13.
Một bóng người từ phía sau thân cây dò xét mà xuất hiện, đầu người, mình rắn, từ thắt lưng trở lên là một cô gái khỏa thân, từ rốn trở xuống là đuôi rắn, hình dáng chẳng những không dọa người mà còn có một chút xinh đẹp.
Có một màn hình điện tử treo trên cây thông bên trái, lúc này bình luận đang nhấp nháy điên cuồng.
[ Chết tiệt, ngực của người phụ nữ này phẳng quá! Tôi chỉ muốn nói rằng ông già kia thật sự không có mắt nhìn, vậy mà có thể làm ra được một thứ xấu như này. ]
[ Người chủ trì, xin hãy nói với tà thuật sư của mình, sau này đừng làm những việc như thế này với những cô gái ngực nhỏ, hỏng mất cuộc vui, chúng tôi tiêu nhiều tiền như vậy cũng không muốn phải nhìn thấy sân bay! ]
[ Đúng vậy, phần lớn con mồi trong đợt này đều là ngực phẳng, thật quỷ dị! ]
Tôi dùng hết sức lực kiềm chế ý muốn đập vỡ màn hình điện tử, Phi Phi đang ở trong bình luận trực tiếp , cô ấy còn muốn chỉ đường cho tôi, tôi phải bình tĩnh, bình tĩnh…
Lúc này, số 1 nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô gái, đầy khiếp sợ:
"Không thể nào, điều này không thể nào, số 8 chẳng phải đã chết rồi sao? Tại sao, tại sao..."
Tôi dùng sức nắm bả vai cô ấy, thanh âm phẫn nộ gần như phát ra từ cổ họng:
“Cô ấy đã bị luyện thành cổ nhân.”
Bình thường luyện cổ là phong kín các loại côn trùng độc vào trong lọ, côn trùng sống sót cuối cùng chính là cổ trùng. Còn đối với cổ nhân, người sống và cổ trùng cùng bị nhốt trong một căn phòng, những người sống đó được ngâm trong bí dược và miễn dịch với mọi chất độc.
Hơn nữa, trên cơ thể bọn họ chứa đầy bí thuật, chỉ cần có thể sống sót sau 21 ngày bị hàng trăm côn trùng cắn, gặm tim, gặm xương, người sống sót cuối cùng sẽ được gọi là Cổ nhân.
Sử dụng con người để luyện cổ là một tội ác ghê tởm mà ông trời không thể dung thứ. Hơn nữa, cổ nhân vẫn giữ được một chút thần trí tỉnh táo nhất định, thông minh hơn cổ bình thường gấp nhiều lần, đây cũng là lý do tại sao một số cổ sư vẫn bí mật luyện chế cổ nhân bất chấp sự sai trái.
Nhìn số 1 đang khóc lóc thảm thiết, trên mặt cổ nhân nọ cũng lộ ra vài phần cảm xúc bi thương. Sự do dự chợt lóe trong mắt cô ấy rồi biến mất, cô ấy lắc lắc đuôi, giương nanh múa vuốt mà lao nhanh về phía chúng tôi.
Trong máu cổ nhân thường chứa chất cực độc, tôi hét lên ra lệnh cho các cô gái bỏ chạy, còn chính mình thì cầm dao găm trên tay và lao về phía trước.
Cũng may nơi này sắp xếp quái vật theo từng đợt, chắc là vì xem xét đến cảm nhận của đám nhà giàu ngu ngốc đó. Rốt cuộc, họ đã tiêu rất nhiều tiền nên căn cứ không thể cho quái vật giết tất cả các cô gái ngay lập tức được.
Những kẻ ngốc đó chắc chắn sẽ không vui khi một trò chơi trị giá hàng trăm triệu đô la kết thúc chỉ trong vòng vài phút.
14.
Cổ nhân duỗi dài cánh tay nhằm bắt lấy tôi, móng tay của cô ấy vừa dài vừa đen, không biết trong nó ẩn chứa biết bao nhiêu độc tố. Tôi đá bay cô ấy ra xa, dùng dao găm cắt vào cánh tay cô ấy để lại một vết thương dài, thân thể tôi cũng vì thế mà bị đẩy ra xa.
Cổ nhân ngơ ngác mà chạm vào vết thương đang chảy ra máu đen của mình, đột nhiên cô ấy bắt đầu điên cuồng mà cười to lên, tuy cười nhưng nước mắt lại cứ thế mà chảy xuống.
Xem ra cô ấy thành cổ nhân chưa được bao lâu, cô ấy còn không sử dụng thành thạo cái đuôi của mình. Sau khi chúng tôi đánh nhau một lúc, cô ấy cũng nhận ra rằng mình không phải là đối thủ của tôi.
Đối với cô gái đáng thương này, tôi cũng có chút thương tiếc nên hơi nương tay nhưng những đòn tấn công của cô ấy thì càng lúc càng thô bạo hơn. Khi cô ấy lại một lần nữa bị đầu gối tôi đánh trúng vào bụng, cô ấy đột nhiên nói:
“Giết tôi, cô làm ơn hãy giết tôi đi!”
Tay tôi cầm dao găm do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng tôi vẫn không đành lòng.
Nhưng cô ấy lại dùng hết sức lực mà hướng về phía dao găm của tôi mà đâm thẳng trái tim mình vào.
“Cẩn thận!”
Tôi dùng sức đẩy cô ấy ra, nhưng không kịp mất rồi, cô ấy đã ôm ngực mà ngã xuống cùng với vẻ mặt như trút bỏ được gánh nặng. Tôi nắm chặt dao găm, trong lòng bốc lên nỗi hận thù.
Những kẻ cặn bã này! Tôi nhất định phải giết chết bọn họ!!!
Bầu không khí vô cùng nặng nề, nhưng ý chí chiến đấu của các cô gái lại tăng vọt lên. Số 13 kéo lấy tay tôi mà không ngừng lau nước mắt:
“Chị ơi, nếu không vì lời nói của chị thì chắc em cũng đã trở thành quái vật rồi.”
“Nơi này thật là đáng sợ, cho dù khi chúng ta chết thì bọn chúng vẫn không tha cho chúng ta.”
Tôi im lặng dẫn mọi người đi về phía trước. cánh rừng không lớn, ven đường lộ ra một ít thân cây chết khô mà xiêu xiêu vẹo vẹo. Nó trông giống như một khu rừng tối tăm nơi sinh sống của các phù thủy trong thế giới cổ tích phương Tây.
Đi bộ một lúc lâu, chúng tôi cũng đi tới mảnh rừng cuối cùng, ở đây có vài ngôi nhà gỗ nhỏ đơn sơ được bao quanh bởi bởi hàng rào trúc, trong sân còn trồng nhiều loại cỏ độc trông rất cổ quái.
15.
“Oa”
Có một tiếng kêu lớn vang lên, có người chạy ra từ trong nhà gỗ, sẽ là ai?
Thứ này đã không còn có thể gọi là người được nữa, chỉ thấy thân trên của nó là một cái đầu cóc khổng lồ, trên lưng bao phủ chi chít đầy mụn cóc cực kỳ ghê tởm. Phần thân dưới là một người phụ nữ không mặc quần áo.
Đôi chân dài mịn màng và trắng nõn, xinh đẹp đến mức có thể đi làm người mẫu tất chân.
[ Có câu hỏi cho mọi người, giữa đầu cá thân người và thân cá đầu người thì mọi người sẽ chọn cái nào? ]
[ Thú vị, thú vị, trong nhà lão già này có rất nhiều thứ hay ho thật đó. ]
Màn hình điện tử trên vách tường gỗ liên tục nhảy ra những bình luận khiến đầu tôi như nổ tung:
“Chọn cha ngươi chứ chọn! Các người đã là thứ não heo tâm chó rồi mà vẫn có quyền được chọn sao.”
“Đúng vậy, các ngươi còn chọn chi nữa, đã là súc vật không ăn cơm thì chỉ còn ăn phân thôi, nói tiếng người không thích mà cứ thích phun phân.”
“Nhưng cũng không thể trách các ngươi được, các ngươi đều là những đứa trẻ bị bỏ rơi, là hung thủ làm bế tắc hố phân. Một ngày nào đó nếu ông bà cha mẹ các ngươi biết mình có con cháu mất dạy như vậy chắc sẽ nổ mộ mà sống lại quá, năng lượng từ vụ nổ đó chắc cũng mạnh đến nỗi có thể phóng vệ tinh vào vũ trụ đó nha.”
