Vì cuộc thi cơ giáp lần này, mọi người đều chuẩn bị từ rất lâu. Tuy thực lực chân chính có thể không cao bao nhiêu, nhưng được chuẩn bị kỹ càng, thường thường sẽ xuất hiện những tình huống không tưởng được. Nếu như bị lật thuyền trong mương, thì đúng là khóc không ra nước mắt.
Suy nghĩ một chút, Phương Minh Nguy tìm đến Đại Vệ, nói dứt khoát: “Đại Vệ tiên sinh, tôi cần danh sách và phim ghi hình tất cả các đối thủ giành chiến thắng trong trận đầu tiên”
Vẻ mặt Đại Vệ đầy khó xử, nói: “Cuộc thi này không phải do Khải Lý gia tộc chúng tôi tổ chức, mà do liên minh trực tiếp phái nhân viên làm việc...”
“Được rồi” Phương Minh Nguy ngắt lời ông ta, nói: “Trong tinh cầu Tạp Lí Mỗ này, không có chuyện gì mà gia tộc Khải Lý không làm được cả”
Đại Vệ nhún vai một cái, nói: “Được rồi, tôi đi lấy cho cậu, nhưng mà tôi vô cùng tò mò, với thực lực của cậu, vì sao còn cần dùng mấy thử này?”
“Rất đơn giản, bởi vỉ tôi sợ thua”
“Thua?’ Đại Vệ ngẩng ra, sau đó cười khoa trương, mà ngay cả Cơ Nặc và Diệp Bá Bảo sau lưng cũng cười, rất hiển nhiên, mọi người đều cho rằng Phương Minh Nguy đang nói đùa.
Lắc đầu buồn bực, tại sao nhóm người này lại có lòng tin với mình như vậy! Ngay cả mình nói thật như vậy, mà cũng chẳng ai tin tưởng cả.
Động tác của Đại Vệ rất nhanh, hầu như là khi tất cả trận đấu vừa kết thúc, đã đem toàn bộ danh sách và phim ghi hình những người chiến thắng đến.
Trên mỗi hành tính, của liên minh địa cầu, đều có vô số cơ giáp thủ vì một mục đích mà chém giết lần nhau. Trên Tạp Lí Mỗ không phải là nơi kịch liệt nhất, nhưng mà tuyển thủ dự thi như vậy cũng không ít. Tuy vòng thứ nhất đã loại hơn một nữa, nhưng vẫn có số lượng khủng bố trên vạn người.
Nhìn đống số liệu trước mặt này, Phương Minh Nguy dứt khoát từ bỏ ý định quan sát trong đầu. Nếu thật sự muốn xem hết cả vạn cuộc chiến này, sợ rằng cuộc thi cũng đã kết thúc.
“Cơ Nặc, kêu Đại Vệ đều tra đi, đối thủ tiếp theo của tôi là ai?”
Cơ Nặc khẽ giật mình, nói '"Minh Nguy, đối thủ của mỗi trận đấu đều là do máy tính rút ra, Đại Vệ cũng không phải là thẩn, không có năng lực dự đoán tương lai, ông ta làm sao mà có thể điều tra đối thủ kế tiếp của cậu?”
“Thật không, tại sao tôi không biết?”
Cơ Nặc nghi hoặc nhìn hắn, nói: “Mấy ngày trước cậu căn bản là không để chuyện này trong lòng, tại sao hôm nay lại quan tâm như vậy?”
Phương Minh Nguy cười khổ một tiếng, đem tình huống mình gặp cơ giáp hình chó hai đầu kể ra một lần, Cơ Nặc khẽ giật mình không khỏi cất tiếng cười to.
Tuy cơ giáp riêng có thể dựa theo ý người mà cải tạo, nhưng mà thiết kế kỳ quái chư vậy, đúng là không biết làm cho người ta có cảm giác nên khóc hay nên cười nữa.
“Yên tâm đi” Cơ Nặc an ủi Phương Minh Nguy: “ Vận khí của cậu không xui xẻo vậy đầu, gặp một kẻ dở hơi như vậy đã hiếm thấy rồi, nếu gặp lại một lần nữa, tôi sẽ đi thi thay cậu”
“Anh?” Phương Minh Nguy kinh ngạc nói: “Nhưng anh đã hơn trăm tuổi rồi mà?”
“Không sao cả” Cơ Nặc vỗ ngực, nói: “Chỉ cần là ở trong liên minh địa cầu, tôi tất nhiên có biện pháp giấu tuổi đi”
“Vậy, nếu ra khỏi liên minh địa cầu?”
