Mục lục
Sưu Tầm Đoản Văn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô năm nay 26 tuổi, một cái tuổi mà nhiều cô gái đã có chồng có con rồi.
Đâu phải là cô không muốn lấy chồng đâu chứ! Từ hồi cấp 1 thì cô đã học trong trường nữ sinh rồi. Tới khi tốt nghiệp ra trường thì lại làm việc trong môi trường toàn là phụ nữ.
Huống hồ, đối với cô mà nói. Tình yêu giữa nam và nữ chỉ là một hình thức để duy trì nòi giống. Nam x nam, nữ x nữ mới là tình yêu đích thực.
Hơn nữa, cô cũng thuộc cái loại giới tính đang “thịnh hành” hiện nay. Thích trai đẹp, nhưng cũng thích gái. Nói gì là một kẻ ăn tạp, trai gái gì cũng ăn được.
Cô vừa vui vẻ ăn món ngọt yêu thích vừa ngồi vẽ những bức tranh khiến người ta phải đỏ mặt.
Nội dung tranh là gì ấy hả? Hắc hắc! Đương nhiên là tranh đam mỹ SM rồi.
Quào! Cô là một cô gái hiền lương thục đức nha. Sẽ không làm những chuyện mất thuần phong mỹ tục như vậy ở những nơi như quán cafe đâu. Chỉ có thể trách tin tức mới vừa phát lên trên mạng khiến cho cô cảm thấy nhiệt huyết dâng trào.
Ai mà nghĩ tới vị tổng tài cao cao tại thượng của tập đoàn Tô thị lại có gian tình với vị trợ lý trẻ tuổi chứ. Mà thật ra thì tin tức này cũng chỉ được đăng trên một tờ báo lá cải thôi, thông tin hoàn toàn không được xác thục. Nhưng cũng đủ để làm cho một hủ nữ như cô sướng rơn rồi.
Huống hồ vì tổng tài này lại rất đẹp trai, lại chưa từng có Scandal tình ái với ai, lại lạnh lùng, cao lãnh. Cộng thêm vị trợ lý nhỏ đó của anh ta nhìn qua thì đúng chất là một tiểu mỹ thụ.
Như vậy thì làm sao mà cô chịu được! Không chịu được! Không chịu được! Không được! Chuyện quan trọng phải nói ba lần.
Ai da! Trong lúc còn đang nhiệt huyết bừng bừng, thì cha mẹ cô lại gọi tới. Haiz. Cô thật sự không muốn đi xem mắt một chút nào. Nhưng làm sao bây giờ, cô không chịu được cách nói chuyện như người yêu nũng nịu đó của mẹ cô mà.
Vừa vội vàng đi ra khỏi quán cafe thì cô đụng phải một người, tập tranh trên tay rơi đầy dưới đất. Vì anh ta giúp cô nhặt đồ nên cô mới bỏ qua, chứ không phải do anh ta đẹp trai đâu nhá!
Ối! Đây không phải là vị Tô tổng của Tô thị mà cô vừa thấy trên tin tức đây sao? Mà chờ đã, mấy bức tranh mà cô vừa mới làm rơi là!!!
“A! Khoan đã! Để tôi tự nhặt là đ…” Nhưng đã muộn, Tô Nghiêm lúc này đã cầm bức tranh mà cô vừa vẽ lúc nãy.
Dù chỉ mới phác thảo ra, nhưng cô vẽ rất tốt, chỉ cần liếc qua một cái là biết được nhân vật trong bức tranh là ai.
Cô nhanh chóng giựt lại mấy bức tranh trên tay của anh ta rồi nhanh chóng nói tiếng cám ơn rồi ba chân bốn cẳng chạy mất.
Còn tại sao cô biết anh ta tức giận ấy hả? Đương nhiên là biết rồi, nhìn khuôn mặt đen như đáy nồi của anh ta là biết rồi.
----------------------------------------------------------
Cô cứ như vậy mà chạy tới chỗ hẹn. Có ai nói cho cô biết đây là cái chuyện quái gì không?!? Tại sao cái vị Tô Nghiêm kia lại ở đây không?!? Không phải anh ta là đối tượng xem mắt mà cha mẹ cô chọn đấy chứ!!!
Vừa nghe tiếng mở cửa, Tô Nghiêm đã ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô thì anh ta liền nở một nụ cười rất dịu dàng. Nhưng đối với cô còn đáng sợ hơn cả giết người.
Thấy cô và anh cứ "âu yếm" nhìn nhau như vậy, ba cô không nhịn được mà hỏi, “Tiểu Hạ, con và vị Tô thiếu gia đây có quen nhau à?”
Giằng co ấp úng một hồi, cô đành phải kể lại toàn bộ sự việc cho ba của cô. Đồng thời, cũng nhìn ông bằng một ánh mắt rất đáng thương. Bà à! Ba mà gả con cho anh ta là con chết thật đấy! Hiu hiu! Ba cứ nhìn ánh mắt đó của anh ta đi. Nhìn đi. Nhìn đi.
Ba cô mỉm cười nhìn cô một cái rồi chậm rãi nói.
“Tô thiếu này, con gái tôi mặc dù lớn như vậy nhưng mà tính cách lại chẳng khác nào đứa con nít không biết gì cả.”
“Đúng! Đúng! Không biết gì!” Cô ở bên cạnh nhiệt tình gật đầu phụ họa.
“Con bé vẽ những bức tranh đó là vì sở thích riêng thôi. Hoàn toàn không có chút ác ý nào cả.”
“Đúng! Đúng! Không có ác ý!” Cô ở bên cạnh lại nhiệt tình gật đầu phụ họa. Ừm! Ba làm rất tốt.
“Cho nên thế nào thì cậu cũng nên rộng lượng bỏ qua cho nó. Dù gì thì sớm muộn con bé cũng sẽ gả cho cậu.”
“Đúng! Đúng! Gả cho anh!” Cô ở bên cạnh tiếp tục nhiệt tình gật đầu phụ h… Mà chờ đã! Phụ thân đại nhân nhà cô vừa nói gì cơ?!?
Cô cứng ngắc xoay đầu sang nhìn nụ cười vô lại của vị phụ thân đáng kính nào đó.
Hình như cô quên mất, người cha này của cô là một tên vô sỉ mặt người dạ thú, không biết xấu hổ là gì.
Mà cô thì lại là con thỏ con rơi hẳn vào trong ổ sói rồi. Nhìn nụ cười kia của anh ta xem, chắc chắn là ngay từ đầu anh ta đã biết ý định này của ba cô rồi!
------------------------------------------
Hết rồi. Nhìn gì nữa. Không còn tiếp đâu, đừng hóng làm gì.
-Sênh thích nhá hàng con dân online-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK