Mục lục
Truyện Cả đời chỉ yêu em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả đời chỉ yêu em - Chương 972-3: Rất đáng thương








Chương 972-3: Rất đánh thương.





Nếu như lúc trước Thời Hàn Mai có một nửa thông minh của Tố Tâm, đại khái cũng sẽ không chết, cũng sẽ không mang đến cho mình nhiều phiền toái lớn như vậy. . .





"Tố Tố, cô thật sự. . . Thông minh ngoài ý nghĩ của người khác!" Tuy rằng khoé môi của Lý Mục Dương mang theo nụ cười ôn hòa Như Ngọc, nhưng giữa lông mày rõ ràng đã có tức giận.





Đối mặt với Tố Tâm, đại khái là lần đầu tiên Lý Mục Dương cảm thấy hữu tâm vô lực!





Nếu như sử dụng mưu kế lừa dối, nhưng Tố Tâm quá thông minh!





Lại không thể đánh giết, Lý Mục Dương thật sự là có tức viaajn nhưng không thể phát tiết bởi vì sợ làm Tố Tâm sợ.





Đối mặt với Tố Tâm, đúng là người đầu tiên trên thế giới này khiến cho Lý Mục Dương vừa mừng rỡ lại vừa dằn vặt.





"Cô có thể đi cùng Cố Thanh Thành, nhưng tôi hi vọng cô nhất định phải nhớ rõ tôi đối với cô rất ưa thích, cũng rất chân thành!" Lý Mục Dương nói từng câu từng chữ, ánh mắt lạnh lẽo, chứ không nóng rực như lời nói của anh ta.





Tố Tâm không hé răng, nếu là trước khi đi, Tố Tâm bất ngờ mở miệng dây dưa không dứt với Lý Mục Dương, phòng trừ Lý Mục Dương đổi ý đem cô chụp ở nơi này, cái được không đủ bù đắp cái mất.





"Nếu như không ngại, cô ở nơi này thăm quan thêm một chút, tôi cùng Cố tiên sinh còn có chuyện khác muốn nói, đợi nói xong rồi. . . Tôi để A Triển mang cô tới!" Lý Mục Dương nhìn A Triển một cái.





A Triển gật đầu.





Nhìn xem Lý Mục Dương rời đi, A Triển liền đứng ở bên cạnh Tố Tâm hai mét, cười nói với Tố Tâm: "Tố tiểu thư có thể tùy ý. . ."





Tầm mắt của Tố Tâm rơi vào cánh tay treo ở trước ngực của A Triển, đến cùng anh ta là vì cứu mình mà bị thương, Tố Tâm mở miệng hỏi một câu: "Vết thương có nghiêm trọng không !"





"Cũng còn tốt, không sao, người kia không có mang theo súng, thân thủ của anh ta quá xuất sắc, cũng là tôi khinh địch coi thường người kia, mới khiến cho hắn ta thừa lúc tôi không để ý mà làm tôi bị thương!" A Triển kiên trì dùng tiếng mẹ đẻ nói chuyện với Tố Tâm, có phần gập ghềnh trắc trở.





Tố Tâm cười cười đối với A Triển, nói cám ơn: Cám ơn anh đã cứu tôi!





"Tôi là vì lão bản của chúng tôi! Tố tiểu thư. . . lão bản của chúng tôi chính là người tốt! mặc dù người khác không biết, nhưng anh ta đúng là người tốt! Được anh ta yêu thích chính là một chuyện rất hạnh phúc! lão bản của chúng tôi cũng rất đáng thương! Tôi đã từng muốn thay lão bản của chúng tôi đem cô lặng yên không một tiếng động trói đến bên người anh ta, nhưng ta lão bản không cho phép! Tố tiểu thư, nếu như có thể, có thể ở lại chỗ này cùng lão bản hay không !"





9/10

Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK