Chân Nhất thở dài một hơi, lập tức cúp điện thoại sau đó lái xe đến địa chỉ X.
Địa chỉ X là tiệm váy cưới lớn nhất trong thành phố này, Chân Nhất vừa đặt chân vào tiệm thì liền thấy mẹ anh đang ngồi đọc báo, ngoài ra chỉ có vỏn vẹn mấy nhân viên chứ chẳng có khách hàng nào thiết nghĩ chắc hẳn mẹ anh đã bao trọn toàn bộ chỗ này.
Có tiền bao trọn nhưng tiền váy cưới của cô dâu lại nhất quyết bắt anh trả, đúng là ki bao mà !
“ Đến cũng nhanh thật “.
Chân phu nhân đặt tờ báo xuống bàn, xoay đầu nhìn con trai.
“ Con bé cũng không tồi, thân thủ rất tốt “.
Chân Nhất mỉm cười, tiến đến trước mặt Chân phu nhân, ngồi xuống cái ghế đối diện bà.
“ Con trai mẹ chọn còn không tốt được sao ? “.
Chân phu nhân bĩu môi, dường như rất khinh bỉ sự tự mãn của Chân Nhất. Bà nghiêng tay nhìn đồng hồ rồi lại ngó về phía phòng thử đồ cưới.
“ Tiểu Chân, cưới được con bé hay không còn phụ thuộc vào con “.
Dứt lời Chân phu nhân liền đứng dậy bước nhanh đến chỗ người đàn ông đứng tuổi đang đợi ở ngoài cửa. Bà nhào vào lòng người kia, nũng nịu.
“ Ông xã “.
Người kia cúi người hôn lên trán Chân phu nhân một cái, từ đầu đến cuối ánh mắt chỉ đặt trên người bà.
Chân Nhất nhìn bóng lưng hai người cổ họng dường như có chút tắc nghẽn. Đến nơi công cộng cũng show ân ái, nghẹn chết anh rồi !
Đợi khoảng mười lăm phút vẫn không thấy Trang Doãn ra lại lo chân cô đi lại không tiện Chân Nhất liền đứng dậy đi vào phòng thay đồ tìm người, nhưng bên trong cũng chỉ có nữ nhân viên bị đánh ngất.
Chân Nhất nghiến răng anh ấy vậy mà quên có biết sử dụng thuật cải trang, cô vợ tương lai của anh đúng là không dễ chơi !
[ ... ]
Trang Doãn vất vả lắm mới trốn thoát khỏi tiệm váy cưới, cứ tưởng phải mấy ngày nữa cô mới rời khỏi Chân Nhất nhưng cũng may hôm nay có Chân phu nhân trợ giúp bằng không với thân thể hiện tại, Trang Doãn cô khó có thể thoát được anh.
Trước khi đưa cô đến tiệm váy cưới, Chân phu nhân đã nói một câu thế này.
“ Tiểu Doãn, vợ của Chân Nhất chỉ có thể là con “.
Nghĩ lại Trang Doãn liền cảm thấy sống lưng lạnh buốt. Cô còn muốn sống thêm một vài năm nữa chứ cứ ở bên cạnh Chân Nhất tuổi thọ của cô cứ một ngày lại giảm một năm mất !
Vết thương ở chân vẫn chưa khỏi nên việc đi lại hết sức bất tiện. Trang Doãn vừa lết được nửa bước thì bị người ta chặn đường. Đảo mắt xung quanh nhìn một lượt, đám người này đều là sát thủ dưới trướng của Tống Phẩm Phong, cũng từng là huynh đệ kề vai sát cánh bên cạnh cô.
“ T, chủ thượng có lệnh lấy mạng của cô “.
Người có biệt hiệu là A tiến lên một bước, ăn nói nhu hoà.
“ Cô có thể tự ra tay đây là niệm tình chúng ta từng là đồng đội “.
“ Vậy sao ? “.
Trang Doãn nhếch mép cười khểnh, đến lấy mạng cô có năm người thì sát thủ A kia là người có năng lực tương đương với cô, còn bốn người kia Trang Doãn chẳng hề để vào trong mắt.
“ A, vì chúng ta từng là đồng đội nên tôi có thể làm ngơ để mọi người đi. Nếu như hôm nay nhất quyết đấu một trận, các người không phải đối thủ của tôi “.
“ T, cô đừng quên bản thân mình đang bị thương “.
Dứt lời A liền xông lên phía trước, bốn người còn lại thì ở phía sau trợ giúp. Từng đòn tấn công của A, Trang Doãn để đáp lại không chút khách khí nhưng dù gì thân thể Trang Doãn vẫn còn bị thương thế nên sức lực tương đối không nhiều, nếu cứ đánh qua đánh lại không phải là cách.
Nhân cơ hội A không chú ý, Trang Doãn liền nín đau chạy một mạch nhưng vừa chạy được mấy bước thì thân thể nhỏ bé của cô đã va chạm mạnh với lồng ngực của Chân Nhất.
Chân Nhất hơi cúi người, cõng lấy Trang Doãn.
“ Đã què còn chạy lung tung “.
A không biết thân phận của Chân Nhất nên đương nhiên không cảm thấy sợ hãi.
“ Thả cô ta xuống, chúng tôi tha mạng cho anh “.
“ Oke. Đợi tôi thả cô ấy vào trong tim rồi cùng mấy người đánh “.
“ ... “.