Hừ lạnh một tiếng, vứt tay Trần Hiền ra, Tô Mộc Châu xoa cổ tay đau nhức, ánh mắt ghét bỏ nhìn Trần Hiền.
“Nếu như ông ta biết, thì sẽ lên ngựa chạy biến, Tô Mộc Châu, tôi không xong thì cô cho rằng bản thân còn có thể an nhàn sống à? Trần Tuấn Tú là ai chứ, ở bên cạnh ông ta nhiều năm như vậy, cô còn không rõ sao?”
Cùng lắm thì cá chết lưới rách, hai bên cùng thiệt, sắc mặt Trần Hiền trở nên u ám, ánh mắt nhìn về phía Tô Mộc Châu đầy vẻ độc địa.
“Được thôi, cho dù anh có được thi thể của vtp, coi như Trần Tuấn Tú để ý, cũng sẽ không vì một người chết mà chết cùng, tôi không muốn chôn thân với anh, Trần Hiền, trước khi làm việc gì phiền anh nghĩ kỹ trước đất”
Tức giận nhìn Trần Hiền, Tô Mộc Châu quay người đóng sập cửa phòng, người nhà họ Trần đúng là một đám phiền phức.
Bị nói một trận, Trân Hiền đứng ở cửa, sắc mặt rất khó coi, nhấc chân đá văng cửa phòng, đi vào kéo Tô Mộc Châu lên.
“Mặc kệ cô nghĩ sao, từ sau khi cô chấp nhận hợp tác, chúng ta đã là châu chấu trên dây thừng, bây giờ muốn không quan tâm thì đã muộn rồi, theo như lời cô nói, Trần Tuấn Tú có thể đã biết kế hoạch của tôi, vậy thì tôi càng phải để cô hỗ trợ, lần trước chuyện chúng ta đã nói cô hẳn chưa quên nhỉ, bây giờ đi giúp tôi kéo dài thời gian chắc không thành vấn đề chứ!”
Vốn không phải không thể hành động bây giờ, sáng hôm nay anh ta dậy sớm, cũng nhất thời hào hứng đi tới phòng làm việc kiểm tra một chút, phát hiện không mở được, trong lòng cũng gấp cho nên mới trực tiếp đến chỗ Tô Mộc Châu.
“Tốt xấu gì cũng cho tôi thay bộ quần áo đã chứ!” Mệt mỏi khi phải nghe những lời này của Trần Hiền, Tô Mộc Châu thỏa hiệp trả lời một câu.
“Năm phút, cô mà không ra thì tôi không ngại thay cho cô đâu.” Mặc dù hai người đều họ Trần, cũng là người nhà họ Trần, nhưng dù sao cũng không có quan hệ máu mủ, Trần Hiền nói xong câu này, nụ cười trên khóe miệng vẫn giữ nguyên không đổi.
Tô Mộc Châu: ”…
Sau một phen giày vò, Trân Hiền đưa Tô Mộc Châu trở lại biệt thự nhà họ Trần, tin tức truyền tới, Trân Tuấn Tú chỉ khoảng một tiếng nữa là vê đến biệt thự, thời gian cấp bách, không kịp nói gì thêm, Tô Mộc Châu dừng bước chân lại, cửa cũng không vào, quay người đi ra bên ngoài.
Căn nhà này cô ta đã ở hai mươi mấy năm, từ sau lần trước vê, liên không có trở lại, có chút tiếc nuối quay đầu nhìn thoáng qua, Tô Mộc Châu ngượng ngùng cười một tiếng, lân này đi, cũng không biết lúc còn sống có thể quay về không, dù sao Trần Tuấn Tú hận cô như vậy, có lẽ là hận thấu xương, cô ta lại hại chết người phụ nữ mà ông ta yêu nhất trần đời.
“Tôi ở đây xong việc sẽ lập tức gọi điện cho cô, chúc cô may mắn” Thấy cô đi một cách dứt khoát như vậy, trong lòng Trần Hiền còn có chút áy náy, nhẹ nhàng nói một câu, rồi chạy về phía biệt thự.
Phất phất tay, không để ý Trần Hiền nữa, Tô Mộc Châu chỉ đi một mình.
Lúc này, Tô Quỳnh Thy đang ngồi trong phòng họp, người ở TQT đến cũng gân như đầy đủ, ở đây có hai mươi người, đại khái một nửa người ở đây đều có vẻ khó chịu, còn lại một nửa thì có hai phần ba là bình thường, còn một phần ba thì không nhìn ra có tính toán gì.
Một thân âu phục đen, Tô Quỳnh Thy hôm nay cố ý ăn mặc cho mình trông già dặn một chút, ngồi ở chủ vị, nhìn đám người bên dưới, nhất thời trong lòng cô đầy cảm xúc ngổn ngang.
Cũng không phải lần đầu tới TQT, lúc ấy công ty mới thành lập ở Mỹ, cô cũng coi là khách quen, ba ngày hai lần dẫn theo Hướng Minh qua xem một chút, nhìn xem anh trai có nghỉ ngơi tốt không, thuận tiện đi ra ngoài cho đỡ ngột ngạt.
Có điều sau khi công ty đi vào quỹ đạo, số lần tới của cô liền giảm đi, sau khi vê nước thì càng ít, đã rất lâu rồi mới về lại ngồi ở vị trí này cô cũng có chút áy náy.
Nhớ lại ánh mắt động viên hồi sáng của Hoắc Hải Phong dành cho cô, Tô Quỳnh Thy hít sâu một hơi, ánh mắt tỏa ra vẻ kiên định, cô luôn trốn dưới cánh chim của người khác, bây giờ cũng cần cố gắng lớn lên, chỉ mong tương lại có thể bảo vệ người mình yêu thương.
“Cô Thy lần này tới chủ yếu là muốn làm gì? Bây giờ chủ tịch Định không có ở đây, tuy nói cô là em gái của anh ấy, nhưng tùy tiện nhúng tay vào chuyện của công ty cũng không tốt lắm!” Một người phụ nữ ngồi ở vị trí cuối cùng mở miệng nói lời khó dễ, vẻ mặt nghiêm túc.
Tô Quỳnh Thy bị vẻ lãnh đạm của cô ta hấp dẫn, giương mắt nhìn sang, chớp mắt một cái, đối diện với ánh mắt của người phụ nữ, cô cũng cảm giác được địch ý và sự khinh thường của người đó, dường như là bất mãn với một tổng giám đốc từ trên trời rơi xuống này, giọng điệu có chút khó chịu.
Ngôn Tình Sắc
“Xin lỗi, xin hỏi cô là quản lý một bộ phận nhân viên công tác, có lẽ cô còn chưa rõ, lúc anh trai tôi đi cũng đã dặn dò! Nếu như tôi tới thì tôi có thể tự chọn chức vị, chẳng lẽ cô chưa nhận được sao?”
Tô Quỳnh Thy lịch sự nói, chuyện cô đến TQT cũng đã nói với Tô Kiến Định rồi, chỉ có điều lúc ấy cô chưa có tâm tư kia, chờ đến khi tự cô muốn đến thì lại xảy ra nhiền việc làm trễ nải, lần này đúng là trước khi đi Tô Kiến Định đã nói qua với cô, nhân dịp bệnh viện chưa có chuyện gì làm, cho nên mới chuẩn bị tìm tình huống thích hợp thôi.
“Chỉ là trưởng phòng thiết kế thôi.
Ở trong mắt cô hẳn là không phải nhân vật lớn gì!” Người tới đây vẻ mặt khinh thường, trong mắt cô ta hận loại phụ nữ không có năng lực chút nào, ỷ lại vào quan hệ mà thường vị. Hơn nữa, những cô ấm nhà giàu này thực sự dựa vào vẻ ngoài trẻ đẹp của mình để lấy sắc hầu người, cô ta cũng không dính chiêu này!
“Tôi biết bây giờ cô vẫn chưa bị thuyết phục. Dù sao thì mới là ngày đầu tiên,cô chưa thể thấy khả năng của tôi. Nhưng cô phải rõ ràng, anh trai tôi không phải là người duy nhất đứng sau giúp tôi. Tôi đã tới đây thì sẽ cùng cố gắng với mọi người, tôi cũng không phải tới chơi, huống chỉ bây giờ tôi cũng chỉ tạm thời hỗ trợ xử lý vài việc, mọi người cần gì phải gấp gáp chứ!”
Một hai người chỉ là thấy bây giờ trình độ của cô còn thấp, Tô Kiến Định không ở đây, phía sau cô cũng không có ai chống đỡ cho nên mới có thái độ như vậy thôi, trước khi tới Hoắc Hải Phong đã nói rõ với cô, lúc này gặp phải cũng không đến mức bối rối.
“Nếu chủ tịch Định đã dặn dò, chúng tôi đương nhiên là nghe, chỉ là cô Thy, bây giờ TQT tạm thời vận hành ổn định, cô còn rất nhiều việc không rõ, hi vọng đến lúc đó cô đừng tùy tiện nhúng tay, chờ khi quen việc thì bắt đầu xử lý, cô thấy thế nào?” Lần này người lên tiếng Tô Quỳnh Thy cũng có chút ấn tượng, hồi trước ở Mỹ cũng có giao tiếp mấy lần.
Tô Quỳnh Thy mím môi nhìn anh ta cười cười: “Quản lý Thẩm nói đùa rồi, tôi đương nhiên sẽ không tùy ý nhúng tay vào sự vận hành của công ty, tôi Phong đã nói rõ với cô, lúc này gặp phải cũng không đến mức bối rối.
“Nếu chủ tịch Định đã dặn dò, chúng tôi đương nhiên là nghe, chỉ là cô Thy, bây giờ TQT tạm thời vận hành ổn định, cô còn rất nhiều việc không rõ, hi vọng đến lúc đó cô đừng tùy tiện nhúng tay, chờ khi quen việc thì bắt đầu xử lý, cô thấy thế nào?” Lần này người lên tiếng Tô Quỳnh Thy cũng có chút ấn tượng, hồi trước ở Mỹ cũng có giao tiếp mấy lần.
Tô Quỳnh Thy mím môi nhìn anh ta cười cười: “Quản lý Thẩm nói đùa rồi, tôi đương nhiên sẽ không tùy ý nhúng tay vào sự vận hành của công ty, tôi vừa mới tới, còn rất nhiều việc cần học tập với các tiền bối, lần này mở cuộc họp, chỉ là muốn gặp mặt mọi người một lần, làm quen chút thôi”