyền lao tới ầm ầm. Hỏa lực vùn vụt đối đầu nhau, thanh âm đinh tai nhức óc nổ tung dưới ánh lửa sáng rực không gian, mặt biển dậy sóng cùng tiếng gầm thét điên cuồng:

- Giết, giết hết cho tao!

- Đoạt chuyến hàng này, chúng ta sẽ vang danh trên đại dương!

Thuyền trưởng chĩa aka bắn tới tấp, đạn xé gió xuyên thủng kính khoang tàu, phá ngực ba tên cướp không kịp tránh. Hắn bình tĩnh chỉ huy chống trả quyết liệt:

- Giữ vững đội hình, thằng nào lên tàu, giết chết không tha...

Làn đạn rít gió cắt ngang mệnh lệnh, xoáy vỡ đầu tàu, xuyên cắt khoang lái, kính vỡ toang hoác văng bắn khắp sàn, cắt xước qua da đội hoa tiêu. Bên cuồng bạo tấn công, bên điên loạn phòng thủ, tiếng đạn rít gào, tiếng pháo oanh tạc nổ tung giữa tiếng gào rú đắc thắng. Đoàn thủy thủ trừng trừng nhìn hai thuyền lớn khác áp sát tàu, đồng bọn cướp biển xả súng nhưng không bắn loạn, chúng cẩn thận tránh bắn hầm tàu - nơi cất giữ hàng hóa. Lũ tội phạm chết vô số, đám còn lại vẫn đồng loạt tràn lên. Thủy thủ kiên cường chống trả nhưng khó chống đỡ địch đông áp đảo, quá nửa quân số thương vong. Cuộc chiến sắp kết thúc, mạng sống như cá nằm trên thớt khiến thủy thủ hoảng sợ, gào mồm chửi rủa:

- Con mẹ lũ nhát gan, chúng mày nấp ở xó xỉnh nào, mau đến cứu...

- Cả lũ sắp chết hết rồi, chúng mày vẫn chưa vác xác tới cứu...

Tiếng đạn rít gió, tiếng phá hủy, tiếng gãy đổ, tiếng thét vang cùng sóng biển xô đẩy mọi tàu thuyền. Giữa không gian hỗn loạn, một mũi tên lao vút đến từ bên phải, đâm thẳng tàu tướng cướp. Dù chỉ phát ra tiếng u u nhỏ như muỗi kêu, tên thủ lĩnh vẫn cảm nhận nguy hiểm, hoảng hồn nhảy vọt lên tàu hàng... đúng lúc tàu của hắn nổ tung thành từng mảnh, một số thuộc hạ tan xác, áp lực hất tướng cướp đập vào khoang thuyền. Gã thổ ra ngụm máu tươi, tức tối trông tàu đánh cá màu xanh gia nhập cuộc chiến từ xa. Thủ lĩnh trên con tàu đó giận dữ gầm thét:

- Hóa kiếp lũ dám vuốt râu cọp đó cho ta!

Thuyền trưởng và thủy thủ vui mừng khôn xiết, liều doping tinh thần kích phát sức lực đang cạn kiệt, tất cả hừng hực khí thế hơn trước gấp bội, hò nhau hô vang cùng quân tiếp viện:

- Liều chết bảo vệ hàng hóa!

- Báo thù cho anh em chết thảm!

Đám trên tàu xanh mặc giáp đỡ đạn bay loạn. Tướng cướp thấy tình thế bất lợi bèn khích tướng:

- Con đĩ mẹ bọn hèn, ngon nhào vô kiếm ăn, éo dám giáp lá cà, núp lùm cắn trộm nhục hơn con chó!

Thủ lĩnh tàu xanh cười gằn:

- À ra là mày chọn cái chết đau đớn hơn!

Hắn liếc nhanh đám đàn em bức xúc vì đứng một chỗ bắn, đám cuồng chiến đếch chịu nổi cơn ngứa ngáy... kích thích ham muốn... tận tay nhuốm máu kẻ địch. Hiểu rõ thuộc hạ hơn lòng bàn tay, chủ nhân vẫn lịch sự hỏi:

- Anh em muốn thắng nhục hay thắng vinh!?

Thuộc hạ quá quen kiểu chỉ huy toan tính để nắm chắc chiến thắng... và... luôn biết cách thể hiện tôn trọng đồng đội, chúng phấn khích đến vặn vẹo hình dạng:

- Thắng vinh chưa đủ mà còn phải hoành tráng, chúng tôi mới có thể lên đỉnh!

- Tao muốn uống máu nhai xương chúng nó!

Giám đốc vén mép, phẩy tay lệnh thuộc hạ:

- Thương Tùng nghênh khách!

Toàn đội cất tràng cười ma quỷ ồ ạt nhảy sang, đồng thời bắn tan tác kẻ địch. Mấy trăm người trên bốn tàu thuyền, tất cả đứng gần nhau, không thể bắn tiếp, hai bên rút mã tấu, dao quắm hỗn chiến cùng đao kiếm sáng loáng. Máu đổ nhuộm đỏ sàn tàu, da rách nát nham nhở, cơ nhục hai phe văng tứ phía. Một miếng thịt bắp tay bay tới tên mặc áo thun xám, quần lính xanh đậm thắt đai lưng da cá sấu. Bộ dạng khác biệt hoàn toàn nhân loại, tai vểnh như sói, mũi to ngang mũi hổ, miệng hô mỏ chuột, gò má gồ ghề nổi sùi làn da thô ráp trên khuôn mặt thuôn nhọn. Lông mày mảnh trống trắng ở đầu lẫn đuôi, đen đậm ở giữa, mí mắt dài nhưng vòng mí không có lông mi, tròng đen xâm chiếm tròng trắng, con ngươi không hề chuyển động giống hệt dã thú... ẩn mình bất động... săn mồi trong bóng tối.

Nó hả khoang miệng đen ngòm đớp luôn mảnh thịt, siết hàm răng trắng ởn sắc nhọn hệt răng sói rào rạo nhai, nghiền, nuốt thẳng miếng mồi xuống thực quản khát máu. Nó nghếch thần thái ngáo ngơ đếch cần... phân biệt... đâu là người, đâu là động vật, hiện trong tròng mắt bất động im lìm đó, mọi sinh vật sống chỉ là mồi ngon... cho... dã thú xé xác.

Kẻ địch sợ bủn rủn chân tay, chân tự động bỏ chạy. Nó rầm rầm lao theo, đôi tay vạm vỡ to dị thường quạt bay mặt đám bên phải, tát lệch đầu từ đằng trước ra đằng sau đám bên trái. Nó bấu chặt móng vuốt xuyên thủng xương sống hai tên khác, máu hộc ra miệng cùng tiếng rên xiết đau đớn kích động thú tính, nó gầm gừ quật thẳng, lực đập mạnh kinh hồn khiến kẻ địch nát thây. Nó tung chân đá xác xuống biển. Một kẻ liều mạng chém chéo xuống lưng, nó nhanh nhẹn tránh nhưng mã tấu vẫn xẻ rách áo.

Nó gào rú tiếng chó sói tru, xé toang trang phục để lộ thân thể săn chắc, lực lưỡng, hài hòa tựa tượng cổ, gân guốc hằn trên cơ bắp cuộn vòng. Phần bụng thẳng như cột nhà lằn ba múi chai cứng vết cắt chém, vùng ngực phình to, bên phải xăm dấu ấn thần bạo lực rực lửa thiêu cháy vòng phục sinh.

Nó gầm thét vả lật mặt thằng đánh lén, tên đó bị văng mấy vòng trên không, nó nhảy lên đấm gãy vụn xương sống, cú đánh đẩy địch va mạnh vào đám phía dưới, cái xác đè nghiến chúng xuống sàn. Nó lao thẳng hai chân giẫm đạp tan nát tất cả, con thú hung mãnh rầm rập lao lên phía trước.

Mọi kẻ cản đường đều vỡ phổi, nát đầu, một số tên bị quăng quật về phía Vô Thần. Tên khoái dằn mặt đạp ra xa, tóm gọn gáy địch, đập thẳng hai tên vào nhau. Đám cướp kinh sợ cảnh tượng toàn thân gãy vụn, Vô Thần lạnh lùng liếm từng giọt máu tươi rỉ chảy xuống cánh tay.

Kẻ khiếp vía quay đầu bỏ chạy, kẻ sợ bị chê cười nhát gan... hùng hổ xông tới tấn công, Vô Thần đánh dập xương tay một tên, vung nắm đấm đập vỡ xương mặt tên khác. Tên kia ôm tay gãy, kinh hoàng la hét, Vô Thần đấm thủng ngực. Một đám khác vẫn rồ dại ập đến, hắn hất văng xác đập vào chúng, quay chân đá bay tất cả, lực đánh đẩy về nơi Thương Tùng quyết đấu phó tướng cướp, hai tên cùng đánh cả lũ xuống biển.

Tên tóc vàng tránh cú đấm vòng. Hắn áp sát cực nhanh, xoay quyền móc ngược lên cằm, phó tướng ngửa đầu tránh. Thương Tùng biến chiêu, cào rách ngực địch. Phó tướng đá quét ngang hông, Thương Tùng gạt đỡ, lực chân cực mạnh đẩy tên tóc vàng bay sang phải, đám lâu la xông lên ăn hôi, đâm chém loạn xạ.

- Bố chém chết cụ mày!

- Bố giết mày!

- Chết mịa mày đi...

Thương Tùng xoay chuyển toàn thân, chân trái đá bật vũ khí, chân phải nương theo vòng quay đạp gãy cằm, dập nát mặt ba tên. Phó tướng lợi dụng Thương Tùng chưa hạ sàn, đoan chắc đối thủ không thể quay thêm vòng nữa, gã cướp bèn giáp công, dốc toàn lực vào cú đấm trực diện. Nếu lãnh đòn khủng bố này, Thương Tùng vỡ tim nát phổi mà chết.

Phó tướng sẵn sàng ăn mừng chiến thắng, cặp mắt ốc nhồi trợn trừng cảnh tượng Thương Tùng lắc hông tránh đòn, thuận thế lật ngửa người, tung cú đá móc giữa mặt địch. Tên cướp tối sầm mắt, thị lực nhất thời nhòe mờ, đếch cần biết địch ta nữa, đập quật chết hết mọi kẻ xung quanh. Nộ khí bốc lên mắt, xông đốt hình ảnh Thương Tùng xộc tới rầm rầm.

Phó tướng gào thét bộc phát toàn bộ sức mạnh, liên tiếp bức lui Thương Tùng, tên tóc vàng lãnh vô số cú đấm thôi sơn. Thương Tùng gồng ép các cơ chống đỡ, kiên nhẫn chờ đối phương để lộ sơ hở, lập tức phản công, xoáy quyền vào mạn sườn, tiếng xương vang nứt rạn. Tên cướp chưa kịp định thần, Thương Tùng rướn nghiêng sang trái, thúc gối đập bụng, bồi tiếp cú đấm giữa ngực địch. Phó tướng bị đẩy lùi về sau, tức tối gầm lên. Hai tên lao tới lần nữa. Một bóng đen bay xẹt đến đạp giữa mặt phó tướng, tên cướp ngã dập xuống sàn. Hắn nén đau bật dậy quắc mắt xem thằng nào dám đánh lén. Tên hèn hạ đó nói với Thương Tùng:

- Anh đi đối phó tướng cướp, thằng này để tôi xử lý!

Thương Tùng ngước về đằng xa, tướng cướp đang đồ sát đàn em và thủy thủ, hắn không nhanh ngăn chặn, công ty sẽ mất số lượng lớn nhân viên. Tên tóc vàng chưa vội can thiệp mà nhăn mặt nói:

- Chậc, anh đang rảnh tay, tôi thì bận, anh lại đùn đẩy trách nhiệm cho tôi, hình như không hợp lý lắm!

Tên kia nhếch miệng trông giám đốc tập trung chống đòn, nhưng vẫn ăn nói nhã nhặn lịch sự trong cảnh đầu rơi máu chảy.

- À thì... chủ tướng phải đấu chủ tướng, nếu tôi đánh là khoe khoang thể hiện và vượt quyền anh!

Thương Tùng bật cười gã âm trầm vẫn không nói thừa nửa câu. Giám đốc bèn “nhờ vả”:

- Nghe xuôi tai phết nhể. Vậy phiền anh giúp tôi thu dọn tàn cuộc ở đây!

Thương Tùng đẩy đối thủ, chuyển thân phóng vút về tướng cướp, không quên dặn dò:

- Quét rác sạch sẽ nhá, ông bạn!

Hai tên không coi phó tướng ra gì khiến hắn nổi điên:

- Con mẹ nó, bố đập chết mày!

Phó tướng lao vụt đến, hai tay đấm liên tiếp thành hình vòng cung, chiêu thức bao bọc toàn thân hắn và ép lùi đối phương. Tên âm trầm tập trung phòng thủ, ngầm quan sát quy luật ra đòn, mỗi khi vung tay trái đấm vòng, phó tướng lại để lộ sườn. Nhưng gã chưa phản công, mà lia mắt theo dõi Thương Tùng. Giám đốc nói nhân viên:

- Chậc, rác nhiều quá, tôi dọn không xuể, mọi người mau giúp tôi tẩy sạch mùi ô uế khó ngửi đó đi!

Giám đốc tránh nói trực tiếp, nhân viên đều ngầm hiểu họ không phải đối thủ của tướng cướp, thay vì mất thời gian rồi chết uổng ở đây, thà đi dọn rác còn có ích hơn. Xưa nay Thương Tùng quyết định chuyện gì, không ai thay đổi được, và có mọc mười lá gan, đếch tên nào dám trái lệnh. Tất cả tản ra giúp đồng đội đang ác chiến. Thương Tùng ngước nhìn tướng cướp cao to hơn mình. Bất lợi về thể hình khiến hắn chép miệng. Tên cướp cười khẩy:

- Chưa đánh đã rén con mẹ nó rồi!

Thương Tùng bóp trán thở dài:

- Đàn ông phải lịch sự, lịch sự mới có thể... thành công! - Thương Tùng thình lình phóng vụt vào đối thủ - Hôm nay kẻ lịch sự sẽ khai hóa văn minh cho thằng nhỏ không học, lớn làm cướp!

Tướng cướp đồng thời xông thẳng vào hắn, sàn tàu bị giẫm đạp gãy vụn khắp nơi, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, đám đàn em tên trọng thương không đứng dậy nổi, tên gục chết tại chỗ. Giao đấu trăm hiệp, thủ lĩnh hải tặc nhận ra chỉ có bên mình tử vong, đám thuộc hạ Thương Tùng vẫn bình an vô sự, chúng đắc thắng cười nhạo báng:

- Mày không dạy đàn em cách tránh né, bảo toàn mạng sống, giảm thiểu thương vong khi chịu áp lực cuộc chiến của chủ nhân à? Thằng ngu!

- Nó đánh tàn phế anh em, nhiều người chết thảm dưới tay nó. Thịt nó trả thù đi, ông chủ!

Chiến thắng đến rất gần, tưởng chừng nắm chắc chiến lợi phẩm, cuối cùng mất tất cả, quân số lại tổn thất nặng nề còn bị sỉ nhục, tướng cướp không còn giữ nổi cái đầu lạnh, tức giận bốc cháy thiêu rụi tâm lý, hắn điên cuồng đấm loạn xạ. Những tiếng rầm rầm như búa tạ đập thủng sàn tàu, Thương Tùng liên tục lùi phía sau, tên tóc vàng giao chiến kiểu trêu ngươi, miệng lưỡi nhấn nhá phép lịch sự nhằm chế giễu, chọc điên kẻ mất trí.

- Thằng chó đẻ, bố giết mày!

Hai tên cùng vung nắm đấm, bóng quyền vụt ra trong nháy mắt, Thương Tùng đột ngột quay thân, túm tay kẻ địch. Tướng cướp không ngờ hắn dám chơi chiêu mạo hiểm, kinh ngạc khiến hắn trả giá, thân thể to đô bị quật qua vai Thương Tùng.

- Nhu thuật?

Thay vì trả lời, Thương Tùng nói hết ý mình:

- Phí dạy bổ túc văn hóa là tiễn xuống địa ngục!

Thương Tùng tung chiêu, tên cướp co gập hai tay, gồng sức che chắn yếu huyệt, đòn đánh đập nứt xương tay vốn đã tê rần.

- Nếu muốn đầu thai. - Thương Tùng tụ lực vào nắm đấm đập điểm yếu hại nhất - Hãy lịch sự với Diêm Vương!

Tướng cướp vẫn kịp đỡ đòn, nhưng cánh tay rụng rời, xương đau giống bị hàng ngàn mũi kim chọc ngoáy. Thương Tùng ập đến truy sát, quyền cước kết hợp hoàn hảo không một động tác thừa, kín kẽ không hề sơ hở, sức mạnh đột ngột cuồng tăng hơn mãnh thú bất kham. Tên cướp mất hết sức chống đỡ, cú đánh đập nát tim, đàn em kinh hoàng nhìn hắn hộc máu chết thảm. Lũ lâu la sợ hãi nhảy xuống biển bơi loạn, Thương Tùng lệnh đàn em bắn chết hết. Đám khác mất tinh thần, cuống cuồng tìm đường thoát thân, sợ hãi đến mức không nghe phó tướng gầm thét đe dọa:

- Quay lại cho tao, thằng nào dám chạy, tao giết thằng...

Hắn chưa kịp nói hết, Vô Thần và con thú kia nhảy xổ tới đồ sát, tiếng xương gãy lìa, tiếng máu tươi phun ra cùng tiếng la hét khiếp sợ cực độ... vang... tận chín tầng trời. Một màu chết chóc nhuộm đỏ màn đêm, thảm cảnh ghê rợn như những linh hồn tội lỗi bị tra tấn dưới địa ngục. Phó tướng trút hết phẫn nộ xuống đầu tên âm trầm. Gã vẫn bình thản đợi thời cơ. Phó tướng dốc toàn lực đánh, trật mục tiêu, đòn thế phá vỡ mọi thứ, cột thuyền bị đấm gãy, nhưng không thể đả thương kẻ thù.

Bổn cũ soản lại khó thắng, nhưng hắn không còn lựa chọn, tên cướp buộc phải tung chiêu thức cũ, ít ra nó cũng giúp chiếm lợi thế. Hắn xoay chuyển hai tay đấm liên tiếp, địch thủ bị dồn ép khiến hắn càng hăng máu truy sát, vung tay trái đấm vòng. Tên âm trầm chớp cơ hội, hắn luồn tay qua vùng sơ hở, chọc hai ngón vào yếu huyệt nơi gần lá lách. Phó tướng cảm giác dọc sống lưng bị điện giật, luồng khí quái đản xộc thẳng lên não.

Bên ngoài cuộc chiến, Thương Tùng và Vô Thần nhíu mày cảm giác... dường như... tên cướp sững khựng một giây, nhưng cú đấm xoáy quặn gan, lan truyền cơn đau nội tạng bị dập nát khiến phó tướng khụy gối, sát chiêu hiểm độc đó... đã... đẩy lùi ngờ vực đòn thế có gì đó... bất ổn... nảy sinh trong đầu hai tên đa nghi.

Tên âm trầm đạp bay phó tướng, gã quơ mã tấu dưới đất, vung vũ khí chọc thủng bụng địch, lực đâm găm chặt tên cướp vào khoang tàu. Giây phút cận kề cái chết, sắc mặt giận dữ đỏ rực đột nhiên xám xịt hơn tử thi, kinh hãi ngập tràn hoang mang... vì... vòng mí uốn éo vắt vẻo giống độc xà... biến đôi mắt bồ câu thành... mắt rắn đen tối như địa ngục.

- Mày... mày... là... Mắt Rắn!

Tên âm trầm suỵt một tiếng:

- Tao không phải Mắt Rắn! - Gã xọc mã tấu đâm thêm một nhát chí mạng - Tao là Âm Ảnh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK