14.
Theo sự thúc giục của đạo diễn, tất cả chúng tôi sau khi thay đổi tạo hình đã trực tiếp lên sân khấu biểu diễn.
Lúc trước, tôi thấy cư dân mạng la mắng thậm tệ còn tưởng trận đấu sẽ bị hoãn vài ngày nhưng thật không ngờ chỉ hoãn lại hai tiếng.
Ngành công nghiệp giải trí này thực sự quá phức tạp.
Tôi hoàn thành điệu nhảy với khuôn mặt nghiêm nghị, người nổi tiếng nhất trong ban giám khảo là ảnh đế Hình Phi, ông của anh ấy đã bị biến thành cương thi và tôi đã giúp anh ấy xử lý việc đó.
Với sự giúp sức của Hình Phi và Tống Phi Phi, tôi trở thành người có điểm số đứng đầu đêm thi này mà không có chút bất ngờ nào.
Theo lý mà nói thì có 4 giám khảo, chỉ dựa vào điểm của hai người họ thì tôi không thể đứng đầu được vì điểm thi được xác định dựa trên tổng điểm của 4 giám khảo.
Nhưng Tống Phi Phi mặt dày, ngoại trừ cho tôi 10 điểm ra thì cô ấy đều cho người khác 1 điểm, thậm chí một vài người còn được 0.
Hai vị giám khảo còn lại đều là người bình thường vì không muốn đắc tội Tống Phi Phi nên cho tôi 7 điểm.
Sau trận đấu, tôi cùng Tống Phi Phi ăn bữa tối, vừa trở về kí túc xá tôi đã phát hiện bầu không khí rất kỳ lạ.
Sắc mặt Du Oánh Oánh tối sầm, đôi mắt Trương Lam Nguyệt đỏ hoe, ngay cả Giang Khiêm cũng có vẻ thất thần.
Nhìn tôi quay lại, Giang Khiêm cắn môi: “Linh Châu, cô và ảnh đế Hình Phi quen biết nhau sao? Thầy ấy, tại sao thầy ấy lại cho cậu 10 điểm?”
Tôi xua tay.
“Không có gì, trước đây tôi từng cứu mạng anh ấy.”
Du Oánh Oánh vui vẻ cười: “Có người đúng là không biết xấu hổ? Có thể nói dối trắng trợn như thế được, đúng là không biết xấu hổ!!!”
Tôi cười khẩy: “Tin hay không thì tùy, tôi sẽ gọi ngay cho Hình Phi và yêu cầu anh ấy cho cô 0 điểm ở vòng tiếp theo?”
Du Oánh Oánh bất đắc dĩ trừng mắt nhìn tôi, quay người đi ngủ.
Giang Khiêm đến bên tôi và hỏi với giọng rất nhỏ: “Linh Châu, nếu cô giành được vị trí thứ nhất, cô sẽ debut làm diễn viên chứ? Tôi nhớ cô đã nói trước đó rằng cô chỉ muốn trở thành một đại sư.”
Tôi lạnh lùng nhìn Du Oánh Oánh, cô ta vểnh tai lên nghe nên tôi cố tình nói lớn: “Đó là bộ phim thần tượng có sự góp mặt của Hình Phi, tôi đương nhiên muốn vị trí thứ nhất rồi, ai mà không muốn trở thành minh tinh chứ!!!”
Thật là khó chịu, tự dưng bị búa minh tinh gõ vào người, nếu có thời gian không bằng đi bắt thêm được nhiều quỷ hơn.
15.
Nhưng mà thợ thêu ma thủ công này ẩn giấu rất sâu, nhất thời chưa thể tìm ra là ai, chỉ có thể nghĩ biện pháp biến mình thành mục tiêu của hắn thôi.
Tốt nhất là hắn có thể nhắm vào tôi như vậy mới có thể tóm hắn nhanh nhất.
Thấy những người khác đã đi ngủ, tôi cũng leo lên giường nghỉ ngơi.
Điện thoại không ngừng rung lên, Tống Phi Phi gửi cho tôi rất nhiều video, sau đó còn nhắc nhở: “Linh Châu, đừng xem, đó toàn là bình luận ác ý thôi.!”
Tôi mở video đầu tiên thì đã có hàng trăm nghìn bình luận, video này là từ cuộc thi nhảy nhóm của chúng tôi tối nay.
[ Thật dũng mãnh, tôi thấy dường như Lý Tiểu Long đang gia nhập nhóm nhạc nữ. ]
[ Ở phần 2p 28s, những người khác đang nhảy múa trên sân khấu còn Lục Linh Châu thì đang thực hiện động tác tập dưỡng sinh. ]
[ Ánh mắt của Lục Linh Châu kiên định như việc kết nạp Đảng vậy, có ai biết là cô ấy đang tham gia chương trình nhảy chứ không phải giao lưu võ thuật không! ]
[ Có ai nhìn thấy Lục Linh Châu thực hiện một loạt cú đấm xuyên cánh tay trong động tác vung ngang ở đoạn 3p 55s không? Tôi thậm chí còn nghe thấy tiếng gãy vụn ở bên tai.! ]
Tôi chửi tục một câu rồi ném điện thoại đi, kéo chăn qua đầu rồi đi ngủ.
“Linh Châu, bảo bối, dậy đi-“
Tôi đang ngủ ngon lành nhưng lại cảm giác ngứa ngáy ở trên mặt. Tôi miễn cưỡng mở mắt ra và thấy mình đang nằm trong vòng tay của một người đàn ông. Lông mày kiếm, ánh mắt sắc lẹm, khuôn mặt tuấn tú.
Đó là Hình Phi, giám khảo vừa chấm cho tôi đứng đầu vòng thi vào buổi tối.
“Bảo bối, em tỉnh rồi à?”
Hình Phi âu yếm gãi mũi cho tôi rồi bế kiểu công chúa ra khỏi phòng khách.
“Bữa sáng em muốn ăn gì? Chồng em sẽ nấu cho em?”
“Biến mẹ mày đi!!! Cút xuống địa ngục cho bà!!!”
Tôi đấm một quyền vào mặt hắn ta và cũng nháy mắt ngồi dậy khỏi giường.
A a a a a a! Thật là một giấc mơ kinh tởm!
Đó là ai! Ai dám vây hãm tôi như thế này!
16.
Tôi đứng dậy mở mắt ra mới nhận ra mình vẫn đang ở trong ký túc xá, những người khác vẫn đang ngủ say.
Một mùi hương cực kỳ thoải mái từ trên bàn bay tới, tôi đi xuống giường và tới bàn làm việc, phát hiện từ lúc nào trên đó đã đặt một lư hương cổ, trong đó có ba cây nhang đang cháy.
“Ực ực….”
Trong lúc tôi đang ngắm kỹ cây hương bỗng có thứ gì đó tròn trịa lăn từ xuống giường vừa chạm đất liền bò dọc theo bức tường, cố chui ra ngoài qua khe cửa.
Muốn chạy à? Hehe! Đừng hòng.
Tôi ném tiền Ngũ đế ra và phong ấn nó ở bốn góc. Thức tròn và màu xám này trông giống như một con búp bê đồ chơi nhưng thực ra nó là quỷ mộng.
Mặc dù trông vô hại, thậm chí có phần ngớ ngẩn nhưng quỷ mộng thực sự rất nguy hiểm, nó có thể giết người một cách vô hình.
Nó sẽ xâm nhập vào giấc ngủ của bạn, dệt nên một giấc mơ ngọt ngào và để bạn tự sát trong giấc ngủ đó.
Cắt cổ tay, nhảy lầu, bật bếp ga hoặc treo cổ tự tử.
Nếu người không hiểu biết nhìn thấy họ sẽ chỉ nghĩ rằng người đã khuất bị mộng du hoặc muốn tự sát, chứ không nghĩ đến điều gì khác.
Và an tức hương vừa rồi chính là chất dẫn của quỷ mộng.
Tro cốt của một hoặc hai người, hai lượng đất mộ, ba lượng cỏ mê hồn, bốn oan hồn. Các pháp sư dùng những thứ này để tạo ra an tức hương, sau đó dùng an tức hương để nuôi quỷ mộng.
“Tôi ghét nó, đừng làm vậy…”
Một giọng nói dịu dàng quyến rũ từ trên giường của Du Oánh Oánh truyền đến, một lúc sau cô ta ngồi bật dậy đi chân trần về phía ban công.
Tôi không quan tâm đến con quỷ mộng trên mặt đất nữa và chạy theo Du Oánh Oánh.
17.
“Ai vậy? Thả tôi ra, tại sao cô lại giữ tôi lại?!”
