• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tắm

Ngoại truyện: Mèo vờn chuột

Chương 91

Mê man


Spoiler: Chương 91: Mê man
Ngày 20 tháng 1

Hôm nay là ngày hai cháu gái thi môn đầu tiên. Tâm trạng còn rối bời, người bà vẫn gọi điện chúc thi tốt. Mẹ con Thạch cảm ơn và hỏi tình hình ở nhà. Mẹ vợ liếc xuống "con rể" đang ôm đùi, tụt quần dài, cởi quần lót, cười dâm úp miệng vào háng bà mà bú mút. Người làm mẹ nhăn mày nhíu mặt, bịt chặt miệng gắng nén cơn sướng chực chờ bật ra tiếng rên, bà ra hiệu Thương Tùng dừng ngay lập tức. "Con rể" vờ không thấy, tên bệnh hoạn tiếp tục trò loạn luân, liếm mép mút mu mà thọc sâu lưỡi vào khe rãnh, nơi thầm kín vẫn nhạy cảm sau một đêm điên loạn, nay lại bị kích thích lập tức chảy ào dâm dịch khắp mặt Thương Tùng. Bà giật thót nghe Thạch hỏi:

- Con nghe thấy tiếng động lạ…

Người mẹ buộc phải hé khóe miệng đang thở khe khẽ để trả lời:

- À… mẹ đang xem ti vi, thôi đến giờ nấu ăn rồi. Mẹ cúp máy đây!

Thạch chào mẹ, bà ừm một tiếng rồi cúp máy luôn. Thương Tùng chồm lên, lột bỏ hết mọi thứ vướng víu mà xơi tái mẹ vợ. Người làm mẹ căm phẫn gã bệnh hoạn bất chấp nguy cơ bị Thạch phát hiện:

- Tên biến thái này, ngươi làm liều thế nhỡ Thạch nghe thấy là tan nhà nát cửa đó!

Thương Tùng cười hè hè ngắm mẹ vợ đỏ lựng mặt, miệng lưỡi trườn lên hôn mút khắp thân thể bà:

- À mẹ sợ lộ chuyện nên mới nhất quyết kháng cự, vậy mà con tưởng bản thân mẹ không muốn sex với con. - Hắn đè ngửa mẹ vợ ra bàn, mồm miệng tranh giành bú liếm với cái lưỡi bẩn thỉu đang trêu đùa “mẹ vợ” - Hóa ra mẹ không hề đoan chính thủ tiết thờ chồng để làm gương cho con cháu. Há… há… sao lại đỏ mặt thế mẹ vợ yêu dấu, mặt đỏ vì phẫn nộ "con rể" lột trần sự thật trần trụi… hay… - Hắn thè lưỡi liếm khe, mút rãnh vẫn chảy tóe loe dâm thủy - Đỏ vì xấu hổ bản thân còn dâm đãng hơn cơ thể ngập ngụa dục tính mà mẹ luôn đổ lỗi mỗi lần hưởng thụ thú vui xác thịt…

Lời lẽ thô tục còn dơ bẩn hơn tội loạn luân tởm lợm. Bà muốn phản bác nhưng nhục nhã là cái thân xác dâm đãng… mỗi lần lên cơn thèm khát đàn ông, lý trí lại mất kiểm soát, nó hùa theo yêu râu xanh làm nhục người mẹ khốn khổ. Người đàn bà bất hạnh không kiềm chế nổi dục tình, cơ thể vẫn nhạy cảm giờ lại râm ran tê dại toàn thân, bà uất ứa nước mắt căm ghét chính mình, vì sao ghê sợ tội lỗi trời không dung, đất không tha, thể xác lẫn tinh thần luôn rơi xuống vực thẳm tội lỗi. Người mẹ vẫn gắng gượng vươn lên vũng bùn:

- Ngươi hành hạ ta cả đêm chưa đủ hay sao?

Thương Tùng cười hềnh hệch, xoa ngực, mút nhũ hoa, rờ miết xuống ngã ba lõng bõng nước chảy ướt nhề ướt nhệt:

- Mẹ vợ yêu dấu, chúng ta quá hiểu nhau, con cảm nhận “mẹ sâu hun hút”, mẹ cũng biết “con rể nhỏ” cường tráng “lâu” và “dài” đến mức có thể chạm vào nơi sâu thẳm nhất trong “lòng” mẹ, mẹ còn giả bộ gái chính chuyên nhiễm bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Dù tình nguyện hay không, thân thể mẹ vợ nồng nặc mùi “con rể”, ngay cả tinh thần kiên cường hơn bất kỳ ai cũng đờ đẫn vì khoái cảm mê dại mỗi lần con tận tình chăm sóc “mẹ”. He he… mẹ chẳng thể đối mặt với bản thân, huống hồ thanh tẩy tấm thân vẩn đục. Thế nên…

Thương Tùng cười khả ố, trườn lên người mẹ vợ, kẻ loạn luân lại biến bà thành chó lợn lần nữa, hắn khoái chí nghe tiếng ứ khẽ phát ra khóe miệng đang cắn chặt bờ môi:

- Há há há…Đó… mẹ lại đánh mất mình rồi, rõ ràng bắt đầu nghiện con chăm sóc, mẹ còn ngại ngùng day dứt cho ai xem, hãy tận hưởng khoái lạc sướng bay hồn với con đi, mẹ yêu! Hé hé hé…

Hắn thúc hông đâm lút cán, “tiểu” Thương Tùng phấn khích cực điểm giật đùng đùng trong “lòng” mẹ vợ. Người mẹ uất ức ngăn âm thanh đáng xấu hổ nghẽn trong tiếng khóc rưng rức. Mắt nhòe lệ thấm đẫm gương mặt phẫn hận, nhưng không xóa được sắc hứng tình khát dục lấn át… màu tím tái giận dữ. Tủi nhục còn nhuộm đỏ gương mặt đê mê… như lời mỉa mai nghiện còn ngại của Thương Tùng. "Con rể" rên thở hừ hừ liếm ngực, hôn nghiến đôi môi đang mím chặt. Hắn đếch lên tiếng bắt bà phải thực hiện cam kết, "con rể" nhấp nhổm hông đẩy mông ầm ầm, đâm, thọc, chọc sâu “tiểu” Thương Tùng vào “lòng” mẹ vợ, tốc độ tăng nhanh theo những cú phang phập mạnh bạo, truyền cơn sướng khoái tê rần khắp mọi ngóc ngách nơi thân thể mẫn cảm đến cực điểm.

Người đàn bà đoan chính không chịu nổi đòn công kích liên hoàn, nước mắt vẫn rơi vì tủi nhục…nhưng… cơ thể dâm không có tuổi ép chủ nhân phải hưởng thụ lạc thú mê man tâm lý chơi vơi giữa dục vọng và tội lỗi. Bà bật khóc nức nở, siết nghiến miệng đến bật máu, nhưng không ngăn nổi tiếng rên xiết nhục nhã lên đỉnh sướng khoái. Thương Tùng chun mũi, nhề miệng hưởng thụ “tiểu” Thương Tùng nóng rát dưới dòng dâm dịch bỏng rãy, da thịt lại ngứa ran như bị dị ứng, kẻ bệnh hoạn dập uỳnh uỳnh xuống háng mẹ vợ, bàn cọt kẹt rung bần bật rồi gãy sập, hai cơ thể vẫn dính chặt vào nhau. Thương Tùng ngắm mẹ vợ sướng đến đờ đẫn ánh mắt mờ xám.

Hắn luôn muốn biến mẹ thành nô lệ tình dục, giây phút người làm mẹ không còn biết gì nữa, mọi phản ứng từ người đàn bà mẫu mực là tiếng rên ngập tràn dục tính, âm thanh khiêu gợi kích tình Thương Tùng, hắn nhận ra người đàn bà này còn có tính dâm ngầm, chỉ cần hắn thỏa mãn thân thể luôn thèm khát đàn ông… nhưng bị lý trí kiên cường kìm hãm ham muốn, “con rể” sẽ đánh thức dâm tính tiềm ẩn trời ban cho “mẹ vợ”. Biệt thự lập tức vang vọng âm thanh ghê tởm của loài súc sinh… đang… chìm đắm biển dục vô bờ.

“Con rể” hôn nghiến bờ môi hé mở cái lưỡi ướt át, hắn mút môi quyện lưỡi bà, gieo ngập giống nghiệt chủng vào “lòng” mẹ vợ, cố dập thêm vài nhát cho bà sướng đến ngất xỉu, Thương Tùng khoan khoái rút “con rể nhỏ” ra, ẵm bà về phòng nghỉ ngơi.

Hắn giày vò bà suốt đêm, nay lại hành tơi bời khói lửa, dù mẹ vợ trường túc bất tri lao, người già sức khỏe có hạn, tinh thần phải đấu tranh chống đối bản năng, đương nhiên không chịu nổi áp lực, bất tỉnh là tất yếu. Thương Tùng hôn má mẹ vợ, nằm nghiêng ngắm bà ngủ mê mệt. Đầu giờ chiều, người mẹ mới thức giấc cùng dạ dày sôi ùng ục, Thương Tùng cười te he:

- Mẹ chiến đấu hăng say, cơ thể tiêu hao sinh lực nên nó réo gọi mẹ nạp full năng lượng để lâm trận tiếp đó!

Người mẹ giật mình ngó xuống hạ thể ướt dầm, dịch nhầy dính bê bết ga đệm, bà tính trách Thương Tùng làm bẩn đệm lại mất công giặt, cơ mà cơ thể bà còn bẩn hơn, cả đời chẳng rửa sạch được, vậy còn quan tâm đến chuyện vô nghĩa này làm gì. Bà uể oải xuống giường, toan mặc quần áo, Thương Tùng bèn ngăn:

- Con nấu sẵn bữa trưa rồi, chúng ta hâm nóng lên thôi! Và mẹ không cần phải mặc đồ đâu, đằng nào lát nữa chẳng phải cởi, mặc làm gì cho mất thời gian!

Người mẹ uất đến không nói lên lời. Suốt bữa ăn, Thương Tùng tủm tỉm ngó mẹ vợ cúi gằm đầu, bà không một lần đối mặt hắn. Thương Tùng chẳng quan tâm bà chan cơm bằng nước mắt, hắn chỉ hong hóng chờ mẹ và nốt miếng cuối cùng, kiên nhẫn đợi nửa tiếng cho dạ dày tiêu hóa, hắn bế xốc bà lên. Mẹ vợ giật nảy mình:

- Ngươi lại muốn giở trò gì?

Thương Tùng cười hì hì:

- Đi tắm!

Bà kiếm cớ để hắn dừng trò biến thái:

- Ngươi không đi làm, người ta sẽ nghi ngờ đó!

Thương Tùng bế bà vào phòng tắm, xả nước đầy bồn:

- He he, con hoạt động năng nổ, hoàn thành xuất sắc mọi việc nên ông chủ cho con nghỉ phép một tuần.

Hắn vặn vòi hoa sen, mẹ vợ và "con rể" ướt đẫm dòng nước nóng ấm, Thương Tùng xát xà phòng khắp thân mẹ vợ, hắn xoa nắn bầu ngực, khẽ khàng chà cọ và cười dâm:

- Mẹ banh háng ra cho con rửa sạch để lát nữa con còn âu yếm “mẹ” nào. He he he…

Mẹ vợ ngượng ngập từ từ dang rộng hai chân. Thương Tùng xoa xà phòng, sờ soạng tẩy rửa ngã ba, chốc chốc lại móc ngón tay vào lỗ mà chọc ngoáy.

- Con ngắm hết của mẹ rồi, mẹ còn giả bộ xấu hổ, trêu mẹ đã nghiện còn ngại, mẹ lại hờn giận.

Thương Tùng liếc bà cắn môi rên qua kẽ răng, mặt mẹ vợ lại nhiễm thêm sắc đỏ nữa. "Con rể" cười hềnh hệch, ra hiệu cho bà tắm cho “tiểu” Thương Tùng. Bà ngại ngùng xoa vuốt “con rể nhỏ”, kỳ cọ thứ nhơ bẩn đang nóng rực.

- A… kỳ nhẹ, cọ khẽ thôi mẹ vợ… a… rửa bệ súng rồi massage kích thích con đi… a…

Thương Tùng thúc giục bà đụng chạm vào nơi khiến hắn hưng phấn nhất:

- Mẹ phải tự tìm điểm yếu của con, trò chơi mới thú vị chớ… he he…

Người mẹ ấm ức khóc hận, nhưng là kẻ thua cuộc, bà buộc phải thực hiện giao kèo, chủ yếu sợ tên súc sinh lại hãm hiếp, giày vò mình lần nữa. Bà còn nơm nớp lo nếu không chiều theo ý hắn, gã đồi bại kiếm cớ hại luôn đời hai đứa cháu gái. Mẹ vợ mà hắn còn đếch tha, bà phục tùng hay chống đối, sớm muộn hắn cũng xâm phạm con gái không cùng huyết thống. Nhưng bảo vệ con cháu là trách nhiệm của đấng sinh thành, bà phải kéo dài thời gian ngăn hắn làm nhục cháu gái để tìm cách giải thoát. Tư tưởng thông suốt, người mẹ sex theo mọi sở thích bệnh hoạn của kẻ đồi bại.

- A… chuẩn không cần chỉnh, mẹ gãi đúng chỗ ngứa, mơn trớn đúng nơi con nhạy cảm nhất… mẹ quá đỉnh… trình độ chiều chuộng đàn ông đỉnh hơn con gái mẹ gấp trăm lần!

Thương Tùng vừa trêu đùa bằng tiếng rên dâm tục, vừa rờ mu miết mép, trượt tay vào điểm G, gẩy ngón lên điểm A, day nhẹ cù khẽ vào hai điểm yếu. Bà rên thở từng tiếng ngắt quãng, âm thanh hứng tình kích động Thương Tùng, hắn đếch xả nước cho trôi xà phòng, cứ thế úp miệng vào “mẹ vợ”, ngoáy lưỡi rê môi bú liếm cho bà lên cơn cuồng dâm.

- Ưm… ư…

Người mẹ rên khe khẽ, túm tóc xoa loạn đầu “con rể”. Thương Tùng cười, vục sâu miệng vào mà bú mút mạnh bạo hơn nữa, dòng suối không nguồn tuôn tràn cuốn trôi xà phòng vào mồm Thương Tùng. Hắn nuốt ừng ực, liếm sạch sẽ dâm dịch trộn bọt trắng xóa dính bết rừng cây rậm rạp, thọc lưỡi ngoáy loạn, đòn tấn công liên hoàn vào hai điểm yếu ép người mẹ phải bật ra tiếng rên kích tình. Âm thanh lớn dần và đậm tính khiêu gợi theo mỗi phút mỗi giây, không gian vang động thanh âm sướng khoái đầy tội lỗi… ve vuốt thính giác kẻ loạn luân đang cuồng điên hơn bao giờ hết.

Thương Tùng nhả háng mẹ vợ rồi đứng thẳng, chĩa “con rể nhỏ” trước mặt bà. Hắn đắc ý cười đểu bà nhăn nhó căm ghét cực độ, rốt cuộc phải nhắm mắt ngậm thứ nhơ nhớp vấy bẩn mình. Thương Tùng xoa nhẹ tóc bà, vuốt má người đàn bà đang chăm sóc “con rể nhỏ”. Dù chưa thực sự tình nguyện, nhưng sex bằng tư thế bà ghê tởm nhất, da thịt nóng rãy lại va chạm với bờ môi mềm mượt, ướt át miết mút “tiểu” Thương Tùng đang từ từ tiến sâu vào khoang miệng, nước dãi tắc nghẽn trong họng bà, tứa ra da thịt "con rể" mà chảy nhễu xuống cằm, Thương Tùng sướng phát rồ, vô số lần hắn vừa rụt mông về phía sau lại hẩy hông ra phía trước, ấn nghiến “con rể nhỏ” vào miệng mẹ vợ vẫn không dám dừng nửa giây liếm mút. Thương Tùng cười điên loạn với cơn sướng tột đỉnh:

- Ha ha ha… mọi nơi mọi chốn trên cơ thể mẹ đều in dấu vết “con rể”. Cuối cùng thân xác mẹ hoàn toàn thuộc về con!

Hắn gieo giống nghiệt chủng ngậm miệng mẹ vợ, rút thứ bẩn thỉu ra mà bắn khắp mặt. Bà nhắm đôi mắt hoen nhòe lệ cay, tủi nhục chịu đựng tên biến thái le lưỡi liếm hết dịch nhầy, áp miệng hôn sâu môi bà, mùi vị tanh nồng lợm họng mẹ vợ, bà miễn cưỡng nuốt nhanh xuống bụng. Kẻ khốn khổ khóc rưng rức, cam chịu thân thể bị chà đạp dưới mọi tư thế sex bệnh hoạn nhất.

Yêu râu xanh liếm khắp thân bà, dập liên tục vào háng đang tuôn xả lũ lụt, đạn pháo bắn tan nát “lòng” mẹ vợ, khí nóng hừng hực thiêu rụi rừng rậm, xông đốt hang sâu núi thẳm, lan truyền ra toàn thân bốc sốt hầm hập. Thương Tùng đắc thắng chiêm ngưỡng mẹ vợ sướng đến đờ đẫn, sắc mặt chẳng còn gì ngoài một màu đỏ thẫm… mỉa mai… bà đang tận hưởng nhục dục mà mình sợ hãi, căm hận nhất. Thương Tùng trổ tài khơi dậy dục tính tiềm ẩn trong “tâm” mẹ vợ, bà sướng mê man, toàn thân mềm nhũn, hắn mới bế bà vào bồn tắm.

Tiếng vật lộn, tiếng quẫy đạp văng tung tóe nước ra sàn vang cùng tiếng rên thở khoan khoái… thỏa mãn… dâm tính đang từ từ xâm chiếm tâm trí… người đàn bà luôn sợ bị tha hóa dưới biển dục không đáy. Thương Tùng cất tràng cười ma quỷ suốt màn sex trần trụi, tranh thủ từng giây phút thân mật mẹ vợ, hắn liên tiếp thôi miên toàn bộ điểm nhạy cảm… trên… cơ thể thèm tình khát dục, ham muốn đàn ông… nhằm… biến mẹ vợ thành con nghiện sex mãn tính. Cả đời này bà sẽ không thể sống thiếu “con rể”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang