Mục lục
Sưu Tầm Đoản Văn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

#đoản

“ Đau không? “ người đàn ông trước mặt nhàn nhã hỏi tôi.

Tôi nhìn anh nở một nụ cười chua xót, nhẹ nhàng trả lời.

“ Ừm, đau. “

“ Vậy vì sao vẫn còn cố chấp. “ anh hỏi lại

“ Không biết, chỉ là không buông được. “

Tôi trả lời, anh nghe vậy chỉ im lặng. Lúc sau tôi mới hỏi anh.

“ Còn anh thì sao? Không thấy mệt sao?”

“ Mệt chứ, chỉ là anh tin mình vẫn còn cơ hội.“

Tôi không nói gì nữa, cả hai rơi vào trầm mặc.

Tôi là Nguỵ Hạ Băng, năm nay 23 tuổi. Còn người đàn ông đang đứng trước mặt tôi là Dạ Vô Thần, là học trưởng trước đây của trường tôi. Anh thích tôi, việc này tôi biết.

Anh là một người đàn ông tốt, đẹp trai, tài giỏi, gia đình khá giả. Là mẫu người đàn ông lý tưởng của các chị em phụ nữ. Còn tôi chỉ là một cô gái bình thường, không thể nói là xinh đẹp. Chỉ được cái vui tính, luôn biết cách khiến người khác cười. Nhưng mà giữa bao cô gái, anh lại lựa chọn thích tôi.

Chỉ là tôi không thích anh. Tôi thích Phong Duật Khang, bạn thân của anh. Chúng tôi quen nhau vào một buổi ngoại khóa của trường. Tôi gặp rồi thích anh ấy từ lần gặp đầu tiên, từ đó tôi luôn tìm cách để có thể gần anh hơn.

Với tính cách năng nổ, cuối cùng tôi cũng thu hút được sự chú ý của Duật Khang. Sau đó chúng tôi thường có những buổi gặp mặt riêng, đến một ngày anh tỏ tình với tôi. Lúc ấy tôi đã vui biết nhường nào, tôi vui vẻ đồng ý.

Rồi chúng tôi chính thức thành người yêu, tình cảm của tuổi trẻ hồn nhiên vui vẻ. Chúng tôi yêu nhau được hai năm thì tôi đồng ý tiến xa hơn. Ở tuổi 21 tôi đã trao cho anh ấy cái thứ quý nhất đời con gái. Duật Khang nói sau khi tôi học xong đại học anh sẽ cưới tôi, tôi nghe vậy vui lắm.

Trớ trêu thay dự định của chúng tôi lại không thực hiện như đúng kế hoạch. Gia đình anh không chấp nhận tôi bởi vì tôi và anh ấy không cùng một thế giới. Ba Duật Khang muốn anh ấy chia tay tôi và quen một người khác.

Phong Duật Khang trước giờ chưa từng làm trái ý ba mẹ mình. Đứng trước chữ hiếu và tình yêu anh ấy rất khó xử.

Tôi lúc đó chỉ biết đợi, đợi quyết định cuối cùng của anh ấy. Tôi cũng không tạo ra một chút áp lực nào cho anh.

Đến cuối cùng có lẽ lúc tình cảm của hai bên đang cao trào. Anh một bên trước mặt ba mẹ của mình giả vờ chia tay với tôi, một bên trước mặt tôi bảo tôi hãy đợi anh. Tôi vì yêu anh nên đồng ý. Nhưng mỗi lần nhìn anh ôm người con gái khác lòng tôi lại không chịu được, mặc dù biết anh chỉ là đang diễn kịch trước mặt ba mẹ mình. Những lúc như vậy tôi và anh ấy đã xảy ra không ít cãi vã, nhưng mà cuối cùng vẫn là anh dỗ tôi. Vì yêu anh nên cả hai nhanh chóng làm hoà.

Chỉ là dạo gần đây anh ít liên lạc với tôi, dù có gặp cũng chỉ là vẻ mặt trốn tránh. Vả lại dạo này anh cũng thường xuyên đi cùng một người con gái khác. Nhưng tôi cũng chỉ nghĩ là anh đang diễn kịch cho ba mẹ mình, chứ cũng không có nghĩ nhiều.
Cuối cùng thì giấy cũng không gói được lửa. Anh ấy sắp kết hôn, cô gái hay đi cùng Duật Khang chính là vợ sắp cưới của anh.

Tôi lúc đó khi biết chuyện đã chạy trước mặt anh ta giáng xuống một bạt tay. Hai chúng tôi cãi nhau ầm ĩ, rồi anh nói lời chia tay.

Tôi nhất quyết không chịu, không đồng ý chia tay. Nhưng anh chẳng quan tâm, hờ hững quay lưng rời đi. Lúc đó tôi khóc nhiều lắm, chỉ là nước mắt của tôi không níu kéo được anh. Tôi phải chấp nhận một điều là anh ấy đã yêu người con gái khác. Mà tuần sau anh ấy kết hôn rồi, chỉ là cô dâu không phải tôi.

Lúc đau khổ, buồn bã tôi đã tìm Dạ Vô Thần. Mặc dù biết như vậy là lợi dụng tình cảm của anh. Nhưng lúc đó tôi thật sự cần một bờ vai để dựa vào. Lúc đó anh an ủi tôi nhiều lắm, nói không cảm động chính là giả.

Nhưng giờ tôi không muốn cho anh thêm chút hy vọng nào nữa. Tôi muốn anh tìm được hạnh phúc của riêng mình.

“ Vô Thần, chúng ta không hợp nhau. Cũng đừng đợi em nữa, em thật sự không có tình cảm nam nữ với anh. “

Thật vậy, nhiều lúc đau khổ tôi đã muốn tiếp nhận tình cảm của anh. Nhưng đều không có kết quả, tôi vẫn cố chấp với tình đầu của mình. Chỉ là sau này tôi mới biết, việc làm bây giờ khiến tôi khắc khoải mỗi khi nhắc lại sau này.

Dạ Vô Thần nhìn tôi, làm ra vẻ như không để ý trả lời.

“ Em cứ tiếp tục sống cuộc sống của em, còn anh vẫn cứ tiếp tục thích em. “

“ Vô Thần, em thật sự... “

“ Cứ để tôi tiếp tục thích em đi!”

Tôi chưa kịp nói xong, anh đã cướp lời sau đó đứng dậy rời đi. Lúc đi ngang qua tôi, anh nói một câu mang theo chút buồn bã.

“ Hãy để tôi tiếp tục thích em, khi nào không thể trụ nổi nữa tôi sẽ buông tay “

Tôi nghe tiếng bước chân càng ngày càng xa, tôi cũng không ngoảnh đầu nhìn anh. Chỉ là nhìn ghế đối diện trong lòng có một mớ cảm xúc hỗn độn.

Wattad: nhujiwook12365

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK