Chiếc phi thuyền này là chiếc phi thuyền dân dụng Khải Lý đời thứ tư do gia tộc Khải Lý thiết kế, tuy chỉ là phi thuyền dân dụng nhưng mà sự tiên tiến của thiết bị bên trong, so với phi thuyền quân dụng của liên minh địa cầu thì không hề thua kém chút nào.
Đương nhiên, chiếc phi thuyền này đã được quân bộ cấp số, cho nên không cần phải tuân theo quy định thao tác bình thường
Phân chia chủng loại phi thuyền vô cùng nghiêm khắc, nếu như phân chia theo thể tích mà nói, thì chiếc chiến thuyền Xí Nga dài ngàn mét, rộng ba trăm mét này thì chỉ có thể coi như là phi thuyền bậc trung mà thôi.
Nhưng trên thực tế, lực lượng phòng hộ và hỏa lực cường đại mà Xí Nga có được đã không thua kém phi thuyền to lớn khác, mà tốc độ của nó nhanh hơn so với phi thuyền cỡ trung nhiều.
Bởi vậy có thể thấy được, vì hộ tống Phương Minh Nguy và nhân tài kiệt xuất của tập đoàn Khải Lý đi, bọn người Lý Minh đã bỏ rất nhiều vốn.
“Đã kiểm tra hoàn tất, tính năng phi thuyền hoàn hảo, có thể xuất phát bất kỳ lúc nào”
“Tốt” Lý Minh khẽ gật đầu, xoay người, nhìn những người trẻ tuổi mang vẻ kích động trên mặt, cao giọng nói: “Các người nhớ kỹ, đi đến Thủ Đô tinh, đừng làm mất mặt Khải Lý gia. Bây giờ, xuất phát”
“Vâng” Mười hai người quát lớn, âm thanh lớn ấy biểu đạt cho niềm tin nồng đậm phát ra từ nội tâm của bọn họ.
Mười hai người sóng vai đi lên xe đã chuẩn bị tốt, sau khi Thi Nại Đức gặp mặt Phương Minh Nguy trong xe xong liền chạy về hướng của Xí Nga.
Dưới sự dẫn dắt của nhân viên phục vu, bọn họ đi đến phi thuyền, Phương Minh Nguy len lén kéo Thi Nại Đức lại đi cuối cùng, chỉ vào trong mười hai người đại biểu của tập đoàn Khải Lý, nhỏ giọng hỏi: “Sao cô ấy lại ở bên trong?”
Thi Nại Đức xếp thẳng hai tay, nói:” Lần trước cô ta đến căn cứ, đúng lúc được Đại Vệ nhìn thấy, sau khi Đại Vệ so mấy chiêu xong nhận định cô ta là nhân tài khó gặp, cho nên mới mời cô ta gia nhập gia tộc Khải Lý”
“Ha ha” Phương Minh Nguy chớp mắt, nói: “Cô ấy không phải rất có cốt khí sao, tại sao vừa nghe thấy lời mời của gia tộc Khải Lý, ngay cả cảnh sát cũng không làm. Đúng là biết người biết mặt không biết lòng!”
“Đừng có nói bậy” Thi Nại Đức nhỏ giọng nói: “Nghe nói Hạ Linh Lung vốn không muốn, nhưng mà Đại Vệ ném Vương nguyên soái ra làm mồi nhử, cho nên cô ấy mới đáp ứng”
Phương Minh Nguy giật mình gật đầu, lập tức có một cái nhìn mới về Hạ Linh Lung, nói: “Thật sự là kỳ quái, vì lôi kéo một người mới gặp có một lần, mà lấy Vương nguyên soái ra làm mồi nhử, vụ đầu tư này cũng quá lớn rồi”
Thi Nại Đức do dự một chút, nói: “Rất khó nói, nhưng mà cậu đừng thấy bề ngoài của Đại Vệ tục tằng nhưng mà tâm tư của ông ta rất cao. Chưa từng thấy ông ta làm một vụ mua bán nào lỗ vốn cả.”
Phương Minh Nguy cả kinh ánh mắt lại một lần nữa nhìn qua, lẩm bẩm: “Thật là kỳ quái, chẳng lẽ cô ấy có chỗ nào đặc biệt? Tớ thấy cùng lắm cũng chỉ có như vậy, bộ ngực lớn hơn Viên Ninh một chút, cái mông đầy đặn hơn Khắc Lỵ Tư một chút mà thôi”
“Cậy nói ai lớn hơn một chút?” Một âm thanh lạnh lùng vang lên bên tai.
Phương Minh Nguy giật mình hết hồn, xoay người lại, lập tức mở to mắt líu lưỡi, lắp bắp nói: “Viên... Viên Ninh... sao cô lại ở đây?”
Viên Ninh hung hăng nhìn chằm chằm vào Phương Minh Nguy, nói: “Vừa rồi cậu mới nói gì?”
“Tôi nói... Tôi nói cái gì? À, tôi nói lần này không có Viên Ninh tiểu thư cùng đi, đúng là đáng tiếc” Phương Minh Nguy cười nói theo.
“Hừ!” Viên Ninh hừ lạnh khinh thường đi xuyên qua Phương Minh Nguy và Thi Nại Đức, trực tiếp đi lên phía trước.
Hai người đứng sau đưa mắt nhìn nhau, Phương Minh Nguy oán hận nói: “Sao cậu không nói cho tớ biết là bá vương long cũng tới?”
“Tớ cũng đâu có biết!” Thi Nại Đức vô tội nói.
“Ai là bá vương long?”
Thân thể của hai người liền cứng đờ lại, tại sao lại xuất hiện thêm một người xuất quỷ nhập thần như vậy.
“Khắc Lỵ Tư? Không phải cô đã sớm lên phi thuyền rồi sao?”
“Không có chuyện gì, cho nên đi xuống một chút’1’ Khắc Lỵ Tư cười kiều như hoa, nói: “Cậu nói ai là bá vương long?”
Phương Minh Nguy đưa ngón tay đến mặt của Thi Nại Đức, mặt không đổi sắc nói: “Chính là tên nhóc này nói, suốt ngày chỉ biết ăn thôi, càng ăn càng biết, quả thật như là một bá vương long”
“Thật không?”
Hai môi của Thi Nại Đức run lên, mờ ám nói: “Đúng vậy, thời gian gần đây tôi đang định giảm béo.”
Hai mắt của Khắc Lỵ Tư vừa chuyển, đột nhiên trên mặt hiện lên một chút ẩn dò, tạo thành sự hấp dẫn động lòng người nói không nên lời, nàng nhỏ nhẹ nói: “Phương Minh Nguy, tôi muốn nói chuyện với anh một chút, được không?”
Thi Nại Đức nuốt nước miếng một cái, biết điều ngoan ngoãn bỏ đi.
Phương Minh Nguy ở đằng này bị cặp mắt như sóng nước soi mới cũng cảm thấy không tốt, vội vàng dời ánh mắt đi, hỏi: “Khắc Lỵ Tư tiểu thư, cô có gì muốn nói?”
Trong lúc sóng mắt của Khắc Lỵ Tư lưu chuyển, tia nhộn nhạo bên trong khiến cho người ta khó điều khiển, nàng nói khẽ: “Thật ra, tôi cũng rất đầy đặn.”
Phương Minh Nguy lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té xỉu, vừa rồi mình nói chuyện rất cẩn thận, nhưng mà Viên Ninh và Khắc Lỵ Tư hai người hiển nhiên là không thể dùng lẽ thường để giải thích được, tuyệt đối không thể.
Phất phất tay với Phương Minh Nguy, Khắc Lỵ Tư nói: “Sau này không có chứng cớ, thì không nên nói bậy bạ nha. Tôi đi tìm chị bá vương long đây.”
Ánh mắt của Phương Minh Nguy đương nhiên là rơi vào cặp mông sau lưng nàng đường cong được quần áo buộc vòng quanh chấn động phập phồng giống như cơn sóng.
Liếm liếm cái môi hơi khô của mình, Phương Minh Nguy không thể không thừa nhận, nàng đúng là có vốn để kiêu ngạo, tuyệt đối không hề thua kém Hạ Linh Lung chút nào.
“Cái tên sắc lang này, nhìn đâu vậy?” Thi Nại Đức đi đến cười mắng: “Lúc này ba người đều cùng một chỗ, cậu có cảm tưởng gì?”
“Cảm tưởng?" Phương Minh Nguy cẩn thận suy nghĩ: “Tớ nghĩ, chuyến đi này cũng không buồn chán”
Xí Nga chậm rãi cất cánh, dưới sự bảo vệ của hai chiến phi thuyền khác, xuất phát về vũ trụ mênh mông.
Từ tinh cầu Tạp Lí Mỗ đến Thủ Đô tinh, cần phải đi qua hai điểm nhảy, nếu như tất cả đều thuận lợi, thì chỉ cần một tháng là có thể đến.
Lý Minh coi trọng những người này vô cùng, cho nên thu xếp một phòng riêng cho mỗi người, hơn nữa diện tích cũng không nhỏ.
Đãi ngộ như vậy trên phi thuyền đã là vô cùng xa hoa rồi, hơn nữa trong phòng mỗi người còn có một bộ khoang thuyền phong kín, có thể để cho mọi người lên mạng trong thời gian phi hành, không có cảm giác buồn chán.
Bây giờ Phương Minh Nguy đang ở trong khoang thuyền phong kín, hắn sử dụng thiết bị ở đây để quan sát toàn bộ hành trình cùng quá trình cất cánh và quá trình tiến vào vũ trụ của phi thuyền.
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên rời khỏi tinh cầu Tạp Lí Mỗ, ít nhiều gì cũng có tâm lý không yên, cho đến khi rời khỏi, mới phát hiện ra trong lòng có chút hoảng hốt.
Tiếng gõ cửa vang lên, Phương Minh Nguy đứng dậy, mở cửa, Thi Nại Đức và Trương Nhuận Thủy mang vẻ mặt bất đắc dĩ đi đến.
“Các người làm sao vậy?”
“Bọn tớ đến khiêu chiến cậu” Trương Nhuận Thủy tức giận nói.
“Khiêu chiến? Cậu thắng qua tớ sao?” Phương Minh Nguy khẽ giật mình, sau đó cười hì hì hỏi.
Quả thật, từ khi lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy đạt đến cấp mười, uy lực do linh hồn Ai Khắc phát ra càng ngày càng đề cao trên phạm vi lớn. Mà ngay cả tiến sĩ Tạp Tu trong trận đấu một chọi một công bằng cũng đã không còn là đối thủ của linh hồn Ai Khắc nữa.
Trương Nhuận Thủy là cơ giáp thủ đệ nhất dưới năm mươi tuổi trong gia tộc Khải Lý, nhưng mà năng lực thể thuật của hắn cùng lắm chỉ vỏn vẹn ở cấp mười mà thôi.
Tuy thiên phú của hắn cực cao, với năng lực thể thuật cấp mười có thể chống lại tiến sĩ Tạp Tu có năng lực cấp mười một, nhưng sau khi gặp phải linh hồn Ai Khắc, cũng đành phải bó tay.
Mấy ngày nay trong lúc giao đấu ảo, Phương Minh Nguy vẫn trăm trận trăm thắng, không một lần thất bại, cho nên vô cùng tò mò về đề nghị của đối phương, chẳng lẽ hắn ta thật sự có khuynh hướng thích bị ngược đãi sao?
“Không phải là tớ khiêu chiến cậu”
“Không phải là cậu, vậy là ai?”
“Là đám đồng bạn của tớ.”
Thì ra những người trẻ tuổi trên phi thuyền này đều là cao thủ hạng nhất trong gia tộc Khải Lý, ai ai cũng là hạng người tâm cao khí ngạo cả, tuy rằng nghe thấy cô của mình nói rằng Phương Minh Nguy là thiên tài được Vương nguyên soái chọn, nhưng trong tâm vẫn không phục.
Dưới phi thuyền này, do Lý Minh đè nặng những người này không dám xằng bậy, nhưng mà phi thuyền vừa xuất phát, những người này liền giựt dây Trương Nhuận Thủy xuất đấu, yêu cầu luận bàn lẫn nhau.
Tuy trong lòng Trương Nhuận Thủy hiểu rõ, những người này trừ phi là cả đám cùng lên,nếu không thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Phương Minh Nguy, nhưng mà hẳn vẫn giả vờ căm điếc, gật đầu đồng ý.
Phương Minh Nguy vừa nghe, lập tức hiểu rõ ý của hẳn, Trương Nhuận Thủy muốn mình trong một tháng này huấn luyện cho bọn họ. Dù sao thì với trình độ của bọn họ, chỉ có so chiêu với cao thủ thường xuyên mới có thể đạt được đột phá không ngừng.
Chỉ là, bây giờ Phương Minh Nguy không có nghĩa vụ lao động tự giác, cho nên từ chối tại chỗ.
Dù sao thì bên cạnh hắn cũng có hai vị cao thủ năng lực thể thuật cấp mười hai làm vệ sĩ, cho dù những người kia nhắm mắt đi tìm xui xẻo, thì cũng không cần phải sợ một chút nào cả.
Trương Nhuận Thủy tận tình khuyên bảo nữa ngày, thấy không nói được Phương Minh Nguy, đành phải nhún vai, câm mồm không nói nữa.
Thi Nại Đức lại nhướng mày, nói: “Người anh em, tớ thấy cậu nên đấu với bọn họ một chút đi”
“Nếu như bọn họ có trình độ như lão Trương như vậy thì chơi một chút cũng có thể, nếu không thì thật sự không có ý nghĩa gì hết” Phương Minh Nguy từ chối, đồng thời liếc nhìn Trương Nhuận Thủy một cái, muốn lấy tôi ra làm bia đỡ đạn à, không có cửa đâu.
Trương Nhuận Thủy cười hắc hắc, nói: “Phương huynh đệ, coi như là giúp tớ một lần đi, dạy dỗ bọn họ một cái, nếu không thì trong một tháng đi đường này, tớ sợ bọn họ ít nhiều gì cũng gây phiền toái cho cậu”
“Đúng vậy, chúng ta và Khải Lý gia có quan hệ không tồi, có thể giúp đỡ thì cứ giúp một chút đi” Thi Nại Đức mờ mịt nói.
Phương Minh Nguy khẽ giật mình nghĩ nửa ngày, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài, nói: “Được rồi, Khải Lý gia các người quả thật không hổ là biết làm ăn, ải, thật sự là xui xẻo, lần đầu tiên du hành vũ trụ, mà phải làm bồi luyện một tháng”