Sau một lát, Trương Cảnh Vận đứng lên nói: “Tiểu sư đệ, tự mình quyết định đi” Dứt lời, hắn rời khỏi phòng.
Phương Minh Nguy không kịp giữ lại, không khỏi trong lòng mắng to, sư huynh này, tốc độ chạy trốn cũng thật nhanh. Đưa mắt nhìn Tư Đế Phân đang quy xuống đất, Phương Minh Nguy cảm nhận được thành ý rõ ràng của hắn, không khỏi rất là đau đầu.
Phương Minh Nguy thao túng cơ giáp làm cho người ta cảm giác xác thực không giống người thường, đó cũng không phải nói Phương Minh Nguy có kỹ xảo đặc thù gì, mà là hắn đem quyền hạn thao túng cơ giáp trao xuống cho mỗi một linh hồn. Những linh hồn này lai lịch khác nhau, tất nhiên cũng có biểu hiện không giống nhau.
Hơn nữa, ở dưới năng lực đặc thù của tiểu vương miện, những linh hồn này tuy nhìn là từng người tự chiến, nhưng trên thực tế lại liên lạc chặt chẽ cùng một chỗ. Cho nên những cơ giáp này mới có thể tại cá tính hóa cùng đoàn đội tác chiến lấy được một điểm thăng bằng gần như hoàn mỹ, phát huy ra lực lượng cường đại nhất.
Đạo lý này, Phương Minh Nguy rõ ràng, nhưng những người khác không rõ, mà càng thêm khổ sỡ là, đạo lý này còn không cách nào hướng về phía người khác giải thích.
Từ khi ngày hôm qua thi đấu chấm dứt, vô luận là Hiệp Bá Bảo, hay cha con Hoa gia, đều sử dụng thủ đoạn khác nhau, ở bên cạnh nghe ngóng hắn như thế nào làm được điểm này.
Nhưng mà, bí mật này coi như là giết phương Minh Nguy hắn cũng sẽ không nói, cho nên nói quanh có hồi lâu, hàm hồ ứng phó cho qua. May mắn cha con Hoa gia cũng vẻn vẹn là lòng hiếu kỳ phát tác mà thôi, thấy hắn cũng nói không ra một nguyên cớ nào, thì cũng không hề truy hỏi nữa.
Chỉ là, nhìn Tư Đế Phân vẻ mặt thành kính trước mắt, Phương Minh Nguy thật đúng là không đành lòng thêu dệt vô cớ.
Suy xét một hổi, hắn đờ đối phương dậy nói: “Tư Đế Phân tiên sinh. Nói thật là, bản lãnh này là ta trời sinh đã có, mà ngay cả chính mình cũng không biết là như thế nào làm được”.
“A” Tư Đế Phân kinh ngạc nhìn Phương Minh Nguy. Mà giờ khắc này Phương Minh Nguy lại biểu hiện ra một cỗ tư vị chân thành trước đó chưa từng có, làm cho người khác không thể không tin.
“Trời sinh sao?” Tư Đế Phân lầm bẩm nói.
“Đúng vậy. Loại năng lực này xác thực là trời sinh cho nên ta căn bản là không cách nào cho ngài chỉ đạo được, thật sự là xin lỗi”.
Tư Đế Phân trầm mặc hồi lâu, cuối cùng là bất đắc dĩ cáo từ. Xác thực, loại năng lực trời sinh giống như vậy, cũng không phải hậu thiên có thể mô phỏng ra được. Nếu quả thật muốn triệt để nghiên cứu mà nói, coi như là đem Phương Minh Nguy bắt đi cát miếng nghiên cứu, cũng chưa chắc có thể sáng tỏ nguyên nhân trong đó.
Nhưng mà, muốn đem Phương Minh Nguy cắt miếng, không phải là chuyện Tư Đế Phân hắn có thể làm được.
Thật vất vả tiễn Tư Đế Phân đi, Phương Minh Nguy thở phào một hơi, trở lại buồng trong, vừa hay nhìn thấy Khác Ly Tư cùng Viên Ninh kết bạn mà đến.
“Các cô tại sao cũng theo tới đây?” Phương Minh Nguy kinh ngạc hỏi.
“Chúng mình không thể tới sao?” Viên Ninh khẽ nhếch môi, khinh thường nói.
“Lão sư không phải đã nói, không cho các cô theo tới sao”.
“Đó là sợ chúng ta quấy rầy tâm cảnh thi đấu của cậu, nhưng mà hiện giờ đã xong rồi, tất nhiên có thể tới”.
“A, lão sư lão nhân gia người thật đúng là khéo hiểu lòng người” Phương Minh Nguy mừng rỡ hỏi: “Các cậu nhớ mình sao?”
“Phì” Viên Ninh phì một cái nói: “Khắc Ly Tư thì nhớ, mình thì không”.
Khắc Ly Tư hai má xinh đẹp hơi đỏ lên, nhưng mà nàng thoải mái nói: “Minh Nguy, em tới đầy, ngoại trừ thăm anh ra, còn có một nhiệm vụ”.
“Cái gì?”
“Thu thập một số vật phẩm cùng tư liệu, nghiên cứu thoáng cái khoa học kỹ thuật quốc gia nền văn minh đẳng cấp cao”.
Phương Minh Nguy lập tức bừng tỉnh đại ngộ nói: “Anh hiểu rồi, hai người là đến làm tiểu thầu”.
“Cái gì tiểu thâu” Viên Ninh giận dữ nói: “Cho dù cậu nói là sự thật, cũng không thể nói khó nghe như vậy chứ”.
Phương Minh Nguy cố gắng trợn mắt xem thường nói: “Được rồi, được rồi, bà cô của tôi ơi, các cô hiện tại cần có khoa học kỹ thuật phương diện nào nhất, tôi đi nghĩ biện pháp cho các cô. Đương nhiên, chỉ giới hạn ở khoa học kỹ thuật quốc gia nền văn minh cấp ba thôi”.
“Đó là đương nhiên, cho dù anh đem khoa học kỹ thuật đế quốc Nữu Man tới tay, chúng em cũng vô pháp hiểu rõ” Khắc Ly Tư cười nói: “Chúng em trước khi đi, cũng đã thương lượng qua, trước mắt cần có nhất hai hạng khoa học kỹ thuật, theo thử tự là cồng nghệ chế tạo cùng nguyên lý của năng lượng khối cùng sinh mệnh khôi phục dịch”.
Phương Minh Nguy nghe xong, lập tức chân mày cau lại, hai hạng khoa học kỹ thuật này đối với quốc gia nền văn minh cấp ba mà nói, không thể nghi ngờ là hạng mục khoa học kỹ thuật quan trọng nhất, cũng là hai hạng mục khó khăn nhất để quốc gia nền văn minh cấp hai tăng lên dẳng cấp.
Hơn nữa, hai dạng khoa học kỹ thuật này nội dung bao hàm cực kỳ rộng khắp, cũng không phải nói bắt một hai người là có thể giải quyết.
Suy nghĩ một lát, hắn hỏi: “Khắc Ly Tư, công nghệ chế tạo năng lượng khối anh lần trước cho em nghiên cứu thế nào rồi?”
“Tạm thời còn không được” Khắc Ly Tư thở dài nói: “Có rất nhiều tài liệu đặc thù, đều là thứ quốc gia nền văn minh cấp ba cấm vận, nếu như
chúng ta công khai mua sắm, rất dễ dàng khiến cho người khác chủ ý. Hơn nữa...” Nàng cười khổ nói: “Các khoa học gia trong gia tộc, đều không rõ, nguyên lý này tạo ra, coi như là sau này thành công chế tạo, cũng không cách nào tiến thêm một bước tối ưu hóa cùng cải tiến”.
Phương Minh Nguy thở dài, đối với vấn đề này, hắn cũng là đầu lớn như cái đấu.
Nền văn minh một khi xuất hiện chênh lệch đẳng cấp, tuyệt đối không phải một thiên tài có thể đền bù, không có toàn tộc nhân đời đời học tập cùng đề cao, coi như là bản thân Phương Minh Nguy đã trở thành công dân của quốc gia nền văn minh cấp mười, liên minh địa cầu vẫn là một quốc gia nền văn minh cấp hai nho nhỏ mà thôi.
Khẽ lắc đầu, chỉ là nhìn thấy trong mắt hai cô gái rõ ràng mang theo ánh mắt chờ đợi sáng ngời, Phương Minh Nguy trong lòng lập tức dâng lên một hồi hào khí nói: “Tôi đi thử xem, có thể tìm được kỹ thuật cùng nhân tài mà mọi người cần hay không”.
“Tố?”.
Vô luận là Viên Ninh hay Khắc Ly Tư, đồng thời lộ ra nụ cười như nắng, Phương Minh Nguy đã đáp ứng rồi, vậy không cần các nàng quan tâm lần nữa.
Phương Minh Nguy sờ lên da đầu nói: “Các cô thực sự tin tưởng vậy sao”.
“Đó là đương nhiên, chỉ cần anh ra mặt, còn chưa có khi nào tay không mà quay về” Khắc Ly Tư cười mỉm nói.
Cẩn thận hồi tưởng một phen, Phương Minh Nguy kinh ngạc phát hiện, mình vận khí rõ ràng không tệ, tựa như thật đúng là không để cho bất luận kẻ nào thất vọng qua.
Viên Ninh đột nhiên lộ ra một loại nụ cười tiểu nữ nhân thuần khiết, nàng giảm thấp thanh âm xuống, mềm mại nói: “Minh Nguy à..
Phương Minh Nguy lập tức toàn thân nổi da gà, mà ngay cả cột sống sau lưng cũng chảy ra một mảng mồ hôi lạnh Tiểu ma nữ này, dùng loại thái độ này nói chuyện, nói rõ không có chuyện tốt gì.
“Viên tiểu thứ tôn kính cô cử ngồi trước, tôi có việc, đi một chút sẽ trở lại”.
“Chờ một chú?” Viên Ninh vội vàng buông tha rụt rè, một nhát giữ chặt Phương Minh Nguy lại hỏi: “Cậu trốn cái gì!?”
Phương Minh Nguy vội vàng thề thốt phủ nhận, chỉ là trong lòng đang kháng nghị, cô mà lộ ra khuôn mặt tươi cười như vậy, nhất định là có sự tình gì khó xử muốn ta hỗ trợ, không trốn chẳng phải là đưa đầu ra đờ sao.
Cùng tiểu ma nữ giằng có hồi lâu, Viên Ninh rốt cực mất kiên nhẫn, gọn gàng dứt khoát nói: “Phương Minh Nguy, mình cần thiết kế cơ giáp của đế quốc Nữu Man, cậu cấp cho mình với”.
Phương Minh Nguy sắc mặt đỏ lên, cả giận nói: “Cô cho tôi là ai, bản thiết kế cơ giáp đế quốc Nữu Man, ta ở đâu mà kiếm được?” Dừng một chút, kỳ quái hỏi: “Tôi lần trước không phải đem những cơ giáp kia đều tặng cho cô sao, cô đem bọn chúng hủy đi mà nghiên cứu, chẳng phải có thể sao”.
Viên Ninh sắc mặt lập tức suy sụp xuống, nàng sắc mặt đỏ rực lên, lại mang theo một tía tư vị thẹn thùng hiếm thấy, khiến cho Phương Minh Nguy hai hàng chân mày không tự chủ dịu xuống. Nhưng mà Khắc Ly Tư ở đây, cho nên Phương Minh Nguy cũng biểu hiện trong quy trong củ, không có lộ ra một chút nào trong lòng.
Quay đầu lại, Phương Minh Nguy thấp giọng hướng về phía Khắc Ly Tư hỏi: “Bá vương long làm sao vậy?”
Khắc Ly Tư che miệng mà cười nói: “Viên Ninh đem cơ giáp mà anh tặng đều hủy đi, chỉ là.
Viên Ninh sắc mặt càng độ bừng, nàng vội vàng kêu lên: “Không cho nói”.
Khắc Ly Tư cười mà không nói, Phương Minh Nguy trong lòng khẽ động hỏi: “Có phải là sau khi hủy đi thì khôi phục không được sao?”
“Làm sao cậu biết?” Viên Ninh tuy cảm thấy thẹn thùng, nhưng vẫn kinh ngạc hỏi.
Phương Minh Nguy cười hắc hắc nói: “Thì ra là thật, không thể tưởng được vị thiên tài thiết kế cơ giáp đệ nhất liên minh địa cầu này, thậm chí ngay cả vài cơ giáp bị hủy đi cũng vô pháp lắp ráp lại”.
Viên Ninh cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên đỏ ứng, trên mặt dần dần rút đi nói: “Những cái này đều là cơ giáp cao cấp quốc gia cấp năm, mình có thể đem chúng nó hủy đi, đã là thành tựu rất rất giỏi rồi”.
“Thật không..
Nghe được Phương Minh Nguy rõ ràng kéo dài thanh âm, Viên Ninh giận tím mặt, lôi kéo Phương Minh Nguy đi tới một chỗ đất trống sau phòng, chỉ vào một đống linh tinh trên mặt đất nói: “Thứ đó ở đây, cậu đem chúng lắp ráp lại đi”.
Phương Minh Nguy nhìn đến líu lưỡi những linh kiện không thể nghi ngờ đã muốn nát ra này, ngược lại hít một hơi khí lạnh hỏi: “Viên Ninh cô cùng với những máy móc này có cừu oán sao?”
“Không có.” Viên Ninh nghiêm túc nói: “Mình chị là muốn xem rõ ràng nguyên lý chế tạo, cùng với đặc tính của những tài liệu trong những cơ giáp này mà thôi”.
Phương Minh Nguy khẽ gật đầu, hiểu rạng loại khoa học gia giống như Viên Ninh này một khi nhìn thấy khoa học kỹ thuật mà trong lòng mình ngường mộ nhất, nhất định sẽ mất ăn mất ngủ mà nghiên cứu. Những cơ giáp này biến thành linh kiện, thật ra cũng không phải là sự tình đặc biệt kỳ quái gỉ.
Chỉ là, những cái này 'sao cũng là đồ của quốc gia nền văn minh cấp năm, nếu như Viên Ninh thật có thể nghiên cứu ra cái gì, đó mới gọi là có quy.
Nhưng cũng phải đem Viên Ninh trấn an xuống, thế là ở trên người Phương Minh Nguy lại thêm một nhiệm vụ, là lấy được bản thiết kế cơ giáp của quốc gia nền văn minh cấp ba.
Sớ dĩ là quốc gia nền văn minh cấp ba, đó là bởi vì với trình độ của Viên Ninh trước mắt, khoa học kỹ thuật cấp bậc này mới là thích hợp nhất.