Vô luận là đối với cá nhân, hay là đối với gia tộc, thậm chí đối với quốc gia mà nói. Chỉ có thực lực, mới đại biểu cho tất cả.
Điều ước hợp tác công bình toàn bộ phương vị của hai gia tộc, chính là chỉ hai gia tộc có thực lực tương đương, cộng hưởng trong các lĩnh vực kỹ thuật, cộng hưởng nguồn năng lượng, cộng hưởng vũ lực, cộng hưởng tình báo và những hợp tác toàn bộ phương vị khác.
Hợp tác như vậy cũng không hiếm thấy, dặc biệt là tại Lục Lục liên minh những quốc gia bên trong đều áp dụng loại hợp tác công bình toàn bộ phương vị này.
Nhưng mà, gia tộc và quốc gia áp dụng phương pháp hợp tác này, đều có một điều kiện tiên quyết, đó chính là phải có thực lực tương đương. Đây chính là điều cơ bản nhất để có thể hợp tác lẫn nhau, và cùng là điều kiện tiên quyết quan trọng nhất.
Trước kia, Phương Minh Nguy chưa từng hy vọng rằng có thể tiến hành loại hợp tác ngang hàng như vậy với gia tộc của Bảo Bột. Cho nên sau khi nghe thấy lời hứa của Bảo Bột, Hàn Lập tức động tâm.
Rời khỏi liên minh địa cầu nhiều năm, Phương Minh Nguy mặc dù không có bao nhiêu ấn tượng về quốc gia cấp tám, cấp chín xa xôi, nhưng mà đối với sự phân bố thế lực của các quốc gia cấp sáu, bảy thì vẫn hiểu biết một chút.
Lục Lục liên minh mặc dù là do sáu quốc gia cấp sáu liên minh tạo thành, nhưng mà thực lực của nó cường đại, tuyệt đối có thể chống lại bất kỳ một quốc gia có nền vãn minh cấp bảy nào.
Mà từ biểu hiện của gia tộc Bảo Bột trong Sĩ Tạp liên minh mà xem, thì bọn họ nhất định là một gia tộc hết sức quan trọng
Cho nên Phương Minh Nguy tuyệt đối không cho rằng, chỉ vài một ít thực lực của bản thân, có thể so sánh được với gia tộc của Bảo Bột.
Nhưng mà, Phương Minh Nguy cũng cho rằng Bảo Bột lại lấy chuyên này ra nói giỡn. Lời ông nói ra, chính là một khảo nghiệm đối với mình chỉ cần biểu hiện của mình có thể được ông ta tán thành, như vậy thì hiệp nghị này, nhất định có thể chấp hành được.
Trong lòng chưa tính gì mà ý niệm đã nhảy lên trong đầu, trong mắt của Phương Minh Nguy hiện lên một hào quang hưng phần.
Chỗ dựa sau lưng mình không ít, ngoại trừ Nữu Mạn đế quốc ra, còn có cả một Khải Duyệt đế quốc. Nhưng mà, với thực lực của Khải Duyệt đế quốc mà nói, mình căn bản là không cách nào chống lại. Nói cách khác, chỉ cần Khải Duyệt đế quốc trở mặt, thì tất cả những gì mình đang có sẽ trở thành hư không, tan biến không còn lại gì.
Nhưng mà, nếu như mình tìm được một đồng minh không thua kém gì Khải Duyệt đế quốc thì sao?
Hít một hơi thật sâu, Phương Minh Nguy đã quyết định vô luận là Bảo Bột có ý định thế nào, thì mình cùng không buông tha cho cơ hội này.
Cho dù là Bảo Bột không yên lòng, muốn chiếm đoạt gia tộc của mình mình cũng có thể mượn lực lượng của Khải Duyệt đế quốc, tạo cân đối nhất định giữa hai bên.
Đương nhiên, Phương Minh Nguy cùng biết, con đường này không thể đi được, giống như là thả thuyền giữa sóng lớn vậy, chỉ cần sơ sẩy một chút, thì chỉ có kết quả là thuyền lật người chết. Nhưng mà đối với hắn mà nói, có hai thể lực có thực lực tương đương nhau đồng thời hợp tác, thì vẫn tương đối tốt cho việc phát triển tương lai hơn.
Lại hít một hơi thật sâu, Phương Minh Nguy nói: “Đạo Cách Lạp Tư tiên sinh ông có nắm chắc là đối phó được với chiến lực cấp quân đoàn không?”
“Sức chiến đấu cấp quân đoàn cũng được chia làm nhiều loại, cậu muốn nói loại cấp bậc nào?”
“Viện quân của gia tộc Ô Bang, sức chiến đấu cấp quân đoàn của quốc gia có nền văn minh cấp sáu”
“Cấp sáu?” Trong giọng nói của Đạo Cách Lạp Tư mang theo một ít khinh thường: “Phương đại sư, chỉ là quốc gia cấp sáu mà thôi, cho dù số lượng của chúng nó có nhiều gấp đôi đi nữa, thì cũng không thể nào xưng là sức chiến đấu cấp quân đoàn được”
“Thật sao?” Phương Minh Nguy mừng rỡ trong lòng, không thể tưởng được viện quân của gia tộc Ô Bang đang làm mình phát sâu lại bị Đạo Cách Lạp Tư phắn là không đáng một xu dính túi, thật không hổ là một trong song hùng của quốc gia có nền văn minh cấp tám ngày xưa!
“Đương nhiên là thật, chỉ cần cậu chuẩn bị cho tôi một hạm đội vũ khí và trang bị, thì như vậy vô luận đám rác rưởi kia có nhiều thế nà, tôi cùng có thể làm cho chúng có đi mà không có về”
“Chỉ cần hạm đội vũ khí và trang bị là đủ rồi sao?” Phương Minh Nguy kỉnh ngạc hỏi.
“Đúng, đối với hạm đội cấp sáu, như vậy là đủ rồi”
Trong lòng Phương Minh Nguy đột nhiên dâng lên một dự cảm vô cùng không tốt, hắn cẩn thận hỏi: “Đạo Cách Lạp Tư tiên sinh ngài cần trang bị dạng gì?”
“Một hạm đội nhiệt huyết và một trung đội cơ giáp đặc chủng truyền kỳ là có thể”
Phương Minh Nguy lấy làm kỳ quái, đây là loại binh chùng gì, tại sao cho đến bây giờ chưa từng nghe qua?
“Ngải Phật Sâm đại sư, ngài có biết đây là quân đội của quốc gia nào không?”
“Biết, đây là quân đội vương bài của Nhã Khải đế quốc có thanh danh hiển hách của một vạn năm trước” Ngải Phật Sâm hâm mộ nói: “Hạm đội nhiệt huyết thì không nói, nhưng thành viên trong đội cơ giáp đặc chủng truyền kỳ, đều là đại sư thể thuật hệ ngoài cấp mười sáu. Lực tàn phá của bọn họ vô cùng lớn, tuyệt đối vượt qua sức tưởng tượng của bất kỳ người nào”
Phương Minh Nguy bĩu môi một cái, trong lòng vô cùng buồn bực. Thì ra là quân đội vương bài của quốc gia cấp tám, hèn chỉ khẩu khí của Đạo Cách Lạp Tư lại lớn như vậy, xem viện quân của gia tộc Ô Bang trở thành binh chủng rác rưởi.
Nghĩ lại cũng đúng, nếu như là quân đội tinh nhuệ của quốc gia cấp tám đối phó với quân đội của quốc gia cấp sáu, như vậy thì cho dù là mình chỉ huy chiến đấu, cũng có thể bách chiến bách thắng, vô địch thiên hạ.
Khẽ lắc đầu, vị đại nhân vật này dù sao cũng là người của quốc gia cấp tám, khi còn sống nắm giữ thực lực của một nước, có suy nghĩ khác hẳn mình cũng là chuyện đương nhiên.
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Phương Minh Nguy nói: “Đạo Cách Lạp Tư tiên sinh ông tựa hồ đã quên, sức chiến đấu mà tôi có thể cung cấp cho ngài, chỉ có chiến hạm cấp Thanh Tùng và Pháo Phù Du mà thôi”
Im lặng nửa ngày, giọng nói của Đạo Cách Lạp Tư lại vang lên: “Nếu như cậu có thể cung cấp đủ Pháo Phù Du, như vậy tôi có thể cam đoan, cậu có thể đánh thắng chiến dịch này”
“Chỉ cần Pháo Phù Du?” Phương Minh Nguy thoáng cái đã cảm thấy miệng lười khô lại, nói: “Đạo Cách Lạp Tư tiên sinh tuy rằng giá trị chế tạo của Pháo Phù Du rất rẻ, nhưng mà ông phải cho tôi một con số nhất định chứ!”
“Một trăm ức!”
“Một trăm...” Phương Minh Nguy khẽ giật mình sau đó lớn tiếng kêu lên: “ Ông nói cái gì? Một trăm ức, ông xem Pháo Phù Du là cái gì?”
“Là vũ khí pháo hôi cấp thấp nhất” Trong giọng nói của Đạo Cách Lạp Tư không hề có một tia dao động, tựa hồ như chuyện này không hề có liên quan đến ông: “Viện quân của gia tộc Ô Bang tuyệt đối không chỉ có vỏn vẹn một chút này, nếu như muốn giành lấy thắng lợi cuối cùng trong cuộc đối kháng lâu dài này, thì như vậy cậu phải chuẩn bị đủ một trăm ức. Đương nhiên nếu như là mười vạn chiến hạm cấp Thanh Tùng, thì như thế cũng có thể đạt được hiệu quả như vậy”
Phương Minh Nguy hít sâu một hơi, nghe Đạo Cách Lạp Tư dự đoán tình hình chiến đấu, trong lòng liền dậy sóng.
Mười vạn chiến hạm cấp Thanh Tùng, đây chính là sức chiến đấu tương đương với năm quân đoàn! Cho dù mình có tiêu hết gia sản, cũng đừng mơ xuất được nhiều tài nguyên và tiền tài như vậy.
So ra, một trăm ức Pháo Phù Du tuy rằng nghe có vẻ đáng sợ,nhưng tính theo giá trị chế tạo, thì lại không khoa trương như vậy.
Một nhà máy chế tạo cơ giáp có thể chế tạo ra một ngàn Pháo Phù Du đã được đơn giản háo, một trăm ức Pháo Phù Du thì chỉ tương đương với trăm ngàn nhà máy chế tạo cơ giáp mà thôi.
Mà giá trị chế tạo chiến hạm thì cao hơn chế tạo cơ giáp nhiều, đặc biệt là chiến hạm cấp Thanh Tùng, cái loại chiến hạm chủ lực của đế quốc này, lại càng sang quý hơn. Một chiến hạm cấp Thanh Tùng, tối thiểu cũng tương đương với hơn vạn cơ giáp.
Tính ra như vậy, giá trị của một trăm vạn Pháo Phù Du thậm chí còn chưa đến một ngàn chiến hạm cấp Thanh Tùng nữa.
Ngoài ra chủ yếu là, chế tạo chiến hạm cấp Thanh Tùng có ýêu cầu thật cao, cũng không phải tất cả nhà máy đều có thể sản xuất được. Nhưng mà công nghệ sản xuất Pháo Phù Du lại vô cùng đơn giản, không nói về nhà máy lớn, cho dù là nhà máy tư nhân nho, cũng có thể sản xuất ra được, hơn nữa sản lượng cũng tuyệt đối không thấp.
Một ngàn và mười vạn, giản dị và khó khăn, dưới sự thật đối lập này, cho dù là ngu ngấp, cũng biết hẳn là nên chọn cái nào.
Khẽ gật đầu, Phương Minh Nguy nói: “Đạo Cách Lạp Tư tiên sinh tôi hiểu rõ ý của ông rồi, tôi sẽ chuẩn bị đủ Pháo Phù Du cho ông, ông cứ yên tâm đi”
Dứt lời, hắn nhẩn nút liên lạc thông tin cao nhất trên phi thuyền, kết nối với Hoa Danh Đường lão tướng quân trên tinh cầu Mễ Tư Lan.
Hoa Danh Đường đương nhiên hiểu rõ hướng đi của Phương Minh Nguy, mặc dù biết với thực lực của hắn muốn tiêu diệt một băng hải tặc, chẳng qua chỉ là một việc dễ dàng, nhưng ít nhiều gì cũng có chút lo lắng.
Cho nên vừa nhận được tin tức của Phương Minh Nguy, ông liền bỏ tất cả công việc xuống, dò hỏi: “Thân vương điện hạ, nhiệm vụ của ngài xong chưa?”
“Xong rồi, băng hải tặc Cửu Đầu Xà đã bi tiêu diệt toàn bộ”
“Thật tốt, vậy khi nào ngài trở về?”
“Không, tạm thời tôi chưa muốn trở về” Phương Minh Nguy cười tùm tỉm nói: “Lão tướng quân, tôi có một việc, xin ông hỗ trợ”
“Thân vương điện hạ cứ việc nói”
“Tôi cần một đống Pháo Phù Du, rất gấp”
“A, một chút việc nhỏ này, ngài cứ yên tàm” Hoa Danh Đường cười nói: “Nhà máy trên tinh cầu Mễ Tư Lan chúng ta vẫn hoạt động không ngừng, trong khoảng thời gian này đã sản xuất ra được hơn trăm vạn Pháo Phù Du rồi, tôi lập tức đưa đến cho ngài”
Phương Minh Nguy nhíu mày, nói:”Không được, ít quá”
Nụ cười trên mặt Hoa Danh Đường cứng lại, một trăm vạn còn ít quá? Mình không nghe lầm chứ?
“Thân vương điện hạ, đây chính là một trăm vạn đấy!”
“Tôi biết” Phương Minh Nguy chớp mắt, nói:” Nhưng mà tôi cần nhiều Pháo Phù Du hơn”
“Ngài cần bao nhiêu?”
“Không nhiều lắm chỉ cần Pháo Phù Du có giá trị tương đương với một hạm đội chính quy là đủ rồi”
Hoa Danh Đường thở phào một hơi, chỉ bằng một hạm đội chính quy, tựa hồ cũng không phải rất nhiều! Đặc biệt là đối với một vị quân đoàn trưởng đã nắm giữa gần ba mươi hạm đội chính quy siêu cấp, cùng không tính là gì.
“Thân vương điện hạ, nếu như ngài cần, tôi có thể phái một hạm đội đến bên cạnh ngài”
“Không, tôi không cần một hạm đội chính quy, mà tôi chỉ cần Pháo Phù Du có giá trị tương đương thôi”
“Được rồi, tôi sẽ nhanh chóng giao cho ngài”
Phương Minh Nguy nói lời cảm ơn, rồi cắt liên lạc, trong lòng tràn đầy cảm kích với Hoa Danh Đường lão tướng quân, thất người ta rộng lượng chưa, chóp mắt đã đáp ứng yêu cầu của mình rồi. Nhưng mà trong lòng hắn cũng có một chút nghi hoặc, nhiều Pháo Phù Du như vậy, ông ta làm cách nào chế tạo trong một thời gian ngắn?