Tố Tâm cũng buông cái chén xuống, cảm giác buồn nôn vượt lên ngực, cô nôn khan một chút, có người đưa nước cho cô, cô lắc đầu, đột nhiên uống vào một lượng bia lớn như vậy, nơi nào còn có thể uống được nước!
Tô Mạn Mạn lực rất mạng, Tống Thành thua tâm phục khẩu phục, hai người tuy rằng đều uống xong bia, nhưng Tô Mạn Mạn rõ ràng còn uống nhanh hơn cả Tống Thành.
Vòng thứ hai, lúc Tố Tâm uống được hơn nửa chén, vai nữ phụ đã uống xong, âm thanh khích lệ bội phục vang lên không ngừng.
Tố Tâm tiếp nhận nước mà người khác đưa tới, cô súc miệng rồi nhổ ra, đầu lưỡi chết lặng phát giác được mùi vị của nước không đúng, Tố Tâm nhìn về phía Mục Đào Đào nhìn lại, thấy Mục Đào Đào gật đầu, cô tiếp tục nhấp một hớp nhỏ, nhưng uống không trôi... Cái bụng quá trướng rồi!
Tuy rằng lực chiến của Tố Tâm là loại cặn bã, nhưng không chịu nổi sự hùng hổ của Tô Mạn Mạn quá, vòng thứ ba, Tô Mạn Mạn còn chưa đợi Tống Thành uống xong đã uống xong hai chén lớn, hỏi dò đạo diễn xem tích điểm như thế nào, đạo diễn nói chỉ được tích hai phần.
Cuối cùng đội của Tô Mạn Mạn cùng Tố Tâm thừa thắng xông lên, tránh khỏi bị ném vào trong nước.
Tố Tâm đem bình nước trong tay mình đưa cho Tô Mạn Mạn: “Uống một hớp!”
Tô Mạn Mạn cười đưa tay tiếp nhận: “Nếu như anh trai tôi biết tôi uống nước của cô, có thể cảm thấy giữa chúng ta đang gián tiếp hôn nhau rồi truy sát tôi hay không!”
Tố Tâm: “...”
Có ai nói cho cô biết rằng Tô Mạn Mạn đang nghĩ gì được hay không!
Tô Mạn Mạn uống một hớp liền cảm thấy mùi vị không đúng, con mắt híp lại nhìn qua Tố Tâm, ngậm nước trong miệng sau đó nhíu mày với Tố Tâm.
Tố Tâm cười với Tô Mạn Mạn.
....