Mục lục
Sưu Tầm Đoản Văn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Cô đem lòng yêu thích một người. Dẫu biết quá xa vời để với tới anh. Bởi vì anh là thầy giáo, còn cô là học sinh.

Có lẽ cô sẽ ôm nỗi lòng này cho đến lúc tốt nghiệp rời khỏi trường cũng chẳng ai biết, nếu như không có chuyện này xảy ra...

Chả là cô giáo chủ nhiệm lớp cô sắp sinh em bé, vì thế mà anh trở thành thầy chủ nhiệm thay thế.

Cô không thể tin vào mắt mình khi thấy anh xuất hiện trong lớp cô và tuyên bố sẽ phụ trách lớp.

Mỗi ngày trôi qua, cô đều âm thầm ngắm nhìn anh, dáng vẻ anh trên bục giảng, khi cau mày, lúc làm mặt nghiêm, cả giọng nói lúc anh cầm micro và cả nụ cười hớp hồn ấy nữa.

Cô thích nhìn bờ vai đó, tấm lưng thẳng đó. Cô nhớ con người đó.

Mọi người đều nói anh là ông thầy hắc ám, khó tính.

Nhưng cô lại thích sự khó tính đó của anh.

Đếm từng ngày rồi cũng trôi qua được 4 năm.

Ngày dự lễ trao bằng tốt nghiệp, cô lấy hết can đảm xin chụp chung 1 tấm hình với thầy.

Chỉ sợ thầy sẽ không đồng ý.

May quá, thầy đồng ý chụp chung với cô rồi.

Ngón tay cô lướt nhẹ màn hình điện thoại, chạm vào khuôn mặt người cô thương rồi lặng lẽ nuốt cảm xúc vào tim.

Đời này, cô và thầy có duyên gặp mặt nhưng lại...

Nước mắt ơi, xin đừng chảy ra!

Xin giữ cho cô một chút hình tượng trước mặt người cô yêu.

Giờ cô mới thấm thía câu nói,"Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt".

...

Tốt nghiệp rồi, mẹ cô lập tức tìm mối sớm gả cô đi.

Cô nghĩ cho dù cưới ai cũng vậy, người cô yêu mãi mãi chỉ là anh.

Tối hôm ấy trong nhà hàng sang trọng ở thành phố X.

Cô đã ở trong phòng rất lâu nhưng vẫn chưa thấy đối phương đến.

Người lớn hai bên gia đình vì muốn tụi trẻ được thoải mái nên tạo không gian cho hai người gặp mặt riêng tư.

Thế nhưng cô đã chờ quá 30 phút mà vẫn chưa thấy đối phương đến. Xem ra đối phương đối với việc xem mặt này không có mấy hứng thú.

Vậy thì cô còn tốn thời gian thêm làm gì nữa.

Lúc cô sắp mở cửa đi ra thì có một người đàn ông đẩy cửa ngược vào.

...

"Thật xin lỗi anh, cuộc xem mặt hôm nay đều do ba mẹ sắp xếp. Tôi..."

Người đàn ông ngồi đối diện với cô rất tự nhiên đưa tách trà ngang miệng, hớp một ngụm, sau đó đặt tách trà xuống bàn, dáng vẻ rất thong thả, hoàn toàn không có biểu hiện khó chịu hay hồi hộp gì.

Một hồi lâu vẫn không thấy anh ta lên tiếng.

Cô bắt đầu cảm thấy không chịu đựng thêm được nữa, "Nghe mẹ tôi nói anh làm bên kinh doanh. Lúc anh đàm phán với đối tác cũng là dáng vẻ này sao?"

"Những gì về tôi em đều biết cả rồi. Em nói xem tôi nên nói gì bây giờ đây?
À... Nếu em kết hôn với tôi, em sẽ trở thành người phụ nữ sung sướng. Tôi sẽ cho em sự giàu có, cuộc sống sung túc và nhiều thứ khác mà em chưa bao giờ nếm thử... "

Cô phát điên với gã đàn ông ngạo mạn này, "Tiền anh dư cứ đem mua những kẻ khác đi. Cuộc xem mặt hôm nay kết thúc ở đây. Sẽ không có đám cưới nào cả."

Cô cầm túi xách bực bội tiến về phía cảnh cửa.

"Khoan đã."

"Anh còn gì muốn nói?"

"Xem ra em đã thích người nào đó. Ai vậy? Có thể cho tôi biết được không?"

"Anh... Anh biết để làm gì?"

"Chẳng phải em nói sẽ không gặp lại tôi một lần nào nữa. Thì em cũng phải nói ra người mà em thích như thế nào. Tôi mới thỏa lòng được chứ. Ở trước mặt ba mẹ em, còn có thể nói đỡ vài câu chuyện hôm nay chúng ta kết thúc buổi xem mặt."

"Được thôi! Dù gì anh cũng không biết người đó là ai. Tôi nói vậy.
Tuy anh ấy không giàu có như anh, không ngạo mạn như anh nhưng suốt 4 năm qua, trong mắt tôi anh ấy là người đàn ông tốt nhất, tuyệt vời nhất, lịch sự văn minh nhất. Về nhân cách, anh không bằng gót chân của anh ấy."

"Cô ngưỡng mộ người đàn ông đó như vậy, sao không đến với anh ta. Mà lại chạy đến buổi xem mặt này?"

"Chúng tôi... không thể."

"Tại sao?"

"Vì anh ấy là thầy giáo của tôi." Vừa dứt lời cô liền mở cửa bước nhanh ra ngoài.

Đầu cô đập vào bờ ngực rắn chắc của ai đó.

Ai đó liền ôm chặt cô, xiết lại giữa 2 tay mình.

"Em thật ngốc quá!"

Cô nhận ra giọng nói êm dịu này.

Cô phản ứng lại,"Thầy....".

"Anh đã không còn là thầy của em. Bây giờ anh đang là đối tượng xem mặt của em."

"Ơ... còn người trong phòng...?"

Người trong phòng kia vừa bị điểm danh liền lập tức đáp lại, "Có ai nói với em chưa, tôi có một đứa em trai làm giáo viên."

Thầy, thầy ấy là đối tượng xem mặt của cô sao?

Cô có đang nằm mơ không?

Giấc mơ này ngọt ngào quá!

"Đồ ngốc này! Em tưởng 4 năm qua anh không biết em thích anh hay sao?"

"Thầy..." Chết rồi mặt cô nóng ran cả rồi.

"Anh cũng rất thích em."

Mùa hè năm nay có hai con người tìm thấy nhau.
{Đếnphủkhaiphong Gặp CôngTôntiênsinh}

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK