Phó Thiên Tứ nhớ tới bạn nữ sinh kia nhảy lầu trước đó, không nói hai lời liền lôi kéo ghế nhỏ của mình đi qua lớp Kiều Nhất Hàng đánh cậu ta một trận, hiện tại Kiều Nhất Hàng nằm ở bệnh viện, không chỉ bị gãy xương mũi, mà còn gãy cả xương tay ...
Sự tình động tĩnh quá lớn, Phó Thiên Tứ biết mình chọc vô tổ ong, về nhà lại nhìn thấy một mặt hoảng sợ của mẹ mình, Phó Thiên Tứ cũng sợ!
Rất nhanh, Lư Thanh Mai đã nhận được điện thoại của Phó Thanh Tuyền, trong điện thoại, Phó Thanh Tuyền nổi giận, dù cho Phó Thiên Tứ có đứng cách rất xa Lư Thanh Mai nhưng cũng có thể cảm giác được.
Lần trước Phó Thanh Tuyền đánh cậu ta, đến bây giờ Phó Thiên Tứ nhớ tới còn cảm thấy cả người đều đau!
Lúc bị đánh vẫn mạnh miệng là một chuyện, biết mình nếu không chạy bị đánh lại là một chuyện khác, Phó Thiên Tứ liền quả quyết lựa chọn tránh đi.
Nhưng mà, Phó Thiên Tứ không hối hận vì đã đánh Kiều Nhất Hàng, nếu như đem Kiều Nhất Hàng đánh gần chết, có thể thay đổi lấy một cái mạng của nữ sinh kia, Phó Thiên Tứ nhất định sẽ muốn nửa cái mạng của Kiều Nhất Hàng.
Tố Tâm nghe Phó Thiên Tứ nói xong, đã trầm mặc một lát, nhớ tới chủ thuê nhà trước cô thuê trọ.
Lúc trước chủ thuê nhà nói mua nhà mới, cũng là bởi vì đứa trẻ bị bắt nạt ở trường học, chịu đựng bạo lực học đường, người làm cha mẹ thực sự đau lòng, mắt thấy đứa trẻ rơi vào mù mịt nhưng lại không thể ra sức, chỉ có thể mua nhà rồi cả nhà đổi nơi ở mới, ý đồ cho đứa trẻ một hoàn cảnh mới, để đứa trẻ Tâm cảnh có thể mở rộng thêm một ít.
Bây giờ bạo lực học đường đã phát triển lên đến loại trình độ này sao! Đều phải đem người bức tử!