Mục lục
Sưu Tầm Đoản Văn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Nàng là một tiểu hồ ly, ngày ngày chỉ sống một cuộc sống như bao loài động vật khác. Cũng biết ăn, cũng biết ngủ. Cho đến một ngày, nàng bị một người nam nhân anh tuấn bắt đi. Hắn nhẹ nhàng vuốt bộ lông mềm mại, khóe môi cười khẽ
"Ngươi tuy thân vĩ hồ nhưng lại mang căn cơ tiên khí. Nay, ta nhận ngươi làm đồ đệ, tránh sau này ngươi lại sa vào ma đạo"
Nàng lúc đó đối với hắn tựa hồ không có phòng bị. Như có một mảnh lực vô hình, khiến cho nàng đối với hắn hoàn toàn không bài xích.
Nàng được hắn đem về một Sơn trang nằm ở vùng núi, nơi đây phong cảnh thơ mộng. Đông có rừng hoa, Bắc có suối nhỏ.
Mỗi ngày, nàng đều ngoan ngoãn nằm lên đùi hắn, lắng nghe tiếng nhạc du dương từ đôi bàn tay thon dài ấy.
Hắn dạy nàng nhiều thứ, dạy nàng thi triển thần lực, dạy tu luyện thành hình người, dạy nàng nói chuyện, còn kể chuyện cho nàng...
Trái tim bé nhỏ dần rung động, nàng đối với hắn bây giờ không phải tình sư đồ...mà chính là tình yêu.
Nàng hiểu, bản thân muốn được bên hắn, tự mình phải cố gắng tu luyện. Trời không phụ lòng, sự cực khổ ngày ngày của nàng được đáp trả. Nàng đã thành người.
Ngày đó, là ngày mưa tầm tã. Nàng ngồi trên đùi hắn từ từ biến hóa. Luồng ánh sáng màu trắng bao quanh thân thể, cơ thể dần chuyển động, tứ chi cũng mọc ra. Chỉ tích tắc, nàng trong hình người đã hiện ra trước mắt hắn.
Nhưng mà, nào ai biết được...ngày hôm nay cũng chính là ngày nàng đau khổ?
Mới đây, nàng còn thấy trong mắt hắn đầy nhu hòa, nàng còn thấy hắn như nhẹ giọng cất tiếng. Nhưng lại chốc sau, đôi mắt ấy dần nhuộm đỏ. Hắn hung hăng đẩy ngã nàng, bàn tay dùng sức, một chưởng khiến nàng phun ngụm máu.
Lục phũ ngũ tạng đau điếng người...nhưng đau nhất, lại là nơi trái tim...
Vì cớ gì...hắn lại ra tay với nàng...
Vì cớ gì...hắn lúc trước nói sẽ chờ nàng...
Vì cớ gì...nàng lại tin lời hắn...
Nàng nở nụ cười chua xót, chỉ thấy xung quanh là ánh đen huyền bí...thân ảnh nàng...biến mất giữa không gian...
Bỗng đâu vang vọng tiếng nàng....nàng nói
"Sư phụ, đồ nhi yêu người"
"Sư phụ, đồ nhi muốn làm người nữ nhân của người"
"Sư phụ..."
....Đồ nhi, đồ nhi của ta....nữ nhân của ta....
#Nguồn: Cop

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK