"Được, vậy chúng ta đi!" Lý Mục Dương gật đầu, giọng nói mang theo mấy phần sung sướng.
"Như vậy Lý tiên sinh, dưỡng nữ của Cố Thanh Thành... Ngài còn không có ý định giao cho chúng ta sao!" Đường Tranh diệt điếu thuốc lá trong tay, nhả ra một vòng khói cuối cùng, hỏi.
Lý Mục Dương nhấp một ngụm trà sau đó mới đứng dậy, xoay chiếc bàn tròn có đặt một chiếc chìa khóa xe, chuyển tới trước mặt Tố Tâm ...
Anh ta nắm chặt gậy ba tong của mình, mỉm cười với Tố Tâm: "Chiếc xe Mểcdes màu đen ở dưới lầu, biển số đuôi 510."
Nói xong, Lý Mục Dương đứng dậy ra khỏi phòng riêng.
Lý Mục Dương nói được là làm được, anh ta nói chỉ cần ăn xong một bữa cơm sau đó sẽ đem người giao cho Tố Tâm, vậy thì nhất định sẽ đem người giao cho Tố Tâm.
Dường như Lý Mục Dương nói, anh ta là muốn lấy lòng Tố Tâm, cho nên chỉ muốn chiếm thời gian một bữa cơm của Tố Tâm mà thôi.
...
Dưới lầu, Đường Tranh kéo cửa xe ra, trên ghế có một cô bé mười mấy tuổi đang nằm trên đó, bên dưới mái tóc dài màu đen xốc xếch rũ xuống, chính là một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh đến mức tận cùng...
(Xin lỗi các nàng vì dưỡng nữ là con nuôi nha, các nàng thông cảm cho sự sai xót của shu nhé ️️️)
Trên người cô gái nhỏ được đắp một chiếc áo khoác lông màu xám đậm, thân thể co rúc ở trong đó, gầy nhỏ khiến người khác đau lòng.
Tố Tâm cho rằng dưỡng nữ của Cố Thanh Thành đại khái chỉ là một đứa bé lớn chừng Đoàn Đoàn hoặc hơn một chút, không nghĩ tới lại là một cô bé khoảng trên mười tuổi một chút, này ngược lại là ngoài ý liệu của Tố Tâm.
Đường Tranh nhìn thấy trên mặt con gái mơ hồ có thể thấy được vết tích bị đánh đập qua, nắm đấm của Đường Tranh nắm chặt, thử thăm dò kêu một tiếng: "Tiểu Lưu Ly!"