Cuộc thi cơ giáp mười năm một lần sắp diễn ra, các nơi thi đấu dự tuyển cũng được bắt đầu. Mà hộp thư chính phủ là nơi báo danh duy nhất, đương nhiên là bận rộn càng thêm bận rộn.
Nhưng trải qua một thời gian ngắn bận rộn, rốt cục cũng đã xếp định được trình tự đối chiến.
Cơ giáp tham gia thi đấu chỉ được phép hạn chế trong khoa học kỹ thuật của quốc gia có nền văn minh cấp hai, nói cách khác, cho dù trong tay của Phương Minh Nguy có năng lượng khối rất nhiều, nhưng cũng không thể tiến hành cải tiến Bạch Hạc được.
Bởi vì, sử dụng năng lượng khối, là trang bị tiêu chuẩn của quốc gia cấp ba, ít nhất là trước mắt không được chấp nhận.
Đương nhiên, máy khống chế năng lượng và máy ẩn thân do Phương Minh Nguy ra thì vẫn có thế gắn vào, bởi vì cái này đã thành hai biển vàng trong liên minh địa cầu, tất cả các quốc gia đều biết, trong liên minh địa cầu xuất hiện hai trang bị vượt đẳng cấp, cho nên không tính là hàng cấm gì cả.
Có lẽ, đến khi năng lượng khối đạt đến tỉ lệ được phổ cập rộng rãi trong liên minh địa cầu, liên minh địa cầu sẽ một lần nữa được nghênh đón cơ hội thăng cấp quốc gia.
Trong cuộc thi này, vô luận là dùng danh nghĩa cá nhân, hay là danh nghĩa tập đoàn, đều có thể dự thí cả, mà Phương Minh Nguy đã lựa chọn đại biểu cho tập đoàn Sao Chổi. Vì thế, trong tình huống không ai yêu cầu cả, Hứa Minh Duệ đã tự nguyên trả một cái giá rất lớn, đó chính là mời vợ chồng Phương Chính Dung tiến vào ban giám đốc, hơn nữa còn tặng 10% cố phần danh nghĩa.
Tuy rằng không muốn, nhưng trải qua khoảng thời gian này, Phương Minh Nguy đã gây cho bọn họ quá nhiều bất ngờ. Bọn họ cũng trở nên chết lặng, cho nên khi nhận được số tiền này, biểu hiện của bọn họ rất là bình ổn, khiến cho Phương Minh Nguy rất là kỳ quái.
Bởi vì số người tham chiến quá nhiều, không ít những người mới vừa tập điều khiển cơ giáp cũng ôm tâm lý “thử một lần cho biết” để tham dự. Cho nên, trong mấy vòng đấu loại, căn bản là không có khả năng tổ chức cho hai cơ giáp đối mặt giao chiến.
Và như vậy, thiết bị thi đấu ảo trên mạn đã trở thành biện pháp tỷ thí tốt nhất.
Phương Minh Nguy thuận tay mớ bàn đối chiến điện tử ra, nhìn thoáng qua đối thủ của mình, bỗng nhiên sững sờ, cái ID này rất là quen thuộc.
Phàm là những tuyển thủ tham gia thi đấu, mỗi người đều có một ID ảo trên mạng, chính là AOA của mỗi người.
Cơ giáp mà Phương Minh Nguy sử dụng đương nhiên là “Bạch Hạc” rồi, mà số ID dự thi của hắn cũng rất có (lanh tiếng trên mạng, tuyển thủ cấp chín Thương Thiên Bạch Lộ bách chiến bách thắng.
Hơn hai ngàn trận tháng, chiến tích huy hoàng như vậy, đi đến đâu cũng sẽ tạo thành kỳ quan cả. Chỉ là, nếu có người xem xét cẩn thận những chiến tích này, thì sẽ không khỏi bật cười. Bởi vì chiến thắng của Phương Minh Nguy, đều là lấy được từ đối thủ cấp chín hoặc dưới cấp chín, một khi gặp phải nhân vật cấp mười, thì sẽ nhận được chiến bại đầu tiên.
Mà càng thêm trùng hợp chính là, đối thủ của Phương Minh Nguy giờ phút này, chính là cao thủ cấp mười đã đánh bại hắn trong AOA.
Nghịch Thương Thiên, cơ giáp tư nhân có hình của con chó, thân cao bảy mét, nặng mười tấn, là một cơ giáp nhỏ điển hình. Cơ giáp này trong các trận chiến lớn thì căn bản là không có cơ hội lên sân khấu, nhưng để dò đường hay đánh lén, thường thường có thể phát huy ra sức chiến đấu khiến cho người ta sợ hãi.
“Là cậu? Không thể tưởng được cậu cũng là người ở trên Tạp Lí Mỗ, chúng ta thật là có duyên!” Âm thanh lạ lẫm vang lên trong máy bộ đàm, rất hiển nhiên, đối phương cũng nhớ rõ ID của Thương Thiên Bạch Lộ.
“Cậu còn nhớ tôi?” Phương Minh Nguy kỳ quái, mình nhớ kỹ ID của đối phương thì chẳng có gì kỳ cả, bởi vì mình ở AOA mà?
“Đương nhiên là nhớ, cậu đang ở AOA” Người kia cười nói: “Nhưng đáng tiếc là, đối thủ của cậu quá yếu”
“Thật không?” Phương Minh Nguy cười lớn một tiếng, nói: “Muốn thử lại một lần nữa không?”
“Đương nhiên hoan nghênh, nhưng mà có một việc tôi hẳn là nên nói trước cho cậu biết”
“Cái gì?”
“Giờ đây tôi đã không còn là tôi cũng một năm trước” Trong giọng nói của đối phương không che dấu được sự đắc ý: “Tôi đã là AOA”
“Cấp mười một sao?” Phương Minh Nguy thì thào nói.
“Cạch...”
Một tiếng động thanh thúy vang lên trong không gian ảo, bọn họ cũng hiểu được, trận đấu đã chính thức bắt đầu.
Cơ giáp hình chó mà Nghịch Thiên Thương điều khiển vốn linh hoạt đến mức nham hiểm, giờ phút này ngay từ đầu trận đấu, lập tức lao đến hướng của Phương Minh Nguy.
Cơ giáp hình chó đánh người, trên cơ bản đều đánh từ phía sau. Bởi vì dùng lực lượng và hỏa lực mà nói, cơ giáp hình chó hơi yếu hơn.
Vốn không cách nào chống lại phần lớn cơ giáp, nhưng tương đối mà nói, trình độ của nó quả thật cũng danh bất hư truyền
Giờ phút này, cơ giáp hình chó do Nghịch Thương Thiên điều khiển đã nhanh chóng vọt đến phía sau của Bạch Hạc, động tác cực nhanh không gì sánh kịp.
Trong lòng Phương Minh Nguy khẽ gật đầu, quả nhiên, thực lực của người này quả nhiên có tiến bộ nhảy vọt hơn trước, thậm chí đã không còn dưới Trương Nhuận Thủy lúc trước.
Cao thủ đánh nhau, chỉ cần liếc sơ là có thể thấy được thực lực đại khái của đối thủ. Mà Phương Minh Nguy trải qua hai năm đầy biến cố, đã bước chân vào trong cánh cửa cao thủ, một đối thủ giống như Nghịch Thương Thiên, đã không còn nằm trong mắt của hắn nữa.
Ý niệm vừa động, thân hình khổng lồ của Bạch Hạc giống như đã hóa thành một con hạc trắng linh xảo, nhảy cao lên tại chỗ, đúng lúc tránh thoát đòn đánh lén bất ngờ của cơ giáp hình chó.
Trong lòng Nghịch Thương Thiên rùng mình, tuy rằng hắn còn xa lắm mới đạt đến trình độ của Phương Minh Nguy, nhưng cũng coi như là một nhân vật có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhìn thấy hành động nhẹ nhàng của Bạch Hạc, giống như là một động tác không mang theo khói lửa gì cả, lập tức hiểu rõ kẻ trước mắt là một kình địch.
Chân trước phát lực, nhảy lên, nghiêng đầu, cái mồm chó sống động đột nhiên phát ra ra ánh sáng lửa hồng.
Khóe miệng của Phương Minh Nguy tràn đầy một nụ cười, nhìn khẩu pháo năng lượng được lắp đặt trong miệng chó, cái này Nghịch Thương Thiên coi như muốn nổi bật. Nhưng mà trong lần đầu tiên giao đấu, Nghịch Thương Thiên tựa hồ chưa có chiêu này, rất hiển nhiên, vì cuộc thi lần này mà hắn đã chuẩn bị rất tỉ mỉ.
Chỉ tiếc là, hắn lại gặp phải mình,
Thân hình khổng lồ giữa không trung của Bạch Hạc bỗng nhiên tăng tốc rơi xuống, giống như phía dưới có một bàn tay vô hình đang dẫn dắt vầy, hầu như chỉ trong một giây đồng hồ là đã chạm đến mặt đất. Khi hai chân vừa chạm đất trong nháy mắt, Bạch Hạc lại bật lên một lần nữa, sau một khắc liền lao đến trước cơ giáp hình chó, nâng chân lên, dùng tốc độ sét đánh ngang tai đá ra. Một loạt động tác mau lẹ này làm cho người ta không kịp nhìn
Cơ giáp hình chó do Nghịch Thương Thiên điều khiển vừa mới tích trữ được một nửa năng lượng vào khẩu pháo trong đầu chó, thì Bạch Hạc đã biến mất trước mắt rồi. Hắn bị dọa nhảy dựng lên, đang định xem xét, đột nhiên cảm thấy trời đất dao động, sau đó, cơ giáp hình chó bỗng nhiên bay lên.
“Rầm”
Cơ giáp hình chó lăn hai vòng trên không trung, nặng nề đập xuống đất.
Phương Minh Nguy vỗ ót, mình không nặng tay quá chứ. Dựa theo lời dặn của lão sư, mình không thể thi đấu toàn lực trong cuộc thi này.
Lo lắng nhìn cơ giáp hình chó dưới đất, cho đến khi Nghịch Thương Thiên lung lay đứng dậy, Phương Minh Nguy mới thở phào một cái.
“Cẩn thận, chú ý, đừng đánh chết nó nhanh quá”
Mang theo tâm tình như vậy, Phương Minh Nguy bắt đầu kéo dài với Nghịch Thương Thiên.
Tuy Phương Minh Nguy vô cùng chú ý đến việc khống chế tốc độ và lực lượng của mình, nhưng với thực lực bây giờ của hắn, đã không còn là AO nữa. Như vậy, tuy hắn chỉ dùng chưa đến một nửa thực lực, nhưng cũng đã đánh cho Nghịch Thương Thiên lên thiên đường.
Tùy ý quen mắt lên máy tính giờ trên cơ giáp, trong lòng Phương Minh Nguy tinh toán một lát, đã đấu được nửa tiếng rồi, rất nhiều cuộc đấu đã phân thắng bại, cho dù lúc này mình chiến thắng, cũng sẽ không khiến cho ai chú ý cả.
Đã quyết định chủ ý rồi, Phương Minh Nguy cũng không nương tay nữa, vốn cơ giáp khổng lồ nhẹ như một tia khói bỗng nhiên dừng lại, lạnh lùng nhìn cơ giáp hình chó bị thương chồng chất.
Trong lòng Nghịch Thương Thiên phát lạnh, bỗng nhiên nảy sinh tâm ác độc, nhảy lên.
Bạch Hạc bất động như núi, nhìn thấy cơ giáp hình chó muốn bổ nhào đến, cánh tay duỗi ra, nhanh chóng bắt lấy cái cổ chó, đồng thời, kiếm laser trên tay phải run lên, mở ra công suất lớn nhất.
Mang theo ánh mắt thương cảm nhìn cơ giáp trong tay, Phương Minh Nguy định đâm một kiếm, thì dị biến nổi lên.
Chỉ thấy thân cơ giáp hình chó do Nghịch Thương Thiên điều khiển bỗng nhiên sinh ra thêm một đầu chó, hơn nữa trong đầu chó còn có thể trông thấy ánh sáng lập lòe.
Hai con chó? Phương Minh Nguy khẽ giật mình, thậm chí có hai đầu chó?
Nếu như là người bình thường nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị này, ít nhiều gì cũng sẽ sửng sờ, khó tránh khỏi việc bị vũ khí bí mật của Nghịch Thương Thiên đánh trúng. Nhưng Phương Minh Nguy thì khác, tuy bây giờ hán không có kết hợp với bất kỳ linh hồn nào cả, nhưng mà lực lượng tinh thần cường đại cũng làm cho hắn vô thức làm ra phản ứng chính xác.
Kiếm laser lóe lên, đầu chó rơi xuống, pháo năng lượng mất đi nguồn cung cấp năng lượng, tia sáng trong miệng chó lóe lên một chút, rồi chậm rãi biến mất.
Lòng còn sợ hãi nhìn cơ giáp hình chó đang giãy dụa, Phương Minh Nguy không hề lượng lự nữa, kiếm laser kéo lê một đoạn ánh sáng mỹ lệ, đâm vào khoang điều khiển của đối thủ.