Cơ Nặc cười khổ một tiếng, nói: “Nếu như có thể giấu được tuổi thật khi ra khỏi liên minh địa cầu, vậy thì mấy sư huynh tinh thần hệ của cậu cũng có thể đại biểu cho liên minh địa cầu xuất chiến rồi. Hơn nữa còn dễ dàng lấy danh hiệu đệ nhất về”
Phương Minh Nguy khẽ giật mình, hỏi: “Cơ Nặc, tuổi của mấy vị sư huynh rốt cục là bao nhiêu?”
“Khoa Lâm là đệ tử nhỏ nhất của lão sư, tuổi của hắn nhỏ hơn mấy người kia một chút. Nhưng mà, nếu tôi nhớ không lầm thì mười năm trước Khoa Lâm đã tám mươi rồi” Cơ Nặc nghĩ nghĩ, nói:”về phần những người khác, phỏng chừng ít nhất cũng được một hai trăm tuổi”
“Một hai trăm tuổi? Sao bọn họ nhìn trẻ vậy?” Phương Minh Nguy kinh ngạc hỏi.
Cơ Nặc do dự một chút, đưa mắt nhìn Diệp Bá Bảo, người này liền nói: “Phương tiên sinh, chờ khi cậu chinh thức trở thành công dân của đế quốc, sẽ tìm được nguồn phân phối sinh mệnh khôi phục dịch cao cấp, khi đó cậu sẽ hiểu”
Phương Minh Nguy lập tức bừng tỉnh, thì ra là sinh mệnh khôi phục dịch của đế quốc cấp năm!
Bọn người Trương Cảnh Vận tuy là người của liên minh địa cầu, nhưng mà dưới sự đề cử của Vương Tự Cường, đều đã có được thân phận công dân của Nữu Mạn đế quốc. Có thân phận này rồi, tất nhiên là có tư cách sử dụng sinh mệnh khôi phục dịch của Nữu Mạn.
Chớ mắt, nghĩ đến Khắc Lỵ Tư và Viên Ninh hai người, nếu để cho hai nàng sử dụng sinh mệnh khôi phục dịch của Nữu Mạn, như vậy thì các nàng có thể giữ được tuổi trẻ mà không cần phải giải phẫu không?
Dù sao giải phẫu cũng chỉ là công phu bên ngoài thôi, chỉ có thay đổi bên trong, mới chính thức hay đổi thể chất của một người.
Bỗng nhiên, trong đầu Phương Minh Nguy lóe lên một hình ảnh xinh
đẹp như ngạo nhân. Hạ Linh Lung, vị mỹ nữ bên cạnh mình tuy đã rất kín đáo, nhưng mà cũng không thể bỏ qua được. Dù sao thì theo quan hệ mà nói, tốt xấu gì nàng cũng là sư tỷ của mình Nếu như cả bọn người Thi Nại Đức, Từ Quan...
Lông mày của Phương Minh Nguy cau chặt lại, xem ra mình cần phải cố gắng nhiều, tranh thủ thêm vài phần sinh mệnh khôi phục dịch mới được.
Bất luận là Phương Minh Nguy nói ra ý định gì, thì trận đấu thứ hai vẫn tiến hành đúng hạn. Nhưng mà lúc này sau khi Phương Minh Nguy nhìn thấy đối thủ của mình, không khỏi cất tiếng cười to.
Thế giới này, nói lớn thì quả thật rất lớn, nhưng nói nhỏ thì cũng rất nhỏ.
Đối thủ lần này của hắn lại là người khiến cho hắn không bao giờ quên.
Tên ID trước mắt là Bát Nan, chính là đổi thủ của Phương Minh Nguy trong AO. Nhưng mà nói thật, lúc trước Bát Nan hoàn toàn là một lính mới, trước mắt Phương Minh Nguy căn bản là không có một đường sống nào cả. Hôm nay, thực lực của Phương Minh Nguy đã tăng nhiều, tất nhiên là càng không coi hắn ra gì rồi.
Hai người vừa gặp mặt, Bát Nan lập tức nhận ra ID Thương Thiên Bạch Lộ này, chỉ là, hắn không có chút bối rối nào hết.
Thấy biểu hiện bình tĩnh của đối thủ, Phương Minh Nguy lấy làm kỳ quái, xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ hắn thậm chí nắm chắc là đánh thắng mình sao.
Vừa nhĩ đến cảnh vòng một gặp phải cơ giáp con chó hai đầu, trong lòng Phương Minh Nguy liền có chút đề phòng. Có trời mới biết tên này có bảo bối kỳ lạ nào không.
Khi tiếng chuông báo hiệu trận đấu vang lên, Phương Minh Nguy điều khiển Bạch Hạc nhanh chóng tui về phía sau mấy bước, cẩn thận quan sát cơ giáp của Bát Nan.
Bỗng nhiên, trước mắt hắn hoa lên, không khỏi há to miệng ra, chẳng lẽ mình hoa mắt sao? Như vậy cũng có thể thi đấu à?
Đối diện của hắn không chỉ có một cơ giáp, mà là ba cơ giáp khổng lồ đồng thời đứng thẳng. Ba cơ giáp này cao lớn khác nhau, nhìn ra được, rõ ràng là cái nào cũng có sở trường riêng. Khi ba cơ giáp này hợp lực, vô luận là đánh xa hay cận chiến thì đều tốt không cần phải nói.
Ba cơ giáp? Chẳng lẽ người này cũng có năng lực nhất tâm nhị dụng sao?
Trong nháy mắt, đôi mắt của Phương Minh Nguy liền sáng lên.
Thật ra, trong những tu luyện giả tinh thần hệ cao cấp, người có nhất tâm nhị dụng cũng không ít, đẳng cấp quốc gia càng cao thì tỷ lệ này càng lớn.
Nhưng, dù sao thời gian phát triển của liên minh địa cầu cũng quá ngắn, chỉ hơn một ngàn năm mà thôi, không thể bằng những quốc gia có lịch sử một vạn, mười vạn, hay trăm vạn năm được. Cho nên, tu luyện giả tinh thằn hệ trong liên minh có sử dụng kỹ năng nhất tâm nhị dụng thật sự chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Trước khi Phương Minh Nguy xuất hiện, chỉ có vỏn vẹn ba tỷ đệ Bố Lô Tư và chị em Hoàng Vân Tẻ mà thôi.
Vô số ý niệm nhanh chóng chuyển động trong đầu Phương Minh Nguy, nếu để cho lão sư biết mình vô tình phát hiện ra người có kỹ năng nhất tâm nhị dụng, không biết sẽ cao hửng cờ nào.
Nhưng mà Phương Minh Nguy nhanh chóng tỉnh táo lại, tuy phát hiện ra chuyện này làm cho người ta cao hứng, nhưng nếu tư chất của Bát Nan quá kém, lực lượng tinh thần không cách nào đột phá cấp mười, như vậy thì tác dụng của hắn sẽ vô cùng có hạn.
Trong lúc Phương Minh Nguy đang suy nghĩ, thì ba cơ giáp đã đồng thời lao đến.
Thấy biểu hiện của đối phương xong, Phương Minh Nguy khẽ lắc đầu, tiêu chuẩn như vậy, đừng nói là ba, cho dù là ba mươi tên cùng lên, mình cũng không coi ra gì cả.
Đang muốn ra tay, trong lòng Phương Minh Nguy chợt đột, đè nút khiếu nại, Phương Minh Nguy quát to với người quan sát viên: “Tôi là tuyển thủ ở sân thi đấu một ngàn tám trăm hai mươi ba, tôi muốn khiếu nại”
“Cậu muốn khiếu nại cái gì?”
“Đối thủ của tôi đồng thời sử dụng ba cơ giáp, xin hỏi, đây có tuân theo quy định không?”
Đối diện im lặng, rất hiển nhiên, cho dù là người giám sát viên cũng lần đầu tiên gặp phải tình huống này. Qua nửa ngày sau, trong máy mới truyền ra một âm thanh uy nghiêm khác: “Dựa theo quy định của cuộc thi, chỉ cần là một người điều khiển, như vậy thì vô luận là điều khiển bao nhiêu cơ giáp đi nữa, cũng không tính là phạm vi”
“Thật không? Vậy cảm ơn ngài” Phương Minh Nguy vui mừng nói, nếu như là vậy, đưa mắt ra nhìn thiên hạ, xem ai có thể tranh đấu với mình.
Hắn cười to ba tiếng, nói:”Đã như vậy, tôi thỉnh cầu gia tăng số lượng cơ giáp của tôi lên”
“Rất xin lỗi, tất cả công tác chuẩn bị phải làm trước lúc thi đấu, không được tùy ý thay đổi trang bị,yêu cầu của cậu bị bác bỏ”
Phương Minh Nguy khẽ giật mình, trong lồng hung hăng chửi mắng hai câu, đưa mắt nhìn ba cơ giáp đang hùng hổ với mình nửa ngày nhưng không thu hoạch được gì, sau đó không biết làm sao cả.
Ba cơ giáp này đột nhiên đồng thời xuất hiện, quả thật có chút dọa người, nhưng đáng tiếc là, chỉ bằng một chút thực lực này...
Lắc đầu thở dài, Bạch Hạc liền ra tay như điện, kiếm laser vừa ra đã thu lại. Ba cơ giáp do Bát Nan điều khiển đã hoàn toàn hóa thành một đống phế liệu.