Mục lục
Sưu Tầm Đoản Văn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Mặc Tình, em đứng lại, đứng lại cho anh “.

Phó Bắc chạy theo Mặc Tình, không ngừng hét lên mà người con gái trước mặt anh lại như thể không nghe thấy.

Mặc Tình dừng lại trước một gốc cây cổ thụ lớn, cô hơi cúi người nhặt chiếc lá đã ngả vàng nâng niu trên tay, ôn hoà dỗ dành.

“ Bảo bối ngoan, ngủ đi mẹ thương “.
Phó Bắc chạy đến, lời nói của Mặc Tình như vết dao cứa vào trái tim anh. Anh tiến đến chỗ cô, Mặc Tình phát giác có người đến vội ôm chiếc lá lùi lại phía sau.
“ Anh đừng đến gần, đừng hại con tôi “.
“ Mặc Tình, anh là chồng em, là chồng của em đây “.
“ Không không, tôi không có chồng. Anh đừng lại đây. Nó là con của tôi, là con của tôi ! “.
Mặc Tình điên cuồng gào thét đến mức bác sĩ phải chạy đến bao vây lấy cô, sau đó tiêm cho Mặc Tình một liều thuốc an thần. Phó Bắc nhìn cô và bác sĩ dằng co, viền mắt trở nên ẩm ướt.
[ ... ]
Anh và Mặc Tình lấy nhau được ba năm, một năm trước hai người có với nhau một đứa trẻ, nhưng vì hiểu nhầm, anh ép cô phá thai kể từ đó cô hận anh, biến thành bộ dạng như bây giờ.
Màn đêm buông xuống, Phó Bắc không biết từ khi nào đã thiếp đi bên giường bệnh Mặc Tình.
Người phụ nữ đứng bên cửa sổ chậm rãi xoay đầu, ánh mắt buốt giá, từ tốn tiến về phía Phó Bắc.
“ Phó Bắc, anh nên chết đi ! Đền mạng cho con tôi ! “.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK