Mục lục
Truyện Đệ nhất Lang Vương - Vu Kiệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 385: Kết cục (2)




“Hội trưởng! Hội trưởng Lý”.



“Còn cả những nhà hàng quán bar dưới danh nghĩa của hội thương nghiệp cũng đều bị niêm phong điều tra rồi…”.



“Tình thế trước mắt vô cùng bất lợi với hội thương nghiệp Vạn Hải…”.



“Hội trưởng Lý ông có nghe thấy không ạ? Hiện giờ chúng ta… Phải làm sao được?”



Trong điện thoại truyền lại giọng nói sốt sắng của trợ lý khiến ông ta dần định thần lại, đôi mắt chớp chớp.



“Sao… Sao có thể xảy ra chuyện như này được?”



“Hôm nay lúc tôi rời đi chẳng phải vẫn còn yên ổn sao?”



“Sao nhà hàng quán bar có thể xảy ra chuyện được?”



“Cái gì mà Trương Thế Đào, cái gì mà chứng cứ, đây rốt cuộc là chuyện gì?”, Lý Giang Đào hét rống lên trong điện thoại rồi hỏi liên tiếp mấy câu.



Hôm nay, trước tiên là Lâm Nhã của tập đoàn Hoa Mỹ bỏ ra năm tỷ tệ để giúp tập đoàn Đổng Thị đối đầu với mình, còn sai người tấn công mua lại cổ phần của hội thương nghiệp.



Cũng may là những chuyện này không quá quan trọng, không đến nỗi để cô ta nắm trọn quyền lực của hội thương nghiệp.



Tiếp đến lại là không biết Trương Thế Đào làm cái quái gì mà hiện giờ lại niêm phong hội thương nghiệp Vạn Hải của mình lại.



Lẽ nào họ không biết người đứng sau Lý Giang Đào này là cậu chủ ở thủ đô sao?



Đúng là một đám không biết trời cao đất dày là gì?



Nhưng hiện giờ hết đợt sóng này đến đợt sóng khác, ba người ở phòng thẩm tra đều không chịu ký vào giấy nhận tội, bất đắc dĩ định lạm dụng cực hình thì lại xảy ra chuyện.



Những đòn đả kích này khiến đầu ông ta như muốn nổ tung, huyệt thái dương trên trán cũng không ngừng co giật.



Trên trán Lý Giang Đào toát hết mồ hôi, thở hổn hển rồi mệt nhoài dựa vào ghế. Vẫn còn chưa đứng vững thì trợ lý ở đầu dây bên kia như khóc lóc, báo cáo: “Hội trưởng Lý… Cách đó không lâu, Trương Thế Đào đột nhiên dẫn người xông vào bên trong khiêng hết đồ đi rồi. Đồ nào không khiêng được thì đều dán băng trắng…”.



Khiêng đồ đi ư?



Sắc mặt Lý Giang Đào lập tức biến đổi.



Có những đồ là…



Ông ta vội ngắt lời trợ lý, không đợi được mà hỏi: “Đồ gì? Họ khiêng đồ gì đi, liệu có phải là những cái…”.



“Hội trưởng Lý… Ông đừng hỏi nữa, Trương Thế Đào mang theo lệnh niêm phong đến chính là nhắm vào những chuyện mà hội thương nghiệp làm mờ ám đó…”.



Lời nói vừa dứt, thì nghe thấy tiếng ‘bốp’ một cái.



Điện thoại trong tay Lý Giang Đào vô tình rơi xuống đất. Kể cả là bị niêm phong cũng không quan trọng, dù sao sau lưng cũng có chống lưng, ‘Đông Sơn tái khởi’ chỉ là vấn đề thời gian thôi.



Nhưng…



Những chuyện đó…



Là điều cấm kỵ không được phô ra của hội thương nghiệp…



Một khi công bố ra bên ngoài thì sẽ bị người đời chửi mắng.



Nhưng… Trương Thế Đào…



“Sao… Sao ông ta lại… Biết…”, tiếp đó hai chân của ông ta bất giác mềm nhũn, chầm chậm ngồi sụp xuống đất, miệng không ngừng quát lớn: “Không… Không thể nào…”.



“Chuyện này không thể nào”.



Ông ta hét lớn vào điện thoại, không chịu tin đây là sự thật.



“Hội trưởng Lý, chúng tôi…”.



Tiếp đó, bốp một tiếng. Chỉ thấy ông ta nhanh chóng nhặt điện thoại rơi trên đất rồi ném ra ngoài, điện thoại đập mạnh lên tường.



Ông ta không muốn nghe thấy bất cứ thông tin gì nữa…



Ngay lập tức, điện thoại vỡ vụn, không còn âm thanh gì nữa.







Trong tòa cao ốc của hội thương nghiệp Vạn Hải, trợ lý nghe âm tút ở điện thoại truyền lại mà không khỏi nghi hoặc.



Lẽ nào…



Hội trưởng Lý…



Từ bỏ rồi sao?



Cũng đúng, hiện giờ xảy ra biết bao nhiêu chuyện.



Dù sao thì mình cũng đến chưa được bao lâu nên cũng không biết quá nhiều bí mật của hội thương nghiệp nhưng cũng hiểu được tính cách nóng nảy của hội trưởng Lý.



Trợ lý không kịp nghĩ nhiều mà đứng lên rời đi.



Sau khi hắn đứng lên thì phía sau là cửa văn phòng bị dán niêm phong.



Nhưng sau khi hắn đi ra hành lang không lâu, cùng với cửa thang máy được mở ra thì cảnh tượng khiến hắn kinh hãi đến mức ngây người tại chỗ.



Cửa thang máy vừa mở ra thì chỉ thấy đám thanh niên đầu đội mũ bóng chày, mặc đồng phục xuất hiện trước mặt hắn.



Ánh mắt sáng quắc như ngọn đuốc.



Trợ lý sợ quá, sợ mình cũng bị bắt.



Rõ ràng là tầng này đã bị niêm phong rồi, tại sao lại có người lên được.



“Các người… Các người muốn làm gì…”.



Nhưng một giây sau, hắn bị trói lại, hai tay bị còng sắt còng chặt.



Đáp lại hắn là những câu nói vô cùng cứng rắn của những thanh niên kia.



“Muốn làm gì à? Lưới trời lồng lộng, thưa mà không lọt”.



“Còn định chạy sao?”



“Nằm mơ!”



“Dẫn đi!”, cùng với âm thanh thang máy đi xuống thì tạp âm cũng ngày một lớn hơn. Trợ lý nghe mà tim đập loạn nhịp.



“Ting!”, cửa thang máy được mở ra, một cảnh tượng đập vào mắt trợ lý.



Chỉ thấy trong ngoài phòng lớn, trên bầu trời xám xịt là vầng trăng sáng màu vàng, xung quanh là những áng mây. Nếu nhìn kỹ thì có thể nhìn thấy những vì sao lấp lánh.



Dưới ánh trăng, vô số đèn xanh đỏ giao nhau, chiếu rọi khắp trong ngoài của phòng lớn.



Cảnh tượng này khiến con người ta cảm thấy vô cùng khủng khiếp.



Bên ngoài phòng lớn, bên ngoài vạch giới hạn có rất đông phóng viên báo đài của Giang Thành, không ai muốn bỏ lỡ cơ hội săn được những tin hot toàn thành phố như này.



Vì vậy họ đều vác máy quay đắt tiền đến rồi kèm thêm những phóng viên nhanh nhẹn, hoạt ngôn.



Bên trong phòng lớn, dưới đất là những nhân viên trong hội thương nghiệp đang bị còng tay, hai tay ôm đầu.



Và cả những người đàn ông không nằm trong quyền quản lý của hội thương nghiệp…



“Thả tôi ra!”



“Các người là cái thá gì mà cũng dám động vào tôi. A…”.



Không đợi một tên cường tráng nói xong thì một thanh niên mặc đồng phục ở phía sau hắn không nói nhiều mà đập cho hắn một cái.



Tiếp đó, tên đó bị đập mạnh xuống đất.



“Sếp Trương đã có chỉ thị”.



“Một khi có kẻ không phục tùng, không phối hợp thì cứ áp dụng biện pháp mạnh, không mất mạng là được”.



“Rõ!”, mấy thanh niên mặc đồng phục đều hô to kính lễ.



Nói xong, người thanh niên mặc đồng phục xoay người đi đến vạch giới hạn đó rồi giơ hai tay chặn lại, nói: “Đừng đè lên vạch!”



“Đừng đè lên vạch!”



“…”, cùng với tiếng hét của người thanh niên đó, những người đang vác máy quay và những phóng viên đang cầm micro lập tức ùa lên, hỏi những vấn đề hot nhất hiện giờ.







Ngay lập tức, cả hội thương nghiệp Vạn Hải đều đứng chật cứng người.



Trong bản tin được công bố mới nhất tối nay, chỉ trong vòng một phút mà rất nhanh đã có hàng triệu lượt xem!



Đây là bản tin mà thu hút đông đảo khán giả nhất!



Đó là những lệnh cấm đối với tất cả khách sạn quán bar dưới quyền của hội thương nghiệp Vạn Hải, bên trên còn có ảnh minh chứng đây là những nơi phi pháp.



Và ngọn nguồn của nó đều là… Hội thương nghiệp Vạn Hải…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK