Phùng trưởng lão nhìn Lợi cầu Ô Bang trưởng lão đi trước tiên, trong lòng ngốn ngang trăm mối cảm xúc. Từ khi trên chiến trường hạ đạt mệnh lệnh lui lại, hắn đối với kết cuộc của mình đã có một loại nhận thức rõ ràng, cho nên giờ phút này nhìn thấy ánh mắt giống như thực chất của Lợi Cầu kia, chẳng những không có bất luận thất kinh gì, ngược lại mơ hồ có một loại giải thoát được cảm giác.
“Phùng trưởng lão, lúc này đây ta phụng mệnh lệnh hội đồng trưởng lão gia tộc, tới đây tiếp quản quyền chỉ huy của ngài, mời ngài phối hợp”.
Sau khi tất cả tướng lãnh cao cấp hai bên tụ hợp, Lợi cầu lập tức tuyên bố việc thay đổi nhân sự lớn nhất này.
“Tôi sẽ phối hợp hành động” Phùng nghiêm túc nói: “Lợi cầu trưởng lão, trước khi ta rời khỏi đây, ta hy vọng có thể hướng về phía ngài giới thiệu qua về kẻ địch mà ngài phải đối mặt”.
“Không cần, chuyện về Phương Minh Nguy, ta đã rõ ràng toàn bộ. về phần chuyện ngài muốn nói, ta nghĩ hội đồng trưởng lão gia tộc hẳn là có thể cho ngài một cơ hội giải thích công bình”.
Phùng sắc mặt có chút thay đổi, hắn thở dài nói: “Lợi cầu trưởng lão, ta cũng không phải vì thoát tội, ta chỉ là hy vọng ngài có thể rồ ràng đối thủ của ngài đến tột cùng là một người đáng sợ như thế nào”.
“Thực xin lỗi” Lợi cầu lạnh lùng nói: “Ta nhận được mệnh lệnh là, mời ngài bằng tốc độ nhanh nhất quay về gia tộc, nhanh nhất!”
Phùng thật sâu thở dài một hơi, trong mắt toát ra tuyệt vọng bi ai, sau đó xoay người, lên phi thuyền đã sớm chuẩn bị rời khỏi cảng vũ trụ tạm thời.
Tướng lãnh nhóm viện quân đầu tiên không hẹn mà cùng địa đưa mắt nhìn hắn rời đi, trong lòng nổi lên một hồi cảm giác thò tử hồ bi.
Lợi Cầu ánh mắt quét qua, đề cao thanh âm nói: “Các vị, mọi người đều là tinh nhuệ trong quân đội gia tộc. Mà gia tộc phái các ngươi tới đến nơi đây là vì cái gì, ta nghĩ các người hẳn là phi thường rõ ràng. Ta giờ đây chỉ nói một câu, ba ngày, ta chỉ cần ba ngày để chinh đốn, sau đó chúng ta sắp sửa toàn lực xuất kích, dùng vũ lực cường đại hai quân đoàn, đem tất cả tôm tép nhãi nhép trở ngại trước mặt chúng ta toàn bộ nghiền thành phấn vụn”.
Không khí trong đại sảnh lập tức kịch liệt hẳn lên. Những người này đều là tinh anh trải qua khảo nghiệm chiến hòa. Mặc dù đối với chiến thuật pháo phù du của Phương Minh Nguy phát minh ra cùng không phải mười phần rõ ràng, nhưng mà thông qua kỷ lục giao phong, bọn họ vẫn rất nhanh phân tích ra chỗ ưu khuyết của loại chiến thuật đặc thù này.
Pháo phù du đặc điểm lớn nhất chính là số lượng khổng lồ, dùng số lượng đơn vị ngàn vạn, hầu như so với nhân viên một hạm đội còn nhiều hơn ra rất nhiều.
Vô luận là vũ khí gì, một khi đạt đến quy mô nhất định. Như vậy chủng nó sẽ phát huy ra lực thương tốn gấp trăm lần, thậm chí còn là nghìn lần.
Cho nên tuy một pháo phù du ở trong mắt những người này căn bản là không đáng kể, bất kề là tốc độ vô cùng thong thả, nguồn năng lượng chứa đựng thiểu thốn, hay hầu như có thể nói là không có tính phòng ngự, đều là vũ khí cấp bậc thấp kém. Nhưng mà, một khi đem số lượng pháo phù du đạt đến cấp bậc ngàn vạn, những chỗ thiếu hụt này tựa như lại tự động được đền bù.
Tất cả các thành viên bộ tham mưu nguyên một đám cau mày, nghĩ không ra phương pháp phá giải nào.
Lợi Cầu trưởng lão giận dữ, nghiêm lệnh mỗi người phát biểu ý kiến của mình.
Một tham mưu có lấy dũng khí nói: “Chúng ta có thể thiết kế một cái bẫy. Đem những pháo phù du này dẫn vào trong cạm bẫy. Sau đó chế tạo một hồi nổ mạnh cấp lốc xoáy vũ trụ, đem những pháo phù du này toàn bộ tiêu diệt”.
Lợi Cầu trưởng lão hiền lành gật đầu nói: “Rất tốt. Ngươi đi bố trí bẫy rập, đem chúng nó dẫn vào đi”.
Tên tham mưu kia lập tức cứng họng, nói không ra lời.
Người nào cũng biết sau lưng những pháo phù du này là có người điều khiển, chẳng lẽ những người kia thật vụng về đến không đếm xỉa bẫy rập mà liều mạng tiến vào sao?
Một người khác nói: “Chúng ta có thể áp dụng chiến thuật quấy rối, mệnh lệnh hạm đội dưới tay nhanh chóng vừa đánh vừa di chuyển, đem những pháo phù du này dần dần tiêu diệt”.
Lợi Cầu cau mày hỏi: “Chiến thuật du kích, phi thường tốt, chúng ta một ngày có thể tiêu diệt bao nhiêu pháo phù du của kẻ địch?”
“ít nhất cũng có hơn mười vạn”.
“Nhưng theo ta được biết, pháo phù du của chúng đã có quy mô hơn ức, mỗi ngày hơn mười vạn, chúng ta cần bao lâu mới có thể đem những pháo phù du kia tiêu diệt?”
Tên kia tham mưu toát mồ hôi ngồi xuống, nếu như để cho quân tuần tra đối phó pháo phù du, như vậy tiêu diệt mười vạn đã là cao rồi. Nhưng mà liên tưởng đến giá trị chế tạo của những pháo phù du này, Hàn Lập tức có một loại xúc động muốn chửi thề.
Hai quân đoàn bọn họ gần ba ức tinh nhuệ trong gia tộc mỗi một ngày tiêu hao, cũng đã vượt xa giá trị chế tạo của mười vạn pháo phù du này.
Tất cả tham mưu suy nghĩ hết lòng phát huy ra các loại sức tưởng tượng siêu cấp của nhân loại trong thời đại vũ trụ này. Nhưng mà, mọi người thất vọng phát hiện, tất cả suy nghĩ đều không thể triệt để giải quyết vấn đề này.
Nếu như chỉ là năm ngàn vạn pháo phù du, như vậy bọn họ có trăm ngàn loại phương pháp có thể đem đúng tiêu diệt. Nhưng mà khi những
pháo này có bổ sung liên tục không dứt, như vậy muốn giải quyết vấn đề khó khăn lập tức đã thăng lên đỉnh điểm.
Một vị lão tham mưu thần sắc nghiêm túc nói: “Ta có một đề nghị, loại pháo phù du này tuy số lượng rất đông, nhưng nếu như chúng ta có một cái cứ điểm có năng lực phòng ngự siêu cấp, có thể không sợ chúng tập kích”.
“Cứ điểm phòng ngự siêu cấp, ngươi là chỉ vũ khí cuối cùng trong gia tộc sao?” Lợi Cầu dò hỏi.
“Đúng, trưởng lão các hạ”.
“Nhưng ngươi cho rằng hội đồng trưởng lão có thể đồng ý đem vũ khí cuối cùng của gia tộc bọn ta vận chuyển đến địa phương phế thải này
sao?”
Vị lão tham mưu kia do dự nửa ngày, rốt cuộc vẫn giữ im lặng ngồi xuống.
Bỗng nhiên, điện thoại trên cỗ tay Mary vang lên, nàng ra ngoài một lát, lúc trở về, trên mặt đã tái không còn chút máu nào
“Các vị, ta nghĩ giờ đây đã không cần thảo luận vẫn đề đối phó pháo phù du như thế nào”.
“Vì sao?”
“Bởi vì đối thủ của chúng ta, những pháo phù du này đã hướng về phía cảng vũ của chúng ta mà tiến công” Mary cười khổ nói: “Không cần chờ ba ngày nữa, chúng ta lập tức có thể trực tiếp cùng chúng nó giao thủ”.
Tất cả mọi người sắc mặt đều có một chút thay đổi, đáp án này xác thực vượt quá ý liệu của bọn họ.
Bởi vì mọi người đều biết nguyên nhân, pháo phù du chứa năng lượng đựng thật ra mười phần có hạn, điều này cùng đã định chúng chỉ có thể làm công cụ phòng thủ có định mà không cách nào tiến hành vận động tác chiến đường dài.