“Hình Phi, em ở đây, đợi em với.”
Du Oánh Oánh bám nửa người vào lan can, cố gắng trèo ra khỏi ban công. Tôi ôm chặt eo để ngăn cô ta nhảy khỏi tòa nhà.
Ký túc xá của chúng tôi nằm ở tầng 4, nếu nhảy xuống có thể sẽ không chết nhưng chắc chắn sẽ bị thương và ít nhất phải nằm viện vài tháng.
Người thợ thêu ma này đã nuôi dưỡng nhiều hơn một con quỷ mộng, thực sự khó mà có thể phòng bị được.
Du Oánh Oánh đã bị quỷ ám, sức lực quá khỏe, tôi cố gắng giữ cô ta bằng một tay, tay còn lại tôi cắn ngón giữa, bôi máu vào ấn đường của Du Oánh Oánh.
“Thả tôi ra! Buông ra…Ôi Lục Linh Châu, cô là đồ biến thái sao?! Cô ôm tôi làm gì?!”
Du Oánh Oánh cuống cùng cũng tỉnh lại, hét lên và ôm ngực nhìn tôi như thể tôi là một kẻ biến thái vậy.
Tôi trợn mắt không nói nên lời rồi nhanh chóng quay người đi vào phòng.
Con quỷ mộng này không hề chạy trốn mà điên cuồng vòng quanh con quỷ mộng kia dường như muốn cứu đồng đội của mình.
Nếu như vậy, chỉ có thể tiêu diệt cả hai.
Tiếng la hét của Du Oánh Oánh đã đánh thức những người khác trong ký túc xá, cô ta ôm Trương Lam Nguyệt rồi khóc lóc thảm thiết, nói rằng tôi thức dậy vào lúc nửa đêm và quấy rối cô ta.
“Tôi là phụ nữ.” Du Oánh Oánh càng khóc lớn hơn.
“Phụ nữ cũng không được, cũng là phạm tội!!! Hơn nữa tôi lại thích đàn ông nên cô càng có tội!”
“Đó là cái gì vậy? Trông chúng giống như hai con chuột béo!”
Giang Khiêm vừa kêu lên nhanh chóng trèo lên giường một lần nữa, dường như bị hai con quỹ mộng dọa cho sợ hãi.
Lúc này Du Oánh Oánh mới ngừng nức nở.
“Có nhầm hay không vậy? Tôi bị quấy rối, còn cô chỉ nhìn thấy chuột!”
18.
“Lục Linh Châu hôm nay có thể quấy rối tôi, thì ngày mai cũng có thể quấy rối cô! Tại sao cô không gọi ngay cho cảnh sát!”
Tôi không có thời gian để ý đến cô ta mà bỏ hai con quỷ mộng vào túi vải của mình. Thứ này hiện tại rất hiếm, lát nữa tôi sẽ nhờ Tống Phi Phi đưa cho sư phụ, ông ấy nhất định sẽ thích.
“Oánh Oánh trước hết cô nên nghe Linh Châu giải thích đã. Tôi tin Linh Châu tuyệt đối không phải là người như vậy.”
Giang Khiêm thấy tôi đã cất con quỷ mộng đi, rồi mới từ từ ra khỏi giường đến an ủi Du Oánh Oánh.
Du Oánh Oánh lau nước mắt giận dữ nhìn tôi: “Được rồi, giải thích đi. Tôi muốn nghe xem có lời giải thích nào phù hợp cho việc cô bế tôi ra ban công vào lúc nửa đêm.”
Với tinh thần khoa học, tôi đã kể cho họ nghe chi tiết về con quỷ mộng. Khi tôi nói xong, không khí im lặng bao trùm, sau đó Du Oánh Oánh bắt đầu cười, càng lúc càng to hơn:
“Cười chết tôi rồi, Lục Linh Châu cô đúng là có khiếu hài hước! Tôi nghĩ cô nên trở thành biên kịch, gia nhập chương trình tìm kiếm nhóm nhạc nữ tài năng thật uổng phí, thật đấy!”
Tôi cũng không mong đợi họ tin tôi nên tôi lấy điện thoại ra. Kể từ lần cuối Tống Phi Phi dùng máy ảnh để chụp lại blogger giả Lâm Bân, cô ấy đã vung tay mua rất nhiều camera ẩn có độ phân giải cao. Buổi tối sau khi ăn xong, cô ấy nhét một nắm vào túi của tôi, giống như nhét kẹo mút vậy.
Khi tôi mở điện thoại lên và bắt đầu phát video, Trương Lam Nguyệt hoảng sợ: “Lục Linh Châu, cô đang xâm phạm quyền riêng tư của chúng tôi, lén lút quay video là phạm pháp!!! Tôi cảnh cáo cô, hãy lập tức xóa tất cả các video ngay! Nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát!”
Cảm xúc của cô ta quá mức kích động đến ngay cả Du Oánh Oánh cũng nhận thấy có điều gì đó không ổn, cô ta nghi ngờ nhìn chằm chằm Trương Lam Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nói:
“Sợ cái gì? Thân hình của cô đẹp như vậy còn sợ bị chụp lén à? Lục Linh Châu cho tôi xem đoạn video, tôi muốn xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra!”
19.
Trong video, cả 4 người đều đang ngủ say.
Vào một giờ đêm, Trương Lam Nguyệt đột nhiên ngồi dậy. Cô ta lặng lẽ ra khỏi giường rồi đi đến tủ lấy ra một cái lọ.
Đó là một chiếc lư hương bằng đồng, khi đặt lư hương xuống bàn, cô ta quay lại nhìn tôi đầy cảnh giác. Thấy tôi không động đậy, cô ta châm an tức hương. Sau khi khói bắt đầu bốc lên, cô ta quay lại và lấy từ trong tủ ra một chiếc hộp có lá bùa bên trên.
Sau khi mở lá bùa và mở chiếc hộp ra, hai con quỷ mộng lần lượt nhảy ra khỏi hộp.
Một con trèo lên giường tôi, con còn lại chọn Du Oánh Oánh.
Không lâu sau, tôi ở trong video đột nhiên ngồi dậy đấm vào không khí rồi nhảy ra khỏi giường và bắt lấy con quỷ mộng.
Một lúc sau Du Oánh Oánh cũng ngồi dậy, trên mặt nở cụ cười vui vẻ. Nhìn thấy mình trèo qua lan can ban công, liều mạng muốn nhảy xuống Du Oánh Oánh sắc mặt tái nhợt, Trương Lam Nguyệt hét lên chỉ vào Giang Khiêm.
“Là cô ta! Cô ta nhờ tôi làm việc này! Cô ta còn đưa cho tôi hai con quái vật này!!!”
Giang Khiêm sửng sốt: “Trương Lam Nguyệt, cô đang bậy bạ gì vậy? Chuyện này có liên quan gì đến tôi?!”
Nhìn thấy phản ứng của Giang Khiêm, khuôn mặt của Trương Lam Nguyệt đỏ bừng vì tức giận, cô ta hiện ra bộ dạng bất chấp tất cả, đồng quy vu tận.
“Cô không thừa nhận phải không? Được rồi, vậy tôi sẽ kể mọi chuyện cho tất cả mọi người!
Là Giang Khiêm nói với tôi, cơ hội đóng phim với Hình Phi chỉ có một, Du Oánh Oánh và Lục Lăng Trúc đều có nhiều cơ hội hơn tôi!
Cô ta nói rằng chỉ muốn được debut dưới danh nghĩa nhóm nhạc nữ, được tham gia biểu diễn và ca hát chứ không có ý định đóng phim.
Giang Khiêm còn nói bà nội cô ta nuôi hai con quỷ có thể khiến hai người nhảy từ ban công xuống, cảnh sát tới nơi cũng không tìm được bằng chứng gì.
Cô ta đưa cho tôi những thứ này, khi hai người xảy ra chuyện gì thì chúng tôi sẽ làm chứng cho nhau , chứng minh hai người đều mộng du và tự làm mình bị thương!”
Giang Khiêm giận dữ trước lời nói của Trương Lam Nguyệt, toàn thân cô ấy run lên vì sợ hãi và tức giận.
“Linh Châu, Linh Châu, tin tôi đi, làm sao tôi có thể làm ra chuyện ác độc như vậy được.”
20.
Tôi mím môi nhìn Giang Khiêm, cô ấy có đôi mắt quả hạnh, chiếc mũi cao, các đường nét xinh xắn. Dù nhìn thế nào thì cũng thấy cô ấy là một cô gái dịu dàng, tốt bụng, ngay thẳng và chung thủy.
Khuôn mặt không thể nhầm lẫn được, trừ khi đó không phải là khuôn mặt thật của cô ấy.
Trương Lam Nguyệt và Giang Khiêm bên này cũng cho là mình đúng và đấu võ mồm rất kịch liệt. Du Oánh Oánh đầu óc quay cuồng thậm chí còn quên cả tức giận.
Đúng lúc hai người đang cãi nhau sôi nổi thì có người đưa cho một một ly trà sữa. Tôi quay lại thì thấy Tống Phi Phi không biết từ đâu xuất hiện, đặt trên bàn không chỉ có trà sữa, còn có hạt dưa và đậu phộng.
“Để tớ nhìn xem. Xét về đường nét trên khuôn mặt, Trương Lam Nguyệt có đôi môi mỏng, đôi mắt xảo quyệt, đó là khuôn mặt của kẻ bạc tình.”
Du Oánh Oánh gật đầu liên tục.
“Gia đình cô ta điều kiện không tốt, sau khi tham gia cuộc thi, cô ta mỗi ngày ăn của tôi, uống của tôi, liên mồm gọi tôi chị Oánh Oánh, không ngờ sau lưng lại muốn giết chết tôi.”
Tống Phi Phi đổi chủ đề.
“Nhưng không phải các bộ phim truyền hình hay diễn như vậy sao. Kẻ xấu thường ẩn náu rất kín đáo và hung thủ thực sự thường là người ít lộ diện nhất.”
“Vậy hung thủ chính là cô!!!”
Cậu ấy đứng dậy và chỉ tay về phía Du Oánh Oánh, thực hiện động tác đặc trưng của Conan.
Du Oánh Oánh nhìn chằm chằm và mở miệng, cô ta như thể rất sốc và không nói nên lời.
Tôi thở dài.
“Đừng tranh cãi nữa và cởi quần áo ra đi.”
“Cái gì, Lục Linh Châu! Tôi chỉ vừa mới nói cô là kẻ biến thái xong đấy.”
Du Oánh Oánh ôm ngực hét lên, trong khi Giang Khiêm và Trương Lam Nguyệt cũng ôm chặt cô ta bằng hai tay.
“Những thợ thêu ma được truyền thừa từ thế hệ này sang thế hệ khác, trên người họ đều có những đường thêu màu trắng đỏ cực kỳ bí ẩn.”
“Chủ nhân thêu đỏ sinh, chủ nhân thêu trắng chết, vòng luân hồi sinh tử lặp lại.”
“Ai trong các cô có hình xăm thì người đó là kẻ sát nhân.”
21.
Du Oánh Oánh nghe thấy điều này liền cởi váy ngủ mà không nói một lời.
Trương Lam Nguyệt do dự một hồi cũng cởi bộ đồ ngủ ra, cuối cùng chỉ còn lại Giang Khiêm. Nhìn thấy tất cả mọi người đều nhìn cô ta, Giang Khiêm hoảng sợ.
“Linh Châu, cô không cảm thấy như vậy có chút xúc phạm người khác sao?”
Du Oánh Oánh gật đầu.
“Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng tất cả chúng tôi đều bị xúc phạm, vậy tại sao cô không thể bị xúc phạm?”
Tôi gập cổ tay lại.
“Cô muốn tự cởi hay để tôi giúp cô cởi?”
“Đừng tới đây!”
“Nếu cô tiến đến đây lần nữa, tôi sẽ nhảy từ đây xuống.”, Giang Khiêm kinh hãi ôm ngực, từng bước lui về phía ban công.
“Phụt, phốc, phốc, phốc…thật xin lỗi, tôi thực sự không cố ý cười, hahahahaha!”
“Hai người nói chuyện thật quen mắt, Linh Châu, cậu giống như tên yêu râu xanh muốn bức bách con gái nhà lành ý!”
Thấy mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thỏa hiệp, Giang Khiêm ngừng hoảng sợ và bắt đầu chế nhạo. “Lục Linh Châu, là cô ép tôi làm vậy!”
Nói xong cô ta nhảy thẳng từ ban công tầng ba xuống. Tôi và Tống Phi Phi vội vã lao đến ban công nhưng phát hiện trên mặt đất không có dấu vết của Giang Khiêm, cô ta đã biến mất không dấu vết trong màn đêm.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK