"Con đã xin học bổng đi học nghiên cứu sinh ở bên Anh, văn bản xin đã thông qua, sau đó sẽ đi phỏng vấn, nếu như thuận lợi thông qua ... Là có thể ở sang Anh học nghiên cứu sinh, tuần tới sẽ phỏng vấn, con đã đặt xong vé máy bay, xế chiều hôm nay sẽ xuất phát, nếu như phỏng vấn thông qua, con sẽ ở lại nước Anh chờ đợi nhập học ..."
Ý này, chính là không có ý định trở về.
Cho nên Tố Nhiên mới có thể nói gọi Tố Tâm đến tiệc mừng thọ của Tố lão phu nhân cô ta không có ý kiến, bởi vì căn bản cô ta cũng không có ý định tham gia ...
Ban đầu, dự định của Tố Nhiên không phải như vậy.
Cô ta định sẽ nói là đi chơi hai ngày, sau đó sẽ đến Anh một chuyến, nếu như có thể thông qua được cuộc phỏng vấn, thì cô ta sẽ nói cho mọi người trong nhà một tin vui, nếu như không thông qua, coi như thật sự đi chơi một vòng.
Nhưng bây giờ, Tố Nhiên đã không có đường lui, phỏng vấn nhất định phải thông qua.
Lý do mà Tố Nhiên đưa ra rất hợp tình hợp lý, người trong nhà đều không có cách nào ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem Tố Nhiên xách hành lý rời đi.
Tố Nguyên nói chuyện này cùng với Tố Tâm, ý là muốn để Tố Tâm trở về nhà xem Lương Mộ Lan, an ủi bà một chút.
Tố Tâm trầm mặc một lát, mở miệng: "Anh, nếu như khoảng thời gian này ở nhà không có chuyện gì, mẹ có thể sang Anh cùng Tố Nhiên, thời khắc quan trọng như vậy, quan trọng nhất vẫn là có người thân ở bên cạnh, hơn nữa Tố Nhiên lại ở nơi đất khách quê người ..."
Tầm mắt của Tố Nguyên nhìn về phía Tố Tâm, điện thoại đặt ở góc bàn rung lên, Tố Nguyên tắt máy, gạt gạt tàn thuốc.
Anh hiểu được ý của Tố Tâm , gật đầu: "Trở về anh sẽ nói lại với mẹ."
Khi Tố Nhiên quyết định rời đi, Tố Nguyên cũng có nghĩ lại.
Tố Nguyên nhớ tới ngày đó anh đưa Tố Nhiên ra sân bay, Tố Nhiên đã nói với anh ...
Tố Nhiên nói: "Anh, kỳ thực em biết em không nên hận Tố Tâm, em nhớ sinh nhật năm ngoái, lúc ăn cơm cùng ông bà nội, bà nội đã nói nhiều năm không thấy Tố Tâm, nhân ngày sinh nhật muốn bảo Tố Tâm đến, em cũng biết sau đó mẹ đi tìm Tố Tâm, nhưng lại bị Tố Tâm từ chối! Em cũng biết rõ Tố Tâm là vì nghĩ cho em, em lại càng hận Tố Tâm! Bởi vì mỗi một người thân ở bên cạnh em, đều luôn ghi nhớ cô ấy ..."
Tố Nguyên nhớ rõ, lúc đó bà nội đề nghị để cho Tố Tâm và Tố Nhiên sinh nhật cùng nhau, Tố Nguyên cũng đồng ý!
Nếu như lúc đó, Tố Nguyên có thể lý trí một ít, thay Tố Nhiên nói một câu, thì những năm này Tố Nhiên ở Tố gia cũng không phải chịu nhiều oan ức như thế, cũng sẽ không có hận Tố Tâm như vậy, rồi cũng sẽ không đến nỗi như nước với lửa với Tố Tâm ...
"Anh ..." đáy mắt Tố Tâm có ẩm ướt ý, chuyện kia đã sớm muốn nói nhưng lại rất khó mà mở miệng, "Về sau, bảo cha mẹ anh, không nên nhắc đến em ở trước mặt Tố Nhiên nữa."