“Thân vương điện hạ Phi Minh Đốn, ngài khỏe chứ”.
“Thân vương điện hạ Phương Minh Nguy, ngài khỏe chứ”.
Cả hai đều có danh hiệu thân vương ở trong đại yến ăn mừng đế quốc Nữu Man đều vui vẻ chào hỏi.
Tuy tất cả mọi người hiểu rằng, hai thân vương này vô luận là tại quyền thể, thực lực, hay tiền tài, đều không cách nào đánh đồng. Nhưng mà đối với bọn hắn chào hỏi lẫn nhau, cũng không có người nào cảm thấy kỳ quái.
Nguyên nhân lớn nhất, tự nhiên là ở trên người Phương Minh Nguy, còn có một tầng quang hoàn thần bí đại sư tinh thần hệ.
“Phi Minh Đốn Thân vương điện hạ, về chuyện thăng cấp của đẳng cấp nền văn minh Nữu Man, ngài lo liệu như thế nào?”
Trong nháy mắt, tất cả thanh âm chung quanh hai người đều biến mất, tựa như là có tính lẫy nhiễm vậy, trong đại sánh nguyên bản náo nhiệt lập tức tĩnh lặng xuống.
Nghe được Phương Minh Nguy lập tức hỏi ra chuyện mà người Nữu Man quan tâm nhất, mà ngay cả Lâm Thiên hoàng đế bệ hạ đều quăng đến đây ánh mắt chú ý cùng cảm kích.
“Xin Phương Minh Nguy Thân Vương điện hạ yên tâm, tất cả tài liệu đều đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ cần năm năm sau hội nghị đại liên bang mời dự họp, Nữu Man nhất định có thể đủ thuận lợi thăng cấp lên làm một trong quốc gia nền văn minh cấp sáu” Phỉ Minh Đốn nụ cười chân thành nói, thanh âm của hắn truyền khắp từng góc một trong đại sảnh.
Sau một khắc, nhiệt liệt tiếng vỗ tay vang lên, tất cả Nữu Man mắt người trong đều có được không che dấu được kích động.
Vì tăng lên đẳng cấp quốc gia, người Nữu Man đã trải qua chờ đợi suốt hơn một vạn năm. Hôm nay rốt cuộc đã được người đế quốc Khải Duyệt có quyền thế nhất tán thành, loại tư vị ngốn ngang trăm mối cảm xúc, tất nhiên không phải người bình thường có thể nhận thức.
Phi Minh Đốn mỉm cười hướng về bốn phía khẽ gật đầu. Biểu hiện ưu nhã mà tràn đầy phong độ của hắn, vào lúc này đã chinh phục tuyệt đại đã số người Nữu Man.
Nhưng mà, hắn phong độ cũng không có duy trì bao lâu, bởi vì Phương Minh Nguy lập tức khiến cho hắn không còn có bất luận kiên nhẫn muốn phong độ gì nữa.
“Thật tốt. Nếu đã như vậy, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đi di tích đi”.
Phi Minh Đốn nụ cười lập tức cứng lại ở trên mặt, hắn dở khóc dở cười nói: “Thân vương điện hạ, người tựa như vừa mới xuất quan”.
“Đúng, ta đã bế quan ba ngày”.
“Thời gian ba ngày, chỉ sợ quá ít một chút” Phỉ Minh Đốn nghiêm mặt nói: “Đối với đại sư tinh thần hệ mà nói, khi mới vừa tiến vào cánh giới đại sư thì đoạn thời gian này là quan trọng nhất, ngài giờ đây cần có nhất là củng cố, mà không phải đi tham gia thí luyện”.
“Thật không?” Phương Minh Nguy lay động cái cốc chân dài ở trong tay, rượu ngon đỏ thầm bên trong sáng ngời hắt lên từng đạo gợn sóng mỹ lệ chói mắt.
“Tất nhiên”.
Phương Minh Nguy mở miệng cười nói: “Phỉ Minh Đốn Thân vương điện hạ, ngài tựa như cũng không phải đại sư tinh thần hệ”.
“Tuy ta không phải, nhưng mà Bốn Phỉ Tạp đại sư là đại sư có đủ kinh nghiệm nhất trong tất cả người tu luyện tinh thần hệ, những lời này là người nói”.
“A” Phương Minh Nguy gãi gãi đầu nói: “Nhưng mà, đối với ta mà nói, tựa như cũng không cần phải tu luyện cùng củng có trong thời gian quá dài”.
Xác thực, Phương Minh Nguy cũng không có nói dối. Nếu như trước khi học được minh tưởng, có lẽ hắn còn cần giống như các đại sư tinh thần hệ khác, sau khi đột phá bức tường tinh thần hệ cấp mười lăm, thì cần thời gian vài năm để củng có cảnh giới. Nhưng mà hiện nay có minh tưởng cùng tiểu vương miện song trọng bảo đảm, cảnh giới của hắn đã là phi thường vững chắc.
Phi Minh Đốn trên mặt một lần nữa tràn đầy nụ cười, hắn cùng với Phương Minh Nguy những lời này không hẹn mà cùng áp rất thấp, hầu như là không để cho người khác nghe được.
Cho nên đối với người khác nhìn thấy, hai vị Thân vương điện hạ khác quốc gia trò chuyện với nhau thật vui vè, ai cũng không biết, bọn họ trong lúc đó đã xuất hiện sự phân rẽ.
“Phương đại sư, tuy chúng ta cũng rất hy vọng, ngài có thể nhanh chóng tiến vào di tích, mở ra cánh cửa nọ cho chúng ta. Nhưng mà...” Hắn thanh âm vô cùng ngưng trọng, mà ngay cả xưng hô đều cải biến: “Nhưng mà, chúng ta càng thêm không hy vọng ngoài ý muốn phát sinh chúng ta cần trăm phần trăm thành công. Nếu như bởi vì ngươi ngoài ý muốn mà có chỗ biến cố, vô luận là chúng ta, cùng là ngươi, đều không thể gánh chịu tồn thất này”.
“Biến cố? Cái gì biến cố?”.
“Ví dụ như, cảnh giới của ngài không ổn định đến lúc đó mở không ra cánh cửa”.
Phương Minh Nguy cởi mở cười nói: “Sẽ không đâu, ta hướng về phía ngài cam đoan”.
Phi Minh Đốn do dự một chút nói: “Căn cứ theo chúng ta điều tra phán đoán, muốn mở ra cánh cửa nọ, phải có thực lực cấp đại sư chân chính ổn định nếu như đến lúc đó ngài không thể hoàn toàn phát huy ra thực lực của ngài, rất có thể không cách nào mở ra cánh cửa nọ”.
“Hoàn toàn ổn định thực lực đại sư?” Phương Minh Nguy kinh ngạc hỏi: “Có tiêu chuẩn gì sao?”
“Có, nói như vầy, chỉ cần có thể đồng thời điều khiển năm chiến hạm cấp Tháng Lợi, là có thể được”.
“Năm chiến thuyền à” Phương Minh Nguy bật cười nói: “Thân vương điện hạ, chiến hạm cấp Thắng Lợi lúc này đây theo ngài tiến đến, đến tột cùng có bao nhiêu?”
“Chỉ vẹn vẹn có bốn chiếc”.
“Bốn chiếc?” Phương Minh Nguy vỗ ót nói: “Thân vương điện hạ, ta
hy vọng ngài có thể thẳng thán đối đãi. Ta hiểu rằng mỗi một vị đại sư tinh thần hệ, đều là người có thiên phú nhất tâm nhị dụng, nếu như nói huynh đệ Khoa Tư Mạc cùng Bốn Phi Tạp đại sư ba người chỉ có điều khiển bốn chiến hạm cấp Thắng Lợi, ngài cho rằng cái này có thể sao?”
Phi Minh Đốn ánh mắt thoáng nhìn về bốn phía rồi nói: “Phương đại sư, nói lời thật, lúc này đây tống cộng có năm mươi chiến hạm cấp Thắng Lợi đi tới Nữu Man, nhưng mà đều đã ngụy trang, cho nên phía Nữu Man cũng không biết rõ tình hình Mà ta, cũng không muốn tranh cãi, ngài rõ ràng chưa?”
Phương Minh Nguy hai mắt tỏa sáng, lão hồ ly này lại âm thầm giấu kín năm mươi chiến hạm cấp Thắng Lợi, thật sự là người không thể xem bề ngoài.
Nhưng mà hắn đối với khoa học kỳ thuật đế quốc Khải Duyệt càng thêm bội phục, lại có thể đem chiến hạm yên lặng chạy đến thủ đô Nữu Man, còn không có làm cho nhân gia phát hiện ra được. Nếu là hai nước thật khai chiến, như vậy Nữu Man căn bản cũng không có sức hoàn thủ.
Liếc nhìn thật sâu đối phương, Phương Minh Nguy nói: “Tôi hiểu rồi” Sau đó nói: “Thân vương điện hạ, tôi thật rất ngạc nhiên, trong di tích đến tột cùng có đồ vật gì, mà có thể làm cho nhiều đại sư như vậy nhớ mãi không quên. Cho nên, nếu như tôi có thể đạt tới yêu cầu của ngài, ngài có thể nhanh chóng an bài hay không?”
Phi Minh Đốn do dự rồi nói: “Được rồi, nếu như Phương đại sư có thể đạt được yêu cầu của chúng ta. Tôi sẽ làm chủ, để cho ngài tiến vào di tích trước thời gian”.
“Được rồi, ngài đi chuẩn bị chiến hạm đi” Phương Minh Nguy vui vẻ cười nói: “Tôi muốn luyện tập một lần”.
Phỉ Minh Đốn gật đầu hôi: “Phương đại sư. Ngài có ý định muốn mấy chiến hạm để luyện tập?”.
“Mấy chiến hạm?” Phương Minh Nguy khẽ giật mình nói: “Trước tới mười chiến thuyền đi”.
“Mười... chiến thuyền?” Phi Minh Đốn kinh ngạc há to miệng.
“Đúng vậy, có vấn đề sao?”
Phỉ Minh Đốn lúc này mới phục lại tinh thần, hắn trầm mặt nói: “Phương đại sư, ngài có lê không biết chiến hạm cấp Thắng Lợi không giống bình thường, coi như là Khoa Tư Mạc đại sư sớm đã tấn chức đại sư hai trăm năm, cũng chỉ có thể đồng thời điều khiển mười chiến thuyền mà thôi. Chẳng lê ngài cho rằng, lực lượng tinh thần của ngài đã có thể cùng Khoa Tư Mạc đại sư sánh vai sao?”
“Không, ta chưa bao giờ hy vọng có thể cùng Khoa Tư Mạc đại sư sánh vai, nhưng mà đối với điều khiển chiến hạm, ta lại có thiên phú nhất định. Cho nên ta chỉ là muốn thử một lần mà thôi” Phương Minh Nguy nghiêm túc nói.
Phỉ Minh Đốn kinh ngạc nhìn hắn, rốt cuộc nói: “Tốt. Nếu như ngài thật có thể điều khiển mười tàu chiến hạm, ta nên đáp ứng ngài, nhanh chóng tiến hành di tích thí luyện”.
“Tốt, đã tạ Thân vương điện hạ” Phương Minh Nguy cười mỉm nói: “Tùy tiện hỏi chút, nếu như tôi có thể điều khiển càng nhiều chiến hạm cấp Thắng Lợi?”
“Càng nhiều?” Phi Minh Đốn ánh mắt dần dần lạnh xuống, hắn nói: “Nếu như ngài có thể làm được. Như vậy vô luận ngài có dạng yêu cầu gì. Ta đều đáp ứng ngài”.
“Vậy cũng không cần, Thân Vương điện hạ. Chúng ta đánh đánh cuộc một cái đi”.
“Cái gì?”
“Cứ lấy mười chiến thuyền làm hạn định nếu như tôi không cách nào đồng thời điều khiển mười chiến hạm, như vậy thiểu mỗi chiến thuyền, tôi sẽ bồi ra một thú bảo”.
“Thú bảo?” Phi Minh Đốn thần sắc khẽ động hỏi: “Người xác định?”
“Đúng, ta xác định”.
“Hảo.” Phi Minh Đốn nghiêm mặt nói: “Nếu như người có thể đồng thời điều khiển hơn mười chiến thuyền, như vậy mỗi một chiến thuyền nhiều hơn, ta cũng cho người một thú bảo”.
“Một lời đã định”.
“Một lời đã định”.
Hai người bọn họ dưới con mắt của mọi người, bắt tay lẫn nhau, người bên cạnh còn tưởng rằng bọn họ nói chuyện đầu cơ, nhưng không biết, bọn họ đã trong vô thanh vô tức, ước định một hồi đánh cuộc mà Nữu Man từ khi kiến quốc đến nay chưa từng thấy.
Nhìn thấy Phương Minh Nguy mặt mày hồng hào rời đi, Phỉ Minh Đốn thân vương khẽ lắc đầu, nhưng trong lòng cũng có chút cao hứng.
Bỗng nhiên, Khoa Tư Mạc đi tới bên cạnh hắn hỏi: “Thân vương điện hạ, ngài đang cao hứng cái gì vậy?”
“A, Khoa Tư Mạc nha, ta vừa rồi đánh cuộc một trận, nhắm chừng ít nhất có thể đạt được năm... không, tám cái thú bảo”.
“Hix...”
Khoa Tư Mạc hít vào một hơi khí lạnh, tám cái thú bảo, chẳng phải là so với huynh đệ bọn hắn hơn hai trăm năm cố gắng còn nhiều hơn.
“Đánh cuộc cái gì?”
“Phương Minh Nguy, tiểu tử không biết trời cao đất rộng kia” Phỉ Minh Đốn thân vương khinh thường nói: “Hắn đem chiến hạm cấp Thắng Lợi của chúng ta coi như rác rưởi cấp Thanh Tùng của Nữu Man, hắn dám nói một mình đồng thời điều khiển hơn mười chiến thuyền”.
“Không có khả năng” Khoa Tư Mạc vô ý thức địa nói: “Hắn vừa mới đột phá cấp đến mười sáu, làm sao có thể đồng thời điều khiển nhiều như
vậy?”
“Đúng vậy” Phi Minh Đốn cười ha hả đem tiền đặt cược nói một lần: “Ta biết Phương Minh Nguy đã từng thao túng qua chiến hạm cấp Thắng Lợi của Nữu Man. Nhưng tiếc hắn không biết là, chúng ta khi bán đi, thì thực lực chiến hạm đã suy yếu hơn một nửa. Cho dù hắn có thể đồng thời điều khiển mười chiến hạm cấp Thắng Lợi của Nữu Man, nhưng mà khi gặp được chiến hạm cấp Thắng Lợi chính quy, nhiều nhất cũng chỉ có thể điều khiển bốn, năm chiếc. Cho nên, lúc này đây tỷ thí, hắn nhất định phải thua”.
Khoa Tư Mạc hâm mộ nói: “Người vận khí thật tốt”.
Phi Minh Đốn thản nhiên cười nói: “Người trẻ tuổi mà, đương nhiên phải ăn chút giáo huấn, mới có thể từ từ lớn lên”.