Coi như là lộ tuyến pháo phù du tuần tra trước kia, cho tới bây giờ cũng sẽ không có vượt qua 30 ngàn dặm bên ngoài tinh cầu, một khi vượt ra khỏi khoảng cách này, như vậy những pháo phù du này chính là có chủ tâm cùng địch đều vong, bởi vì dùng năng lượng của chúng nó mà xem, coi như là hoàn thành nhiệm vụ tuần tra, cũng sẽ bởi vì năng lượng thiếu thốn mà không cách nào quay trở về.
Cho nên trong kế hoạch của đám người Lợi cầu, chỉ có làm thế nào phá giải những pháo phù du này, nhưng không ai nghĩ tới làm thế nào phòng thủ trước pháo phù du với quy mô lớn tập kích bất ngờ.
“Chúng nó phát động tiến công, làm sao có thể? Chẳng lẽ chúng nó đã sửa chữa đối với hệ thống năng lượng sao?”
“Không, chủng nó cũng không phải tự mình bay tới, mà là đi thuyền tới” Mary thần sắc có quái nói.
Pháo phù du, đi thuyền...
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, đều có thất thần trong nháy mắt.
Trong vũ trụ vô biên vô hạn, hơn ba nghìn chiến hạm cực lớn đứng ở một nơi cách tinh cầu Cửu Đầu Xà 30 ngàn dặm, hơn một ngàn vạn pháo phù du từ trong phi thuyền giống như nước suối phun ra, chỉ một lát đã chiếm cứ một mảng không gian rộng lớn.
Dưới sự yểm hộ của nhiều pháo phù du như vậy, chiến hạm chia làm ba đội, chúng nó tiếp tục di động về phía trước, mỗi một đoạn đi qua, đều thả ra pháo phù du mới hộ tống cho mình.
Ba hạm đội giao nhau tiến về phía trước, tuy tốc độ thong thả, nhưng mà mỗi thời mỗi khắc bên người đều có được hỏa lực siêu cường trợ giúp, hơn nữa dần dần hướng về cảng vũ tại mà tiếp cận.
Sau khi thấy được một màn này, ngay cả Lợi cầu cũng triệt để hết chỗ
nói.
Cái loại phương thức hành quân này ở trong vũ trụ, thật sự là chậm đến trình độ làm cho người giận sôi. Coi như là quân địch có cường đại gấp trăm lần, đối thủ của chúng cũng có thể dễ dàng toàn thân trở ra.
Cái này đã không thể xưng là tập kích bất ngờ, có lẽ gọi là tầng tầng tiếp cận thì thích hợp hơn một chút.
Chỉ là, vẻ trào phúng trong mắt đám người Lợi cầu rất nhanh biến mất, bởi vì bọn họ không hẹn mà cùng nghĩ tới một vấn đề. Mặc dù hạm đội đối phương là với tốc độ rùa bỏ mà đi tới, nhưng mà tốc độ có chậm cũng sẽ có ngày tới được cảng vũ trụ. Như vậy bọn họ phải ứng phó như thế nào?
“Lợi Cầu trưởng lão, hoặc là chúng ta tạm thời buông tha cảng vũ trụ này” Mary nhỏ giọng khuyên nhủ: “Dùng tốc độ của chúng, là căn bản không cách nào truy kích”.
Trải qua một trận chiến thảm thiết ở tinh cầu Cửu Đầu Xà, Mary đối với uy hiếp cực lớn của pháo phù du, vẫn một mực nhớ ở trong lòng. Cho nên nếu như không phải tất yếu, nàng thật sự không muốn lập tức cùng những máy móc khủng bố này phát sinh chiến đấu quy mô lớn.
Lợi Cầu chân mày chậm rãi cau lại, Phương Minh Nguy xuất động ngoài ý muốn, đem kế hoạch của hắn hoàn toàn phá sản. Không thể không nói, đây là một đối thủ phi thường thú vị.
Nhưng mà, nếu như cứ như vậy bị đối thủ bức đi, như vậy Lợi cầu hắn lại có mặt mũi nào tiếp tục chỉ huy đại quân?
“Toàn quân cảnh giới bậc một chuẩn bị nghênh địch” Thanh âm lạnh lùng của Lợi cầu làm ra quyết đoán cuối cùng: “Cơ giáp cùng chiến hạm loại nhỏ xuất động nhiễu địch, bằng khả năng lớn nhất kéo dài tốc độ tiến công của chúng”.
“Rõ”.
Theo vô số tiếng trả lời, trong tinh hệ hoang vu chiến dịch lớn nhất từ trước tới nay từ đó mà bắt đầu.