Mục lục
Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy quả cầu di động đi đi lại lại bên trên mây trắng, trong lòng mọi người cảm thấy kỳ lạ không thôi.

Có điều, cho dù là người thông minh đến thế nào đi chăng nữa cũng tuyệt đối không thể nào nghi ngờ hành động của quả cầu có liên quan tới Phương Minh Nguy. Cho nên, Phương Minh Nguy giả vờ như không biết gì, chỉ để ý thí nghiệm ba đạo chú ngữ.

Vốn là có năm đạo chú ngữ, nhưng sau khi trải qua thi triển, chỉ phát hiện ra diệu dụng của ba đạo trong đó. Tuy Phương Minh Nguy có thể khẳng định hai đạo còn lại cũng có công dụng đặc thù của chúng, nhưng dưới tình huống trước mắt thì không cho phép hắn tìm tòi sự huyền bí bên trong.

"Đội trưởng Diêu, chúng ta có còn cần phải rút nữa không?" Trương Uy hỏi.

Diêu Húc Học ngây ra một lúc lâu, tuy gã là một quân nhân tuyệt đối, nhưng cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống này. Nói một câu thật lòng thì gã cũng không nỡ bỏ căn cứ đã kinh doanh vô số năm. Nếu như không phải là đối diện với tên gia hỏa bất tử thì gã cũng tuyệt đối không cam lòng vứt bỏ.

"Đợi thêm chút nữa, xem xem quái thú này rốt cuộc là làm trò quỷ gì." Diêu Húc Học hậm hực nói, có điều gã không triệt để tùy thời chuẩn bị mệnh lệnh rút lui.

"Ài, những quái thủ này không biết là tiến hóa như thế nào, không ngờ ngay cả thứ này cũng có. Xem ra tư liệu mà đế quốc chuẩn bị trước đây quá thiếu sót rồi." Trương uy thở dài, nói: "Làn sương trắng này cũng quá kỳ quái, không ngờ lại thai nghén ra được loại quái thú không thể tưởng được này, thật sự không biết lúc nào mới có thể triệt để tiêu diệt được nó."

Phương Minh Nguy ở cơ giáp cười ngượng ngùng, quả cầu này kỳ thực không phải là quái thú trong sương trắng, mà là sinh vật trong một hang động nào đó, chỉ có điều nó bị lực lượng tinh thần của hắn hấp dẫn tới mà thôi, nói tới cùng, kẻ đầu sỏ gây ra chuyện vẫn là mình.

Đột nhiên, trong lòng Phương Minh Nguy thoáng động, hành động và ngôn ngữ của nhân loại kỳ thực cũng chịu sự khống chế của linh hồn, nhưng những quái thú này thì khác.

Căn cứ theo kinh nghiệm của hắn, những quái thú này đều là sinh vật không có linh hồn. Tuy không rõ vì sao không có linh hồn mà chúng vẫn có thể hoạt động được tự nhiên, nhưng trong cơ thể chúng lại không có linh hồn.

Đã là ở trong cơ thể chúng không có linh hồn, vậy thì mình có thể cho một linh hồn vào trong cơ thề chúng không?

Nếu như cho linh hồn vào trong cơ thể những quái thú này để khống chế tư tưởng và bành động của chúng, tên gia hỏa này há chẳng phải trở thành vũ khí cực mạnh trong tay mình ư.

Vừa nghĩ tới đây, Phương Minh Nguy lập tức hai mắt lóe sáng. Lúc này, đừng nói là Diêu Húc Học không giục hắn rời đi, cho dù là Diêu Húc Học có nói thì hắn thà trở mặt chứ nhất định không ly khai.

Có điều, sử dụng linh hồn để đoạt quyền khống chế thân thể quái thú, những lời nói này sao nghe kỳ cục thế.

Hơi lắc đầu, bỏ đi, bất kể là thủ đoạn gì, chỉ cần có thể có hiệu quả hơn nữa mang tới thực lực cường đại cho mình vậy thì đó chính là một thủ đoạn tốt.

Chỉ là, lần đầu tiên làm loại chuyện không nắm chắc như thế này, Phương Minh Nguy vẫn lộ ra vẻ cẩn thận dè dặt

Hắn trước tiên loại bỏ một lượt những linh hồn ở trong đầu, lúc này, trong đầu vẫn còn lại hơn hai ngàn linh hồn. Đẳng cấp cao nhất chính là Ngả Phật Sâm có lực lượng tinh thần cao tới cấp mười bảy, thứ nhì là linh hồn của tộc nhân Thiên Dực và linh hồn của Ai Khắc đã trưởng thành trong mây đỏ. Đương nhiên, hai linh hồn đặc biệt cường hãn phát hiện ở bên trong mâu đỏ, đẳng cấp chắc cũng không dưới Ai Khắc, đại khái khoảng cấp mười sáu.

Năm linh hồn này, Phương Minh Nguy không nỡ sử dụng, nếu như không hàng phục được quái thủ mà hao tổn mấy linh hồn đỉnh cấp, Phương Minh Nguy tuyệt đối sẽ khóc không ra nước mắt.

Dưới năm linh hồn đứng đầu này chính là hai ngàn linh hồn cấp mười lăm.

Những linh hồn này bởi vì sau khi hấp thu mây đỏ đã trưởng thành trong khoảng thời gian ngán. Tuy cũng đều là những linh hồn cao cấp cấp mười lăm, nhưng do số lượng quá nhiều nên Phương Minh Nguy cũng không để ý.

Tùy ý chỉ định một một cái, nhưng hơi do dự rồi cuối cùng cũng bỏ qua. Sau cùng chọn là một linh hồn hải tặc giữa cấp bảy và tám, loại linh hồn này tuy là thứ thấp nhất, nhưng dùng để ném đá không nghi ngờ gì nữa chính là lựa chọn tốt nhất.

Đưa linh hồn và lựa chọn và lực lượng tinh thần vào trong vương miện, dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên làm như thế này, tuy không có bao nhiêu gánh nặng tâm lý, nhưng vẫn có chút lo lắng, Phương Minh Nguy lựa chọn phương thức ổn thỏa nhất, để vương miện động thủ.

Có trời mới biết được thử này có bao nhiêu bí mật, có điều lúc có thể lợi dụng thì không ngại lợi dụng nhiều một chút.

Quả nhiên, thông qua sự chỉ huy của vương miện, lực lượng tinh thần bị hao tổn giảm đi nhiều, cơ hồ là không phí bao nhiêu sức lực đã đưa linh hồn của hải tặc vào trong người quả cầu.

Phương Minh Nguy nín thở, chăm chú quan sát quả cầu, trong lòng hắn đã hạ quyết tâm, nếu như quà cầu không có bất kỳ phản ứng gì, mình sẽ lập tức vứt bỏ ý tưởng này, để tránh lãng phí linh hồn.

Song, khiến tinh thần Phương Minh Nguy cảm thấy chấn động là thân thể khổng lồ vẫn đang nhúc nhích của quả cầu vào giây phút bị linh hồn hải tặc đánh vào, không ngờ lại đình chỉ. Giống như là khi phát hình cuộc thi nhảy cao, đột nhiên ấn nút dừng, thế là hình ảnh dừng ở cảnh vận động viên thân hình đang ở lưng chừng không, tạo cho người ta một loại cảm giác quỷ di không nói thành lời.

Nhìn quả cầu lẳng lặng dừng giữa không trung, đầu của đám người 

Trương Uy như to ra.

Con quái thú này thực sự là quá quái dị, lúc mới ra thì bị mọi người đánh cho một trận, không ngờ lại càng bị đánh thì càng mạnh. Khi Diêu Húc Học gian nan đưa ra quyết định bỏ tháp phòng ngự thì nó lại bắt đầu phát điên.

Thế là, một lúc thì tiến, một lúc thì lùi, một lúc thì điên cuồng phập phòng, có lúc thì lại đứng yên bất động, thế không phải phát điên thì là gì?

Trong sổ người bàng quan, chỉ có Phương Minh Nguy biết trên người nó rốt cuộc đã phát sinh biến có gì. Đặc biệt là hiện tại, quái thú này đang gặp phải sự uy hiếp lớn nhất trong đời.

Linh hồn xâm nhập, không sai, chính là sử dụng linh hồn tiến vào trong cơ thể sinh vật sống, cường hành xâm chiếm nhục thể của nó.

Dưới tình huống bình thường mà nói, thủ đoạn này tuyệt đối là không có khả năng thành công.

Bởi vì phàm là sinh vật có linh hồn, giữa linh hồn và nhục thể của nó đều có một loại quan hệ nói không rõ, biết không chắc, bất kỳ linh hồn nào khác muốn thay thế chủng khống chế nhục thể đều sẽ gặp phải sự phản kháng đồng thời của linh hồn và nhục thể.

Cho dù là linh hồn xâm lấn có thực lực quá mạnh, có thể áp đảo linh hồn của bản thân nhục thể, vậy thì linh hồn của bản thân nhục thể sẽ sụp đổ, đồng thời sinh cơ của nhục thể cũng sẽ diệt tuyệt.

Cho nên mới nói, muốn sử dụng thủ đoạn linh hồn xâm nhập, thay thế một sinh mệnh còn đang sống sờ sờ, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

Có điều, nếu như đối tượng là những người mà não đã chết trên Mễ Tư Lan, hoặc là người sống thực vật bị Phương Minh Nguy lợi dụng dòng xoáy năng lượng hút đi lực lượng tinh thần và linh hồn, vậy thì cũng có hi vọng thành công.

Song, những quái thú này thì khác, chúng vốn chính là nhân vật không có linh hồn, cho nên sau khi Phương Minh Nguy đưa linh hồn vào trong cơ thể chúng, quái thủ không có 1ĨT1Í1 hồn đối kháng, cái mà nó dựa vào chỉ chẳng qua là dùng bản năng sinh mệnh cường hãn đã ngăn cản sự xâm nhập của linh hồn mà thôi.

Phương Minh Nguy có thể cảm ứng được rõ ràng rằng, trong cơ thể của quả bóng này có một loại năng lượng cường đại mà thần bí khó dò đang ngăn cản linh hồn hải tặc xâm chiếm thân thể nó. Không chỉ là vậy, đồng thời vào lúc ngăn cản, cỗ năng lượng này còn làm tiêu hao năng lượng của linh hồn hải tặc, khiến cho linh hồn này dần dần mất đi năng lượng, sau cùng thì tiêu tán.

Quả nhiên, không lâu sau, năng lượng của linh hồn hải tặc rõ ràng là yếu đi nhiều, hơn nữa đã tới bờ vực sắp tiêu tán.

Phương Minh Nguy trong lòng kinh hãi, hạ mệnh lệnh rút lui với linh hồn. Nhưng linh hồn hải tặc nhận được mệnh lệnh đã không thể nào rút lui được.

"Bốp..."

Trong đầu tựa hồ như có một tiếng vang khẽ, Phương Minh Nguy đã triệt để mất đi cảm ứng với linh hồn này.

Tên gia hỏa này không ngờ còn có thể cản sự xâm nhập của linh hồn, đúng là khá thật.

Có điều, Phương Minh Nguy vẫn không nản lòng, ngược lại còn cảm thấy có lòng tin hơn gấp bội. Bởi vì vừa rồi, hắn đã cảm ứng được, lợi dụng linh hồn để khống chế quái thú kỳ thật là một lựa chọn rất khả thi.

Tuy trong cơ thể quái thú có trở lực cường đại, nhưng cỗ trở lực này lại không phải là bất biến, đồng thời vào lúc tiêu diệt linh hồn hải tặc, tuy trình độ buông lỏng rất nhỏ, nhưng Phương Minh Nguy một mực nổi với linh hồn lại có thể cảm ứng ra được.

Thế là, lát sau, Phương Minh Nguy phái ra một linh hồn cao cấp cấp mười lăm.

Linh hồn cấp mười lăm, khác biệt một trời một vực với linh hồn hải tặc cấp bảy lúc trước.

Khi linh hồn này tiến vào trong cơ thể quả cầu, cỗ trở lực đó rõ ràng là yếu đi nhiều, hơn nữa mơ hồ, Phương Minh Nguy không ngờ lại cảm ứng được quả cầu này tựa hồ như có một tia khí tức sợ hãi.

Có điều, quả cầu này không dễ dàng vứt vũ khí đầu hàng như vậy, mà là dùng lực lượng lớn nhất đối kháng với linh hồn cấp mười lãm.

Trong cơ thể quả cầu, cỗ trở lực đó hạ thấp xuống rất nhiều, nhưng lại bảo trì ở một cường độ nhất định cùng với linh hồn cấp mười lăm bắt đầu giằng co.

Giao chiến giữa hai linh hồn khác hẳn với chiến tranh dưới tình huống bình thường, cái gọi là đánh giằng có ở trong ý thức não hải của Phương Minh Nguy cơ hồ đã trải qua rất lâu. Nhưng trong mắt đám người Diêu Húc Học, chẳng qua là mấy giây ngắn ngủi mà thôi, căn bản không dẫn tới sự hoài nghi của bất cứ ai.

Kết quả kháng chiến cuối cùng là quả cầu giằng được thắng lợi, mà linh hồn cao cấp cấp mười lăm thì triệt để tiêu tán.

Miệng Phương Minh Nguy hơi giật giật mấy cái, nếu như nói hắn ban đầu chỉ mang ý định thí nghiệm, vậy thì hắn lúc này đã tức giận vạn phần, không đạt được mục đích thì thề không thôi.

Dưới sự vận tác của hoàng quan, lại một linh hồn cấp mười lăm (tánh vào trong cơ thể quả cầu. Chuyện đồng dạng lại diễn ra, chỉ là, sau mấy giây, Phương Minh Nguy bất ngờ phát hiện linh hồn cấp mười lăm đó lại một lần nữa xâm nhập thất bại.

Dưới nỗ lực không ngừng của Phương Minh Nguy, liên tục đưa vào hai mươi linh hồn cấp mười lăm, hắn cuối cùng cũng đành phải thừa nhận, tuy lực đề kháng của quả cầu đã hạ xuống thấp. Nhưng với tất cả năng lực của linh hồn cấp mười lăm mà nói, vẫn không thể nào giành được quyền khống chế của quả cầu.

Anh mắt hạ xuống, ý thức của Phương Minh Nguy tập trung tới năm linh hồn đỉnh cấp ở trong đầu. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK