• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

7.

“Các người là thứ có mẹ sinh ra nhưng không được nuôi dạy, có phải các ngươi đều là thái giám nên mới không có năng lực làm cho phụ nữ phải kêu lên, vì thế mới muốn nhìn phụ nữ la hét.”

“Toàn một lũ sinh thiếu tháng, thà mẹ các ngươi đem cuống rốn nuôi lớn còn hơn sinh ra lũ khốn các ngươi”

“Tôi thấy các người lớn lên chẳng những giống nhà vệ sinh mà càng giống thứ ở bên đây hơn.”

“Có hai cái chân liền nghĩ mình là người, một đám miệng thối, lão nương liền tặng cho các ngươi một bình nước để bị chứng hôi miệng.”

Một mảnh yên tĩnh, số 13 đã không lên tiếng thì thôi nhưng khi đã nói thì đều khiến mọi người phải kinh ngạc. Tôi thấy cô ấy bởi vì xúc động mà bím tóc tung bay lên xuống, trong lòng không khỏi khâm phục. Đây chính là nhân tài, tuyệt đối là nhân tài!!!

Không khí đã im lặng một lúc, cho đến khi một người tên là [Chính đạo - Lưu Diệc Phi] phá vỡ sự im lặng:

[ Hahaha, số 13 rất tốt, tôi thích, tôi sẽ tặng cô một chai Vương Lão Cát để làm ấm cổ họng. ]

Tôi nhìn cái tên quen thuộc này, trầm ngâm suy nghĩ, người này chẳng lẽ là Thống Phi Phi sao? Tống Phi Phi là đồ đệ cũng là bạn tốt của tôi. Chúng tôi đã thỏa thuận hai người sẽ cùng nhau bước vào căn cứ bí mật nội ứng cho nhau, nhưng sao tôi ở đây bị săn bắt còn cô ấy lại ở đó mà bình luận trên phát sóng trực tiếp như thế.

Bình luận cũng không sao, nhưng cô ấy không thấy tôi không có gì trong tay hay sao, ngay cả một thanh gỗ cũng không có? Lại có thể đưa cho người khác một chai Vương Lão Cát, một chai đó cũng mất đến 5 vạn biết không hả?

Đúng là một nữ nhân phá sản!

Số 13 chửi xong, chân tay không ngừng run rẩy, cô vun roi rồi ngẩng đầu lên:

“Không phải chỉ là chết thôi sao, lão nương sẽ liều mạng với họ, mười tám năm sau lại là —”

“A! Quỷ!!”

Chỉ thấy một vài xác chết quần áo rách rưới đang di chuyển, tập tễnh mà hướng về phía chúng tôi đi đến.

Nói đúng hơn, xác chết này không tính là cương thi. Cương thi được chia làm sáu cấp bậc gồm tử cương (cương thi tím), bạch cương (cương thi trắng), lục cương (cương thi xanh), phi cương (cương thi bay), hạn bạc (có khả năng tạo ra hạn hán) và cương thi tinh.

Trong đó căn cứ vào thuộc tính ngũ hành khác nhau, trong lục cương cùng với phi cương lại có đồng giáp thi, thủy cương và thổ độn cương.

Những xác chết biết đi này hẳn chỉ là những thi thể bị những loài vật bé nhỏ tiến vào, thường được gọi là xác chết chết vùng dậy.

Ngày xưa, khi tổ chức tang lễ phải có người trông coi cẩn thận, không được phép cho mèo xuất hiện quanh đó cũng vì nguyên nhân này.

Mèo thuần âm, có khả năng thông linh, khi đi qua thi thể sẽ thổi hồn vào người chết, khiến xác chết như sống lại. Xác chết có thể đi được không hay tất cả đều phụ thuộc vào hơi thở ở miệng và mũi. Vì vậy, để đối phó với những xác chết này thì rất đơn giản, chỉ cần đem hơi thở bức ra ngoài thì chúng sẽ không chuyển động được.

8.

Hành lang dài hẹp tối tăm càng làm cho ngọn đèn thêm hắc ám, tôi thận trọng giơ cây gỗ trong tay lên, mãi đến khi những xác chết biết đi đó đến gần, tôi mới có thể nhìn rõ khuôn mặt của họ. Những cánh tay giơ lên và hạ xuống liên tục, lòng tôi khó chịu và khổ sở khi nhìn thấy họ, lòng chua xót đến mức nước mắt phải rơi.

Khuôn mặt của những xác chết này đã thối rữa đến mức không thể nhìn rõ được hình dáng ban đầu. Nhưng quần áo trên người họ, màu sắc quần áo này cùng với những con số hiện diện trên ngực lại hết sức quen thuộc. Những xác chết này cũng giống như chúng tôi, đều là những cô gái vô tội bị làm hại ở đây.

“Chị số 7 ơi, chúng mình sau này có biến thành như thế này không?”

Số 13 lui về phía sau tôi, chỉ lộ ra nửa cái đầu mà hoảng sợ nhìn chằm chằm vào những xác chết đó. Mắt thấy nó đi đến càng ngày càng gần, tôi quay đầu về phía sau hô to một tiếng:

“Mọi người đứng thành hai đội cho tôi! Chỉ cần bịt miệng mũi và nín thở, thì những xác chết này sẽ không thể phát hiện ra mọi người.”

“Bên dưới hãy nghe theo sự điều khiển của tôi mà hai đội thay phiên nhau hít thở.”

Xác chết di chuyển bằng hơi thở trong miệng nên đương nhiên rất nhạy cảm với hơi thở mà con người thở ra. Nó sẽ máy móc mà tấn công tất cả sinh vật khi họ thở, chỉ cần ta có thể nín thở thì những xác sống này liền như người mù và người điếc, sẽ không làm cho chúng ta phải sợ hãi nữa.

“Đội 1 thở, đội 2 nín thở.”

Các cô gái phía bên trái lập tức hít thở, và khi đó những xác chết này bắt đầu cứng nhắc đi về phía họ. Ngay khi chúng chuẩn bị lao tới trước mặt họ:

“Đội 1 nín thở, đội 2 thở.”

Các cô gái bên phải bắt đầu thở, xác chết gần như sắp lao vào mục tiêu thì lập tức sửng sốt, bối rối trong giây lát với sự biến mất đó. Sau khi mờ mit, chúng lại khó hiểu mà phát hiện thế nhưng con mồi lại ở phía sau lưng mình, vì thế chúng nó lại tiếp tục hoạt động chậm chạp mà hướng về phía đối diện.

Cứ như vậy, các cô gái hai bên thay phiên nhau hít thở, trước mặt chúng tôi hàng chục thây ma chao qua đảo lại khắp nơi như những con diều. Tôi ở giữa, tận dụng triệt để mọi cơ hội mà tấn công những xác chết đơn độc.

Một chưởng đánh vào vị trí huyệt Thiên Trung, lại đưa tay nắm thành nắm đấm, dùng sức ấn mạnh vào một số huyệt vị ở cổ họng chúng, cuối cùng dùng ngón tay cái ấn vào cổ thây ma khiến chúng ngã ra sau, toàn bộ sinh khí liền như thế mà phun ra ngoài.

Sau khi tiêu hao hết sức lực, những xác chết này nằm bất động trên mặt đất như những xác chết bình thường. Tôi hoàn thành việc thu thập toàn bộ những xác chết biết đi này, còn chưa được thở ra một hơi, thì chiếc loa trên đỉnh đầu lại tiếp tục vang lên, bình luận cũng bắt đầu nháy lên liên tục.

[ Đm, ông đây đã tiêu 600 vạn! Các người thế mà lại cho tôi xem những thứ này! ]

[ Tốt lắm, tôi đã tham gia rất nhiều trò chơi săn bắt này rồi, cô gái này là thú vị nhất, chủ kênh, tôi sẽ đưa ra 200 vạn, trong đợt tiếp theo nhất định phải nhân đôi số lượng quái vật! ]

m thanh xào xạc vang lên và có thứ gì đó đang di chuyển nhanh về phía chúng tôi.

9.

Những cô gái vừa thoát khỏi lũ thây ma đang định nhảy lên chúc mừng, thì số 13 với đôi mắt sắc bén đã phát hiện ra thứ gì đó và thét lên chói tai:

“A!!! Có rắn! Nhiều rắn quá!”

Có rất nhiều con rắn đang di chuyển tới, có lớn có nhỏ, có thô có mảnh. Con lớn nhất dài gần 2 mét, nó đang phun ra một cái lưỡi đen như mực, đôi mắt u tối mà nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Toàn thân nó có màu xám, phần chính giữa thân có một đường vân màu đỏ tươi, trông vừa lộng lẫy vừa đáng sợ.

Tôi nói thầm một tiếng “hỏng bét”, đấy chính là vua của âm xà, được gọi là hung thần âm xà. m xà sinh ra từ tử khí của người chết, từ nơi mà âm khí biến hóa không ngừng, âm xà bình thường chỉ xuất hiện ở bãi tha ma và ở các ngôi mộ, tính công kích cũng không quá mạnh mẽ.

Mà âm sát xà (hung thần âm xà) thì lại được sinh trưởng trong những ngôi mộ đặc biệt.

Những người chết bị chôn xuống đất này, trước khi chết đều chịu đủ mọi tra tấn, chết đi vẫn còn mang theo sát khí, những oán khí này ngưng tụ hóa thành rắn, cũng chính là những âm sát xà này.

Rắn này cực kỳ hung bạo, khi bị chúng cắn, con người sẽ trở nên tàn nhẫn và khát máu, hơn nữa trong 7 giờ tiếp theo, toàn thân người đó sẽ bị thối rữa và chết cực kỳ thê thảm.

Kiếm mộc đào, linh phù ngũ lôi, chu sa, gạo nếp, trong những vật đó phải có ít nhất một thứ chứ tuyệt đối không thể để tay không có vật gì. Tất nhiên tôi có thể tự bảo vệ mình, nhưng nếu muốn bảo vệ những cô gái này thoát khỏi âm sát xà thì chính là một việc rất khó, giống như người si nói mộng.

Chính đạo - Lưu Diệc Phi: [ Số 7, chạy mau, chạy theo hướng bên phải. ]

Nhìn dáng vẻ của Phi Phi, thì chắc chắn căn cứ này sẽ không chuẩn bị đạo cụ trừ tà cho chúng tôi. Cũng đúng, đám biến thái này chủ yếu muốn nhìn thấy các cô gái bị lũ quái vật này ăn tươi chứ không phải để xem chúng tôi đại sát tứ phương.

Dù sao, những tà vật này có thể bán lấy tiền, ít nhất cũng lên tới mấy chục vạn hoặc trăm vạn, ở trong mắt bọn họ những tà vật này còn có giá trị hơn những cô gái này. Rốt cuộc thì việc chăm sóc tà vật cần yêu cầu phải có thời gian, còn những cô gái trẻ này, bọn họ chỉ cần bắt cóc hoặc lừa gạt tới là được.

Tôi dẫn theo một nhóm cô gái chạy nhanh về hướng bên phải, sau khi chạy trăm mét trên hành lang tĩnh mịch, thì trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng, tôi nhận ra rằng chúng tôi vậy mà đã đi đến một khu rừng.

Tôi bị nhốt dưới tầng hầm không biết được thời gian là lúc nào, nhưng khi đến khu rừng, tôi mới nhận ra hiện tại đang là ban ngày. Chỉ là bầu trời bị mây đen bao phủ, thật sự không thể phán đoán được bây giờ là mấy giờ.

10.

Khi nhìn thấy khu rừng, mặt số 1 trong nháy mắt trắng bệch như không còn một giọt máu:

“Chúng ta sẽ chết, tất cả chúng ta sẽ chết ở chỗ này.”

Tôi quay đầu lại nhìn cô ấy một cách nghiêm túc:

“Số 1, cô rốt cuộc biết được những chuyện gì?”

“Đúng vậy, chị số 1, chị nói nhanh đi, em đang rất muốn biết”

“Những lúc như thế này chị em chúng ta nhất định phải đoàn kết, bọn khốn kia không phải đang muốn xem chúng mình tự giết lẫn nhau sao, vì vậy chúng ta càng không cho bọn chúng xem.”

“Đừng giấu diếm nữa, chúng ta có nhiều người mà, cô nói ra thì chúng ta mới có thể nghĩ ra được biện pháp sống sót chứ.”

Rất nhiều cô gái đang vây quanh số 1 mà khuyên nhủ. Khu rừng này thật sự rất kỳ quái, trong không khí bao phủ một hương vị rất cổ quái.

Những âm xà đuổi tới theo chúng tôi đến tận cửa rừng, nhưng chúng cũng chỉ phun ra lưỡi dài rồi quay đầu rời đi. Hiển nhiên, trong khu rừng này có thứ khiến cho chúng nó phải kiêng kỵ.

Số 1 cắn cắn môi:

“Tôi, tôi là người sống sót từ tập phát sóng trước.”

“Bà ngoại tôi là một cổ nữ Miêu tộc, tôi đã từng học cổ thuật sau vài năm đi theo bà.”

Tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc, tôi nhìn kỹ móng tay của cô ấy, cổ trùng thích sạch sẽ, cốt tay của những cô gái này nhất định phải sạch sẽ, gọn gàng hơn rất nhiều so với những người bình thường khác. Ngay từ đầu khi nhìn thấy số 1, tôi đã biết cô ấy là một cổ nữ, đó cũng là lý do giúp cô ấy sống sót trong cuộc săn bắt ở tập phát sóng trước.

Trong những lần đặt cược trước đó, khó trách số 1 có thể vững vàng đứng thứ hai với phần thưởng kếch xù lên tới 950 vạn. Về phần tôi được tới 1000 vạn, ngoại trừ Tống Phi Phi đặt cược ra thì còn có thể là ai?

“Trong rừng có một kẻ là Nam Dương cổ sư.”

Nói đến đây, vành mắt số 1 đỏ hoe, trước mặt chúng tôi cô ấy đã kéo cổ áo thấp xuống, một vết sẹo sưng đỏ gớm ghiếc xuyên qua ngực của cô ấy mà xuất hiện trước mắt tôi.

“Hắn ta đã cắt trái tim tôi ra mà đoạt đi cổ bảng mệnh của tôi.”

Tất cả các cô gái đều như hít vào một ngụm khí lạnh mà há hốc mồm, tôi cũng thở dài, cổ bản mệnh đã bị đoạt mất, tuổi thọ của số 1 rất nhanh sẽ chấm dứt.

“Hắn ta lúc trước xuất hiện ở cuối cuộc săn bắt. Tôi không biết tại sao ngày hôm nay, vì cái gì mà hắn ta lại xuất hiện sớm như vậy. Chúng ta thật sự rất xui xẻo.”

11.

Bầu không khí có chút ngột ngạt, vài cô gái không nhịn được mà đứng thấp giọng khóc nức nở. Tôi vỗ vỗ bờ vai số 1, sau đó hét vào trong không trung một tiếng:

“Chính đạo - Lưu Diệc Phi, tôi đói bụng!”

Những thây ma tóc xanh, độc thi khuyển, những linh hồn ma quỷ mà những tên ngốc kia mua cho tôi vẫn chưa xuất hiện, tôi đoán Phi Phi đã chỉ cho tôi cho đường để tránh đi những thứ đó. Tôi bảo các cô gái ngồi xuống bãi cỏ:

“Sợ cái gì, ăn trước đi, mọi người cũng đều đói bụng rồi đúng không?”

“Chỉ cần có tôi ở đây thì mọi người hãy yên tâm, tôi sẽ mang mọi người rời khỏi đây.”

Số 1 do dự một chút, cuối cùng cắn răng lấy con dao găm từ balo của cô ấy đưa cho tôi.

“Số 7, cô lợi hại hơn tôi rất nhiều, con dao găm này đối với cô sẽ có tác dụng hơn ở cùng tôi rất nhiều.”

Tống Phi Phi hào phóng mua cho tôi một tô mì ăn liền với một cây xúc xích, không thể không nói căn cứ này cũng xem như có đầy đủ những vật dụng cần thiết, mì ăn liền đã được nấu sẵn rất ngon, xem ra cũng xứng đáng với số tiền 80.000 tệ đã bỏ ra.

Mì được giao bởi người máy và tất cả các cô gái đều có một phần. Tim tôi vừa ăn vừa rỉ máu, nhưng sớm muộn gì căn cứ này cũng bị tôi san bằng, đến lúc đó tất cả tiền bạc trong đó đều sẽ là của tôi.

Sau khi ăn uống no nê, tâm tình u ám của mọi người cuối cùng cũng khá hơn. Tôi nói thì rất hay đấy nhưng trong lòng cũng rất phiền muộn. Nam Dương cổ sư rất khó lường, dù gì hắn cũng là kẻ đã đoạt đi cổ bản mệnh của số 1.

Nếu tôi mang theo những pháp bảo của mình thì hiển nhiên có thể dễ dàng đối phó với hắn. Nhưng hiện tại trong tay tôi chỉ có duy nhất một con dao găm, e rằng ngay cả việc đối phó với những cổ trùng đó cũng đã quá khó khăn, huống chi…

Lòng tôi trở nên nặng nề mà dẫn theo các cô gái thận trọng từng bước mà tiến vào rừng. Nam Dương cổ sư là người khiến tôi không muốn gặp nhất trong tất cả các tà thuật sư. Bởi vì bọn họ chơi bẩn, thật sự bẩn.

Như những cổ nữ Miêu Cương, cổ trùng phổ biến của họ đều là những kim tàm cổ, ngũ độc cổ, xà cổ,...mặc dù có độc tính rất mạnh nhưng chúng đều rất đẹp. Còn những cổ trùng của Nam Dương cổ sư, thì lại đủ hình dạng khác nhau như rận, cương thi, gián, giòi, giun đũa, sán, đỉa,...

Tôi nghi ngờ rằng có phải những người đánh không lại Nam Dương cổ sư, không phải là bị đánh bại mà bỏ chạy mà chính là bị làm cho buồn nôn mà bỏ chạy hay không. Làm gì có ai có thể chịu nổi việc chiến đấu với một lũ giòi bọ chứ?

12.

Lần trước có đồ đệ của sư huynh tôi chiến đấu với một Nam Dương cổ sư, nó bị một con giun đũa quấn quanh cổ, trên đầu thì nhúc nhích đầy rận, trên trời thì bay đầy những con gián lớn. Điều kinh tởm nhất chính là có một con sán dây đang dốc sức mà chui vào miệng và tai nó.

Sau khi nó trở về sư môn, trong nửa tháng chúng tôi đã không cho nó vào nhà, thậm chí sư huynh tôi còn đem chăn gối của nó bỏ vào trong WC, huynh ấy còn nói với nó rằng dù sao trên người nó cũng có cùng mùi với nhà vệ sinh nên huynh ấy làm như vậy cũng không sai. Cuối cùng đồ đệ đó ôm hận mà bỏ nhà ra đi, đi được một tháng thì sư huynh mới cho hắn vào cửa.

Nghĩ đến cảnh đó, tôi không nhịn được mà rùng mình một cái. Đáng sợ, thật là đáng sợ!!!

“ m thanh gì đó?”

“Bá!”

Một bóng trắng banh nhanh qua mặt chúng tôi rồi ẩn sau một cây thông lớn. Cái đuôi lộ ra dày và dài, vảy trắng như tuyết mà phản chiếu lại ánh sáng nhiều màu sắc trong không khí.

Cái đuôi này thật xinh đẹp, tôi thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra vị Nam Dương cổ sư này là một người có khiếu thẩm mỹ hàng đầu so với các cổ sư khác. Bạch xà này tuy rằng rất xinh đẹp, nhưng dù sao nó cũng là cổ xà nên chúng ta không được xem thường.

Tôi đứng trước mặt các cô gái mà cảnh giác nhìn chằm chằm vào khu rừng rậm rạp phía trước. Bạch xà không nhúc nhích, qua một lúc lâu sau, một cái đầu từ sau thân cây thò ra:

“Số 8, cậu là số 8 phải không?”

Toàn thân số 1 run rẩy mà thốt ra tiếng. Thanh âm cô ấy làm cho cái đầu nọ giật mình, nó lại nhanh chóng mà rụt trở lại. Tuy thời gian xuất hiện rất ngắn nhưng cũng đủ để chúng tôi nhìn rõ. Đó là một cô gái rất trẻ với đôi mắt to, đôi má hóp lại và làn da xanh xám.

"Suỵt, im lặng đi~"

Tôi đưa ngón tay lên trước môi ra hiệu cho tất cả các cô gái không được nói. Họ lập tức ngoan ngoãn che miệng lại. Sau một hồi căng thẳng như vậy, người đứng sau gốc cây cuối cùng cũng hết kiên nhẫn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK