“Kẻ nào mặc chính là đưa cho kẻ đó!” Phó Kiến Văn ngậm điếu thuốc lá, nhìn chăm chú vào Tố Tâm đang đỏ chót toàn thân, ánh mắt mang theo vài phần ý đồ du côn, anh dùng ngón tay nâng bộ tình thú lên, đem điếu thuốc lá rời khỏi khóe môi, “Bảo bối của anh mặc cái này vào nhất định sẽ rất đẹp!”
Giọng nói của Phó Kiến Văn khàn khàn mang theo một bể tình nơi đáy mắt, khiến cho lỗ tai của Tố Tâm có chút ngứa ngáy, như là có con kiến bò từ trong tai bò tới cột sống, tê tê dại dại.
“Phó Kiến Văn, em phát hiện bây giờ càng ngày anh càng không đứng đắn rồi!” Tố Tâm giờ vờ tức giận, kéo ngón tay đang cầm bộ nội y sẽy của Phó Kiến Văn một cái, để vào trong hộp, sau đó dùng sức đem nắp hộp đóng kín, “Đột nhiên anh nói có việc muốn đi ra ngoài, chính là đi mua một bộ tình thú sao, anh cũng thực sự là đủ rồi!”
Tố Tâm nhớ rõ Bạch Hiểu Niên nói, bình thường loại đồ tình thú này tất cả mọi người đều không trực tiếp đi đến cửa hàng để mua, đều là mua qua Internet rồi nhận chuyển phát nhanh! Bây giờ tính bảo mật của chuyển phát nhanh rất tốt, trước đó Bạch Hiểu Niên còn rất ưa thích một bộ, còn hỏi Tố Tâm có muốn mình mua cho một bộ hay không ...
Bạch Hiểu Niên nói, dù sao Lục Tân Nam nhà bọn họ căn bản cũng không biết thưởng thức, Bạch Hiểu Niên có mặc hay không cũng không quan trọng!
Quả thực Tố Tâm không thể nào tưởng tượng được một người đàn ông như Phó Kiến Văn lại có thể đi chọn đồ như vậy, anh thực sự là đủ rồi!
Còn chưa xoay người, lồng ngực rắn chắc của Phó Kiến Văn liền dán lên sống lưng Tố Tâm ...
Hai tay Phó Kiến Văn chống ở hai bên bàn làm việc, đem Tố Tâm vòng trong ngực, cúi đầu nhẹ nhàng hôn môi mỏng cùng phần gáy của cô.