Số 13 không hổ là người phát ngôn của tôi, lời mắng mỏ của cô bé khiến toàn thân tôi vô cùng thoải mái. Bình luận im lặng vài phút, sau đó tiếp tục nhảy lên:
[ Đại thần bí ẩn mua hai cương thi cho số 13, quý ông nông thôn cũng mua hai cương thi cho số 13…]
Sắc mặt số 13 nháy mắt trắng bệch, khí thế chống nạnh chửi người như nãy cũng biến mất.
“Khà khà khà, trong phòng của lão nhân tôi náo nhiệt quá”
Đúng lúc này, một ông lão mặc hắc bào từ trong nhà gỗ mà đi ra, làn da ngăm đen, lông mi cùng tóc đều trụi lủi, cười lộ ra một hàm răng đen như mực, trông càng dọa người hơn cả con cóc kia nữa.
Chính đạo - Lưu Diệc Phi:
[ Chết tiệt! Kẻ xấu xí này làm bẩn đôi mắt của tôi! A! Đôi mắt của tôi. ]
[ Chính đạo - Lưu Diệc Phi đã mua 10 cương thi, 20 con quỷ chết đói, 80 con cổ nghìn chân, 30 con quỷ treo cổ đưa cho đại sư A. ]
[ Ách, quà chỉ có thể tặng cho con mồi chứ không thể tặng cho đại sư. Việc mua bán này bị hủy bỏ, tôi hy vọng về sau Chính đạo - Lưu Diệc Phi sẽ tuân thủ quy tắc của trò chơi. ]
16.
Ông ta không nhìn vào màn hình mà vẫn nhìn về phía chúng tôi cười vui vẻ:
“Tốt, thật tốt, lần này ở đây có rất nhiều đối tượng thử nghiệm mới mẻ, những bảo bối của tôi đã không thể chờ đợi được nữa rồi, Tôi—”
“Ah”
Tôi bay lên không trung và đã một phát vào bụng ông ta, không đợi lão rơi xuống đất, nắm đấm của tôi đã ập về phía người lão ta như một cơn thịnh nộ.
Trên người cổ sư này có rất nhiều chất độc, thủ đoạn cũng tàn nhẫn, nếu tay tôi không có một vật gì mà tay không chiến đấu với hắn thì chưa chắc đánh bại hắn được.
Nhưng ngoài là một pháp sư thì tôi còn là một võ sư. Pháp sư mà còn thông hiểu võ thuật thì hỏi ngươi chống đỡ được kiểu gì.
Cổ sư già còn chưa lấy ra cổ trùng thì đã bị tôi đánh bất tỉnh. Ngay khi tôi đang đánh lão ta một lần nữa, thì bỗng nhiên một gián đen từ miệng hắn ta bò ra và bay về phía tôi.
Đây chính là cổ bản mệnh của lão ta, không thể tin cổ bản mệnh của hắn lại là một con gian!
Tôi bị cổ trùng ép phải lui lại góc tường, số 1 rút cây gỗ trong tay ra, chĩa đầu nhọn vào ngay tim của lão và đâm một cách hung ác.
Cổ trùng phát ra một tiếng rít chói tai, phe phẩy cái cánh to kinh tởm của nó mà bay về cứu chủ, đương nhiên tôi sẽ không để nó được như ý nguyện rồi. Vừa rồi khi đánh lão ta, tôi đã tiện tay mà tháo hắc bào của hắn ta ra.
Tôi đem hắc bào đó bọc con gián lại kín mít không một khe hở, khiến nó không có cơ hội thoát thân.
“Bùm”
Con gián đột nhiên run rẩy rồi rơi xuống đất, sau đó nó nằm không nhúc nhích. Tôi cầm hắc bào xoay người lại thì phát hiện hắn ta đã bị các cô gái phẫn nộ mà băm thành một đống thịt nát.
Cổ bản mệnh và chủ nhân của nó tồn tại như một thể, ông ta đã chết thì cổ trùng kia tự nhiên cũng chết theo. Chúng tôi lục soát nhà hắn ta và cuối cùng đốt lửa thiêu rụi toàn bộ ngôi nhà và cổ trùng.
Trong ngọn lửa cháy hừng hực, màn hình điện tử cũng phát ra âm thanh máy móc chói tai:
“Con mồi phá vỡ quy tắc, trò chơi bắt đầu khởi động kế hoạch B.”
17.
Quy tắc của nơi ngu ngốc chỉ cho phép bọn họ được giết chúng tôi chứ chúng tôi không được phép giết bọn chúng? Tôi khinh!
Tôi nhổ nước bọt về phía màn hình điện tử, sau đó dẫn các cô gái quay lại con đường cũ.
“Bùm”
Tôi ngồi xuống ôm lấy cái mũi của mình, nước mắt cứ chảy dài. Ai có thể nói cho tôi biết, tại sao đột nhiên nơi này lại xuất hiện một cái kính lớn như vậy?
Số 1 kinh ngạc mà lấy tay sờ lên tấm kính, sắc mặt cô ấy trở nên rất khó coi.
“Số 7, hình như con đường của chúng ta bị chặn lại rồi.”
Chúng tôi đi dọc theo tấm kính và phát hiện tấm kính mà đã trực tiếp chặn lại tất cả con đường và chỉ để lại một khoảng trống. Tôi lấy tay thử đẩy tấm kính, độ cứng cùng độ này thậm chí còn vượt qua cả kính chống đạn.
Con dao găm trong tay tôi không thể xuyên thủng nó, chúng tôi chỉ có thể quay lại hướng ngôi nhà gỗ dọc theo tấm kính mà thôi.
“Số 7, chúng ta có lẽ sẽ không thoát ra được.”
Số 1 nhẹ nhàng kéo tay tôi, lộ ra một nụ cười còn khó nhìn hơn cả khóc:
“Nơi này có một gã to lớn cực kỳ đáng sợ mà chúng ta không dễ động đến.”
“Tôi nghe nói ở tập phát sóng trước, bọn họ đã vô tình mà bắt đến một cô gái họ Trương, cô gái kia rất am hiểu đạo pháp, khi chuẩn bị thoát được nơi này thì thứ đó đã xuất hiện.”
“Có một cuộc đối đầu diễn ra và cô gái kia đã bị giết chết”
Tôi kinh ngạc mà nhìn cô ấy:
“Trương gia? Có phải Trương gia ở núi Long Hổ không?”
Số 1 gật đầu:
“Cô gái kia ngay cả tin tức cũng chưa truyền đi được mà người đã biến mất không thấy đâu, không chừng hiện tại Trương gia vẫn đang tìm kiếm cô ấy ở khắp mọi nơi.”
Tôi siết chặt tay, khẩn trương mà nhìn vào số 1:
“Thứ đó là cái gì?”
Số 1 căn môi, kiễng mũi chân tiến đến tai tôi nói nhỏ:
“Đồng giáp thi, là một đồng giáp thi đã tiến hóa thành phi cương thi.”
18.
Toàn thân tôi nhất thời lạnh buốt như có một chậu nước đá đổ xuống từ trên đầu.
Như tôi đã nói trước đó, cương thi chia làm sáu cấp bậc, đó là tử cương, bạch cương, lục cương, phi cương, hạn bạc và cương thi tinh.
Mà đồng giáp thi lại là một loại cương thi vô cùng đặc biệt. Đồng giáp thi trước khi chết thường là một võ tướng mặc khôi giáp.
Bọn họ chết vào năm vàng, tháng vàng ngày vàng và được hạ táng ở những nơi cực kỳ tốt. Sau hàng ngàn năm tu luyện, toàn thân bọn họ đã hóa thành vàng cực kỳ rắn chắc, không sợ lửa hay nước.
Hơn nữa số 1 còn nói, những đồng giáp thi này đã tiến hóa thành phi cương. Thổ sinh kim, đồng giáp thi vốn có thể độn thổ rồi nhưng hiện tại nó lại còn bay được, nói chính xác bây giờ nó có năng lực phi thiên độn địa, như thế thì còn đánh như thế nào được nữa?
Chỉ cần nó ôm tôi rồi chui xuống đất, tôi sẽ chết vì ngạt thở. Hoặc nó mang tôi bay lên trời và thả xuống, thì chỉ trong vài phút tôi sẽ bị đập nát thành một chiếc bánh nhân thịt. Nghĩ đến những việc sợ hãi đó, tôi trực tiếp ngồi xuống tại chỗ.
Con đường phía trước đều là đường trước, tôi cũng không ngu ngốc mà cứ thế lao đầu vào đường chết đâu.
“Mọi người đều ngồi xuống nghỉ ngơi đi, không đi nữa, chúng ta cứ đợi ở nơi này đi.”
Tuy nhiên, lũ ngốc đó sao có thể để cho chúng tôi thoát khỏi dễ dàng được. Quả nhiên như tôi dự đoán, ngồi xuống không bao lâu, phía sau chúng tôi liền truyền đến tiếng hô cùng tiếng bước chân. Nghe động tĩnh như thế, khẳng định số lượng cũng khá nhiều.
“Số 7, chúng ta chạy đi, tôi thà bị thây ma đó giết chết còn hơn phải bị những con sâu độc cùng rắn độc kỳ quái này giết chết.”
“Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy! Tôi sợ nhất là rắn, ô ô ô, còn không bằng cứ để cương thi cắn chết tôi đi.”
Họ nói đúng, có rất nhiều thứ kinh tởm như vậy, tôi lại không đeo găng tay nên căn bản không thể bảo vệ được các cô ấy. Ngược lại, lũ thây ma đều là một chọi một nên tôi còn có thể trì hoãn một khoảng thời gian.
Tôi dẫn mọi người chạy về phía trước, vừa chạy được một lúc thì chúng tôi đã tới một cái hang. Hang động rất khô ráo, hai bên có những ngọn đuốc đang cháy, trông giống như một lối đi vào lăng mộ. Khi chúng tôi vào hang, cánh cửa đá trên đỉnh hang đổ xuống, tất cả chúng tôi đều thành cá trong chậu.
“Đừng đi xa hơn nữa, mọi người hãy ngồi ở đây đi.”
19.
Trời không tuyệt đường người, không phải chỉ là đồng giáp thi thôi sao, tôi không tin rằng tôi đường đường là sư phụ của Tống Phi Phi mà lại chết trong một sơn động rách nát như thế này. Số 1 giữ chặt lấy tay tôi với ánh mắt chân thành và nài nỉ:
“Tôi với cô cùng đi.”
Tôi mỉm cười xoa tóc cô ấy:
“Không được, cô đi theo sẽ chỉ gây thêm gánh nặng cho tôi thôi”
“Tôi gọi là A Tang, cô tên là gì?”
Số 1 tiến lên một bước, đôi mắt ngấn lệ. Số 13 cũng lao tới mà ôm lấy eo tôi:
“Chị ơi, em tên là Trương Giai Bảo, em sẽ vĩnh viễn nhớ đến chị.”
Tôi vẫy tay chào họ:
“Tôi tên là Lục Linh Châu, yên tâm đi, tôi nói rồi mà, tôi sẽ dẫn mọi người an toàn rời khỏi đây, mọi người hãy chờ tin tốt của tôi đi.”
Tôi ngâm nga một bài hát rồi đi vào sâu trong hang, hang động này khá rộng, tôi chưa đi xa lắm thì trên vách tường bên phải đã xuất hiện một màn hình điện tử, bình luận không ngừng nhảy lên:
[ Thật đáng tiếc khi chúng ta sẽ không thể nhìn thấy thánh mẫu số 7 bị giết chết. ]
[ Cương thi này cũng thật nhiều nguyên tắc, còn không thích bị theo dõi, tiền của lão tử cũng tiêu hết vì nó đó. ]
[ Chủ kênh, để cho cương thi xuất hiện giết chết tất cả các cô gái đi, tôi muốn nhìn thấy những con đ**m nhỏ đó bị cương thi chơi đùa đến chết. ]
[ Đúng, đúng, càng vui càng tốt, tôi thích xem. ]
Tôi cố gắng kiềm nén cơn tức giận của mình mà đọc kĩ những dòng chữ trên màn hình. Cái gì? Cương thi đó không thích bị theo dõi cho nên camera chỉ có thể lắp ở lối vào hang động chứ trong mộ thất này thì lại không có.
Quá tốt rồi, tôi cũng không muốn bị những tên những tên ngốc này thấy bộ dạng nhếch nhác của tôi khi cùng với cương thi đánh nhau.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK