Chương 19
Chuyện xưa cũ
- Một năm trước, đội tuyển quốc gia ba môn phối hợp có một thằng nhóc mười lăm tuổi. Nhiều đứa tầm tuổi đó còn mè nheo xin tiền bố mẹ ăn quà vặt. Nó vinh dự đại diện đất nước thi đấu ở đại hội thể thao thế giới. Lần đầu tranh hùng với anh tài toàn cầu, nó rất hãnh diện tự hào!
Đám phóng viên lặng thinh nghe hắn kể chuyện xưa cũ:
- Thời gian ở làng vận động viên, nó quen biết vô số tuyển thủ các nước. Đặc biệt có một nữ tình nguyện viên hơn nó hai tuổi chủ động làm quen. Ông anh với kinh nghiệm dày dạn linh cảm chẳng lành, khuyên nó không nên thân mật cô gái đó, ổng nói cô ta có gì đó kỳ lạ, ổng chả giải thích được, chỉ thấy bất an!
Sam cười cay đắng:
- Nó nghĩ ông anh cảm tính nên đếch thèm nghe. Ông anh biết chẳng thể dựa linh cảm để cảnh báo trưởng đoàn canh chừng nó, cuối cùng ổng vẫn nói với mọi người. Từ trưởng đoàn đến ban huấn luyện đều coi vớ vẩn. Nó mê bà chị xinh đẹp tốt bụng kia, tinh trùng thượng não không còn biết gì nữa. Ngày xả trại cho vận động viên tham quan thành phố, tình nguyện viên kiêm hướng dẫn du lịch cho các đội. Chuyến đi đó, nó cảm tình nữ tình nguyện viên gấp bội.
Sam ngước mặt trông trời đổ mưa tầm tã, những giọt nước mắt thiên nhiên thấm sâu thần sắc hối hận:
- Háo hức tranh tài, mơ mộng chuyện tình trong sáng với nữ tình nguyện viên nhanh biến thành ác mộng. Nó bị con điếm đó gài bẫy, cô ta nói mấy ngày nay có tên biến thái theo đuôi như hình với bóng, nó tưởng thật bèn đồng ý canh ngoài nhà vệ sinh nữ. Nhà vệ sinh chả có ai ngoài nó và cô ta.
Sam nhếch mép cười tự giễu:
- Cô ả vào nửa phút liền hét toáng lên, nó cuống cuồng lao vào liền bắt gặp người tình trong mộng bị xé rách váy áo lộ cả nội y, ả chạy tới ôm cứng thằng ngu ấy, la lên nó muốn hiếp dâm cô ta. Nhanh hơn chảo chớp, tất cả đổ xô gô cổ mặc nó kêu oan!
Sam cười rinh rích hệt kẻ điên:
- Đội tuyển ba môn phối hợp bị cấm thi đấu, tòa án quốc tế kết tội nó khống chế hiếp dâm bất thành, xử phạt cải tạo nhân phẩm trong trại thanh thiếu niên. Tòa án thể thao cấm tham gia hoạt động và thi đấu vĩnh viễn!
Sam vung tay chỉ xuống đất gào từng tiếng uất ức dồn nén từ lâu:
- Quốc gia này hắt hủi nó! - Hắn vung tay chỉ thẳng đám fan, từ từ quay bộ mặt khinh bỉ như nhìn một đống giẻ rách - Lũ tự nhận fan cuồng miệt thị nó, nực cười là trước đó tung hô nó hơn thần thánh!
Đám fan vô tư trò chuyện coi như không liên quan. Sam giơ tay điểm mặt chỉ tên từng con kền kền trong đám rỉa xác:
- Lũ ăn xác thối đánh chén bữa tiệc thượng hảo hạng!
Không ai dám lên tiếng, phóng viên hoạt ngôn im thin thít. Năm ngoái kền kền bâu xâu scandal, kẻ bênh vực hung thủ, kẻ hoài nghi thật giả, kẻ tự nhận trách nhiệm đi tìm công lý cho nạn nhân hiếp dâm, hầu hết dây máu ăn phần. Sam đứng dưới mưa lạnh thấu tâm can kể quá khứ đen tối. Một năm nay, hắn chôn sâu nỗi buồn thời khờ dại. Sam chưa từng nhắc lại một lần. Nay hắn đào vết sẹo để bảo vệ anh trai:
- Dính líu đến nó, ông anh bị sỉ nhục không bằng con chó, đội tuyển kỷ luật ổng, cấm thi đấu nếu còn giúp nó. Nhà tài trợ, hợp đồng quảng cáo, mọi thương hiệu danh tiếng thế giới, tất cả cắt đứt quan hệ. Ông anh vứt bỏ mọi hào quang danh vọng, nỗ lực ngày đêm không ngủ miệt mài điều tra, âm thầm tìm kiếm từng bằng chứng nhỏ nhất, thuê luật sư giỏi nhất thế giới với tỷ lệ thắng kiện một trăm phần trăm để bào chữa. Một năm sau, ông anh mới minh oan được cho nó!
Cơ gân đột ngột co rút vào nhau, uất hận bóp méo xệch mặt hắn:
- Ông anh còn tìm ra chủ mưu là lão trưởng đoàn và ban huấn luyện, lũ khốn thông đồng với trùm tổ chức cá độ quốc tế đánh cược đội tuyển ba môn phối hợp bị cấm thi đấu, chúng mua chuộc con điếm kia gài bẫy thằng nhóc ngây ngô. Kế hoạch thành công hoàn hảo!
Sam ném cái nhìn khinh miệt vào đống rác rưởi:
- Các người tung hô ông anh nó là người hùng quốc dân, giở giọng mèo khóc chuột thương tiếc tài năng trẻ mới mười lăm tuổi phải chịu oan ức thấu trời xanh. Cái gì mà trời xanh lồng lộng, thanh thiên ở đâu? Ông trời bất công thế nọ, lãnh đạo vùi dập nhân tài thế kia! - Sam nhổ toẹt bãi nước miếng xuống đất - Thối éo ngửi được! Các người gặm mổ thằng nhóc đó chưa đủ. Bây giờ ông anh nó sống dở chết dở, lũ khốn các người lại chầu chực rỉa xác!
Sam uất đến hốc mắt đỏ hoe lên án thiên hạ:
- Thằng ngu năm xưa đang đứng ở đây, các người đừng hòng giở trò bôi nhọ danh dự ông anh nó!
Sam phát giác cha xuất hiện phía xa. Cha bất động dưới mưa nghe con kể bi kịch cuộc đời. Ông chưa từng nghe Sam than thở hay tâm sự biến cố, người làm cha ngỡ con trai mạnh mẽ, thật ra chẳng hiểu tâm tư con cái. Kiên cường không phải nguyên nhân Sam ngậm tăm, hắn chờ lý do xứng đáng trút hết ấm ức. Hôm nay điều mong đợi đến vào thời khắc sinh ly tử biệt người hắn kính trọng như cha mình.
Sam khẽ cười ngưỡng vọng cha. Con trai cảm tạ cha. Thời gian Sam bị oan, ông chẳng động viên một lời, người cha còn chửi mắng là thằng vô dụng nhụt chí trước gian nan. Ông chỉ ác miệng vậy thôi. Thụ án trong trại, Sam nghe nói cha và anh đi khắp nơi nhờ chốn thân quen, xin người trong ngành pháp luật giúp về mặt pháp lý. Ban đêm, hai người âm thầm thu thập chứng cứ có lợi cho hắn, cùng luật sư phân tích tình huống gài bẫy. Ông anh tiết lộ nhiều đêm cha hắn vùi mình trong men rượu. Mỗi lần như vậy, ông già muốn nhờ thế lực ngầm từng chịu ơn mình để tác động, đổi trắng thay đen cho hắn ra trại sớm. Ông anh khuyên can hết lời, ổng mới bỏ ý điên khùng.
Hiểu ý con trai là thế, ông không tin nổi thằng con bố láo lại tình cảm mức này. Người cha cay xè khóe mắt giơ ngón tay thối khiêu khích, hếch hếch môi muốn mỉa đồ ủy mỵ. Con trai trợn mắt dứ dứ nắm đấm dọa đánh. Phóng viên chả lạ hai cha con có một không hai, quen hành động như trò hề. Tất cả chú ý từng lời Sam nói:
- Hai tòa tuyên bố trắng án. Tôi biết các người chưa tin nó vô tội, đồng nghĩa nghi ông anh giở thủ đoạn mờ ám. Hiện tại lại ngờ ổng phóng nhanh vượt ẩu!
Sam đột ngột áp sát kẻ nói Hoàng Kim lái ẩu, hắn nhanh hơn điện xẹt, bầy kền kền ngỡ hắn định hành hung, luống cuống lui ra xa. Tay phóng viên bủn rủn chân tay. Sam cười lạnh:
- Ông anh tao chưa từng lái xe quá 30 km/h. Trời có sập, ổng không bao giờ lái ẩu!
Phóng viên sợ vã mồ hôi, lắp bắp nói:
“Các nhân chứng nói Hoàng Kim phóng rất nhanh…”
Sam ngoắc ngoắc ngón tay ra hiệu cho người đài truyền hình. Tên đó ngớ ra một lát mới vội chĩa máy quay trực tiếp Sam. Hắn nghiêm túc đứng trước camera, truyền thông đồng loạt lia ống kính, ánh đèn flash lóe liên tiếp chụp ảnh hắn nói như nhà diễn thuyết:
- Chào cả nước, tôi là Sam, mọi người có thể gọi Sam patin hay Sam hiếp dâm đều chả xi nhê, tôi không quan tâm. Tôi đếch cần lũ tráo trở các người tin tôi vô tội. Tôi còn lạ gì các người quen thói nay tin, mai không tin. Tin thì tung hô hơn thánh sống, không tin chửi sấp mặt. Trò đấy tối cổ rồi!
Sam đổi giọng dữ dằn lớn tiếng quát vào ống kính:
- Nhưng các người nói ông anh phóng nhanh vượt ẩu bị tai nạn là đếch chấp nhận được. So với tôi vô tội, ông anh không lái bừa còn đáng tin hơn!
Một nam phóng viên hỏi:
“Cậu nghi ngờ vụ tai nạn có vấn đề?”
Sam nheo mắt ngó phóng viên trẻ tuổi. Lúc nãy Sam đột ngột lao tới, gã là kẻ duy nhất không tránh né, nay liều lĩnh phỏng vấn hắn. Câu hỏi này phun trong miệng con kền kền khác sẽ thành gài nhau. Phát từ giọng ôn tồn, phong thái điềm đạm, câu hỏi lại là thẳng thắn. Sam không quan tâm gã thuộc thể loại gì, hắn chỉ biết bảo vệ ông anh với niềm tin tuyệt đối:
- Anh tôi thực sự chạy loạn, tôi tin chắc chắn dính bẫy kẻ nào đó, ổng mới điên tiết lái bạt mạng!
Sam giật một máy quay, hắn bất thình lình dí sát cặp mắt vằn vện màu đen quỷ dị vào camera:
- Anh tao bị gài thật, kẻ chủ mưu cùng đồng bọn phải trả giá thảm khốc. Hãy cầu nguyện cho anh tao bình an, đám chó má bầy đàn! Ổng chịu tổn hại, tao sẽ tìm ra và vặn cổ từng thằng một. Tụi bay có là con lão giời, tao cũng tiễn lên thiên đàng đoàn tụ với thằng bố chúng mày! - Sam nghiến răng kèn kẹt bóp vỡ vụn máy quay, chọc chọc ngón tay vào camera - Anh tao không hiền như chúng mày tưởng đâu! Hễ nổi điên, quái vật phải run sợ. Cả lũ mua quan tài cho chính mình đi!
Sau nghi án hiếp dâm, Sam nâng độ quậy phá chơi ngông thành coi trời không bằng vung nồi. Hắn hổ báo, sống bản năng như thú hoang bất kham, đập sấp mặt kẻ gây sự. Mấy lần Sam bị đội tuyển kỷ luật cấm thi đấu, cuối cùng lãnh đạo buộc phải để hắn giành thành tích cho cấp trên báo công lãnh thưởng. Toàn quốc biết chuyện bất hảo của hắn, nhưng đòi giết là quá sức tưởng tượng, truyền thông, khán giả và cha hắn cho rằng Sam đang xả giận.
Sam hung dữ hơn ác thần, kẻ chủ mưu cảm tưởng sát khí trên người hắn bay xuyên màn hình ập thẳng mặt mình. Lần đầu bị ảo giác, hù giật mình lại là thằng trẻ trâu khiến lão tức điên. Mấy chục năm chưa ai áp đảo lão, oắt con vắt mũi chưa sạch dám vuốt râu hùm. Lão gắng nén không đập bể ti vi.
Sam giơ ngón tay thối, lừ mắt đi thẳng vào viện. Người cha chạy theo con trai. Đám kền kền vội bám riết, cha con không rỗi hơi trả lời đống câu hỏi ngoài luồng. Cả cha lẫn con đẩy kẻ cản lối, bước đến quầy lễ tân. Sam vồn vã hỏi:
-Tình hình cụ thể của Hoàng Kim bây giờ thế nào?
Nữ nhân viên xin chữ ký, chụp ảnh hai bố con rồi nói:
- Anh ấy vẫn đang nằm trong phòng chăm sóc số một và vẫn chưa tỉnh!
Sam nghe tin liền mỉm cười.
-Ông anh vẫn là ông anh, nhập viện vì tai nạn nhưng luôn là số 1!