“Giám đốc Sở hình như say không nhẹ!” Phương Ngôn cười đi đến chỗ Sở Tầm, “Giám đốc Sở, tôi mang ngài đi trước chờ tỉnh rượu rồi nói!”
Phương Ngôn mới vừa đỡ lấy cánh tay của Sở Tầm đã bị cô ta đẩy ra: “đừng đụng vào tôi!”
Sở Tầm tự mình đỡ lấy bàn đứng lên, lung la lung lay...
Tay Phương Ngôn bị Sở Tầm đẩy ra, chạm đổ ly thuỷ tinh trên bàn, đồ uống đổ vào người đàn ông ban nãy vừa đỡ Sở Tầm, Phương Ngôn mím môi, chau mày.
“Ba ba!” Đoàn Đoàn có phần sợ sệt đưa tay muốn Phó Kiến Văn ôm một cái.
Phó Kiến Văn tiếp nhận Đoàn Đoàn từ trong lồng ngực của Tố Tâm, bàn tay lớn nắm lấy tay nhỏ của cô.
“Sở Tầm tôi, chính là nhị tiểu thư của tập đoàn Hải Tinh, tướng mạo không thua kém Tố Tâm! Gia thế của tôi... Càng không biết tốt hơn Tố gia của cô ta bao nhiêu lần, cha của tôi cũng đã tự mình đi tìm anh rồi, cha tôi cũng đều nói chỉ cần chúng ta kết hôn thì về sau Hải Tinh đều là anh! Tại sao anh chọn cô ta mà không chọn tôi!”
Ngón tay dài nhỏ của Sở Tầm chỉ về Tố Tâm, tầm mắt cũng hướng về Tố Tâm nhìn sang.
Tố Tâm đứng ở bên người Phó Kiến Văn, mặt mày mang theo ý cười nhạt nhẽo, một chút cũng không gọi là đang xem trò cười...
Này làm cho Sở Tầm cảm giác Tố Tâm giống như là đang cười nhạo cô ta, cười nhạo cô ta không chiếm được Phó Kiến Văn!
Trong căn phòng nhỏ người người đều ở xì xào bàn tán, Phó Kiến Văn vì cùng với Tố Tâm, thậm chí ngay cả tập đoàn Hải Tinh cũng không cần!
Đây chính là tập đoàn Hải Tinh!
“Sở Tầm, cô uống say rồi! Vẫn là ra ngoài tỉnh rượu thì hơn...” đáy mắt Phó Kiến Văn cũng không quan tâm, kêu tên của Sở Tầm, nhắc nhở cô ta không nên quá mức thất thố.
Phó Kiến Văn không phải là không biết có người đang len lén quay chụp, anh không có ngăn cản là bởi vì quan hệ của anh cùng Sở Tầm không có gì mờ ám hết.
“Tôi không say, tôi tỉnh táo hơn so với bất cứ lúc nào! Tỉnh táo đến nỗi trong đầu tất cả đều là anh!” Con ngươi của Sở Tầm rưng rưng, khóe môi nở một nụ cười tự giễu, tầm mắt đảo qua Tố Tâm, nhìn về phía Phó Kiến Văn, “Tôi thích anh nhiều năm như vậy, Phó lão phu nhân cũng đã nói chuyện với gia đình chúng tôi rồi... Tương lai anh sẽ lấy tôi! Chúng ta là có hôn ước! Nhiều năm như vậy... Tôi vẫn luôn chuẩn bị gả cho anh! lòng tôi tràn đầy vui mừng nhiều năm như vậy, nhưng quay đầu lại lại là công dã tràng! Anh nói cho tôi đây là tại sao!”
“Lời này của giám đốc Sở thật đúng là buồn cười, nếu là nói chuyện xong với Phó lão phu nhân rồi, vậy cô đi gả cho Phó lão phu nhân đi thôi!” Mục Đào Đào bị trêu chọc cười một tiếng, mở miệng nói.
Phương Ngôn nhìn về phía Mục Đào Đào nhìn lại, độ thiện cảm tăng thêm một chút.
“Tôi cùng Kiến Văn... Giữa chúng tôi có chuyện cho cô xen vào sao! Cô là cái quái gì! Cô là cái quái gì mà xen mồm vào chuyện của chúng tôi!” Sở Tầm căm tức nhìn về phía Mục Đào Đào.
Mục Đào Đào cười khẽ: “lời nói này của giám đốc Sở lại càng buồn cười hơn rồi, tôi là cái quái gì, tôi đương nhiên cũng giống như giám đốc Sở rồi, chị Tố Tâm cùng Phó tổng mới là vợ chồng, chỉ có hai người bọn họ mới có thể gọi là chúng tôi! Cô và Phó tổng... Chỉ có thể gọi là cô và Phó tổng, kẻ nào cho giám đốc Sở cái quyền xưng chúng tôi trước mặt vợ của người ta như vậy”
“Cô...” Sở Tầm lung la lung lay đưa tay liền muốn cầm lấy chai bia.
Nhân viên đài truyền hình Tấn Giang nhanh chóng đem chai bia dời đi: “Giám đốc Sở! Giám đốc Sở! Có chuyện gì từ từ nói...”
*******
Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu đi nào
Sở Tầm không có bắt được chai bia, ngược lại lung la lung lay ngồi xuống ghế.
“Vừa vặn hôm nay có Tiểu Tâm ở đây, nói chuyện rõ ràng cũng tốt, những năm này số lần cô cùng tôi gặp mặt có thể đếm trên một bàn tay, mà xưa nay cũng không phải đơn độc gặp mặt, tôi không rõ Sở tiểu thư làm sao có thể nghĩ đến cô cùng tôi có hôn ước!” Môi mỏng của Phó Kiến Văn mấp máy, tiếng nói từ tính trầm thấp.
Sở Tầm ngồi trên ghế dựa ngửa đầu nhìn qua Phó Kiến Văn, anh đứng ở dưới ánh đèn ấm áp, áo sơmi màu xám áo, một thân áo khoác lông, trong lồng ngực ôm Đoàn Đoàn.
Thứ làm người ta sợ hãi nhất chính là tiếng nói đả thương người của anh, tiếng nói đã đả kích Sở Tầm, khiến cô ta há miệng cũng không biết nên phản bác như thế nào.
“Những năm này, dù cho scandal đầy trời, có cả scandal với tôi và Hạ Hàm Yên, cũng chưa từng có chuyện xảy ra scandal giữa tôi và Sở tiểu thư...”
Nước mắt Sở Tầm giống như là hạt châu bị đứt dây, cô ta ngửa đầu nhìn qua Phó Kiến Văn: “Anh nói dối, anh thích tôi! Nếu như không có Tố Tâm, anh nhất đinh sẽ kết hôn với tôi!”
“Tôi cùng Tiểu Tâm quen biết còn sớm hơn so với cô, cho nên không có khả năng này, mặc dù là lúc trước tôi theo đuổi Tiểu Tâm, cô ấy không thích tôi...” Phó Kiến Văn siết chặt tay nhỏ của Tố Tâm, khóe môi cười ra, “Vị trí Phó phu nhân này, trừ cô ấy ra cũng sẽ không có người khác!”
Tố Tâm ý thức được, cô cầm ngược lại bàn tay lớn của Phó Kiến Văn, toàn bộ quá trình chẳng hề nói một câu.
Lời nói của Phó Kiến Văn khiến cho ngay cả dũng khí há mồm Sở Tầm đều không có...
Cho nên nói, cho tới nay đều là Sở Tầm tự mình đa tình!
Sở Tầm cộng thêm một cái tập đoàn Hải Tinh, đều không có bằng Tố Tâm ở trong lòng Phó Kiến Văn!