Đồng thời lúc này Lãnh Phong- gia chủ nhà họ Lãnh cũng vô cùng phẫn nộ với Vu Kiệt, giờ đây ông ta cũng đang gào hét.
Ông ta đứng ở ban công biệt thự của Lãnh Trầm. Căn phòng trống không lạnh lẽo, dường như sau này cũng sẽ thế.
Có lẽ… Đúng là như vậy.
Cùng với việc Trương Thế Đào cử người giám sát động thái của Lãnh Trầm 24/24 thì các tội danh và những chứng cứ cũng bày ra trước mặt ông ta.
Đó là một đoạn ghi âm. Là đoạn ghi âm được camera đặc biệt ghi lại ở cửa phòng bệnh 502.
Đó là việc Lãnh Trầm hạ độc sát hại Vu Sơn, con rể nhà họ Cao. Còn định vu oan giá họa cho Vu Kiệt.
Trước đó còn dùng thuốc độc mãn tính hạ độc Cao Vũ Nhã, cháu gái của nhà họ Cao. Đó là cô bé vị thành niên…
Ba tội danh này đã đủ khiến nửa đời còn lại của Lãnh Trầm phải sống trong tù rồi.
Nhưng ông ta rất hận… Ông ta nheo mắt, điếu xì gà ở khóe miệng vô tình cháy hết đến khi làn khói tản ra không trung thì ông ta mới ném đi.
“Con trai…”.
“Ân oán giữa con và thằng khốn Vu Kiệt, bố đã biết cả rồi”.
“Đáng lẽ con nên nói sớm cho bố. Xử lý cái thằng phế vật chỉ biết dùng bạo lực này, bố có hàng ngàn cách khiến nó sống không bằng chết. Con hà tất phải tự mình ra tay để bị liên lụy như vậy?”
“Con yên tâm! Nếu con vì nhà họ Vu mà mất hai chân hai tay, mất cả tiền đồ… Vậy thì bố sẽ không cho chúng nó được sống yên ổn, bố sẽ để gia tộc hạng ba kia phải đền tội với con”.
Nói xong, ông ta liền gọi một cuộc điện thoại. Nửa tiếng sau, tất cả những ông chủ chi nhánh chịu trách nhiệm xuất nhập khẩu đá thô dưới quyền nhà họ Lãnh, nửa đêm phải bò dậy đi đến biệt thự.
Tập đoàn Cao Thị vốn kinh doanh đá quý, trong đó ngọc bích là nguồn thu nhập chính. Trước đây, Cao Vũ Xương không để tâm đến việc Lãnh Trầm theo đuổi mình mà hợp tác với nhà họ Lãnh cũng chính vì nhà họ Lãnh có nguồn tài nguyên này.
Một khi có nhà họ Lãnh giúp sức thì nhà họ Cao không cần bỏ ra giá cao nhập khẩu nguyên liệu từ nước ngoài về để gia công. Độ chênh lệch ở đây cũng phải lên đến mấy chục triệu tệ. Cũng chính vì lý do này mới dẫn đến việc, người ngoài nhìn vào cứ nghĩ Cao Vũ Xương và Lãnh Trầm có mối quan hệ không trong sáng.
Nhưng sau vụ của Lãnh Trầm, có thể nhà họ Cao sẽ trở thành thế lực bị liên lụy sau hành động của Vu Kiệt vào tối hôm đó.
Ở tầng một biệt thự, Tổng giám đốc phụ trách tài nguyên đá thô ở các khu vực của nhà họ Lãnh ngồi trên ghế sofa với thần sắc nghiêm túc.
Khi nhìn thấy Lãnh Phong từ tầng hai đi xuống, mười mấy người đều đứng dậy, cung kính khom lưng chào hỏi.
“Chào ông chủ”.
“Chuyện tối nay chắc mọi người đều biết rồi chứ?”, Lãnh Phong đứng ở cửa với ánh mắt âm trầm.
“Chúng tôi biết rồi ạ! Tên Vu Kiệt em trai tên ở rể nhà họ Cao đúng là hống hách quá đi, dám đánh gãy chân tay của cậu chủ, còn hại cậu chủ sắp phải ngồi tù. Chuyện này không thể cho qua như vậy được”.
Đến tham dự bữa tiệc của nhà họ Đổng chỉ có một mình Lãnh Trầm, hơn nữa tất cả mọi người trong bữa tiệc đó đều ký với cam kết giữ bí mật không dám tiết lộ mối quan hệ giữa Vu Kiệt và cậu chủ nhà họ Đổng. Vì vậy đám người này không biết, ân nhân mà nhà họ Đổng tốn công tìm kiếm chính là Vu Kiệt.
Trong mắt họ, Vu Kiệt chẳng qua chỉ là tên ngu xuẩn dùng vũ lực để giải quyết mọi việc, là một tên nhà quê nghèo rớt không quyền không thế.
“Đúng vậy! Không thể cho qua như vậy được”.
“Cậu chủ của chúng ta mất hết tiền đồ thì hai tên khốn kia cũng phải trả giá thê thảm”.
Lãnh Phong gật đầu nói: “Hiện giờ không biết Vu Sơn sống chết thế nào, phía Trương Thế Đào đang cử rất nhiều người đến chăm sóc nên tạm thời chúng ta không động vào được. Còn tên Vu Kiệt không rõ tung tích nhưng tôi nghe nói Trương Thế Đào sau đó có cử người đi tìm, đoán là không lâu sẽ có tin tức thôi”.
“Chỉ cần hắn còn ở Giang Thành một ngày thì tôi sẽ có cách để hắn chết một cách lặng lẽ. Nhưng hiện giờ chúng ta phải thu về chút lợi đã”.
“Ông chủ cứ nói, ông muốn chúng tôi làm như thế nào?”, ai nấy cũng đều chuẩn bị sẵn tinh thần.
“Thông báo lập tức hủy bỏ tất cả hợp đồng hợp tác giữa nhà họ Lãnh và tập đoàn Cao Thị. Tên Vu Kiệt đó là người nhà họ Cao dẫn đến, con trai tôi vì Cao Vũ Xương nên mới ra nông nỗi này. Muốn rũ sạch liên quan ư? Đừng mơ”.
“Vâng”.
Nói xong, Lãnh Phong tiếp tục hạ lệnh: “Ngoài ra, ông Hàn đi thông báo cho công ty đá quý nước ngoài mà có hợp tác mật thiết với chúng ta, hủy bỏ hết hợp đồng với nhà họ Cao”.
“Vâng thưa ông chủ”.
“Ông Dư”.
“Vâng thưa ông chủ”.
“Ông đi liên hệ với một số ông chủ nước ngoài có hợp tác với nhà họ Cao, gửi tin cho họ là trong một ngày nếu không hủy bỏ hợp tác với nhà họ Cao thì từ nay về sau, nhà họ Lãnh bao gồm tất cả tài nguyên của nhà họ Lãnh sẽ gây sức ép lớn với họ, thậm chí còn đánh sập công ty họ luôn. Bảo họ xem tình hình mà làm”.
“Vâng thưa ông chủ”.
“…”, từng mệnh lệnh được truyền ra trong vòng mấy phút.
Nếu có người hỏi sự chênh lệch giữa gia tộc hạng hai và hạng ba là ở đâu. Thì câu trả lời sẽ là tài nguyên.
Tài nguyên quyết định địa vị.
Tài nguyên quyết định tài sản.
Tài nguyên quyết định tương lai của một gia tộc.
Một gia tộc hạng hai tiến hành gây sức ép cho gia tộc hạng ba thì họ không chỉ đối mặt với một gia tộc mà là cả một tài nguyên thương mại khổng lồ.
Chỉ trong nửa tiếng phát đi mệnh lệnh mà giới đá quý như nổi lên sóng gió.
Tất cả ông chủ khoáng sản nước ngoài đều cùng lúc lên tiếng hủy bỏ hợp tác với nhà họ Cao. Ngoài ra, những cửa hàng chuyên bán đá quý nổi tiếng ở các khu vực cũng lên tiếng hủy bỏ hợp tác với nhà họ Cao, ép giá tất cả đá quý của nhà họ Cao và không hợp tác nữa.
Chỉ có hai tin được phát ra mà đã dẫn đến sóng gió. Lúc này, người ta mới liên tưởng đến sự việc xảy ra ở bữa tiệc nhà họ Đổng hôm nay.
Từ đó họ đưa ra kết luận… Nhà họ Cao phải trả giá đắt vì hành động của Vu Kiệt với Lãnh Trầm.
…
Hiện giờ, Cao Vũ Xương đang đội mưa về nhà. Cô ta không lái xe, vì những chuyện xảy ra hôm nay khiến cô ta quá chấn động.
Nào là thái độ của cậu chủ nhà họ Đổng với Vu Kiệt.
Còn tư thế như thẩm phán của Vu Kiệt, dường như không giống với người mới ra tù.
Ngoài ra còn có tin tức của Vu Sơn.
Vu Sơn… Bị hạ độc mà chết?
Có thật như vậy không? Nếu không phải là thật thì làm sao Vu Kiệt lại điên cuồng đến đây gây sự?
Có thật như thế không?
Cao Vũ Xương ngẩng đầu lên, vô tình cô ta đã đi đến bệnh viện Thứ nhất ở Giang Thành.
Một giây sau, cô ta lao như bay vào bệnh viện và đi vào phòng bệnh của Vu Sơn.
Nhưng khi cô ta đến tầng sáu thì phát hiện một nhóm người mặc đồng phục đứng canh ở cửa.
“Đứng lại! Cô là…”, một thanh niên trừng mắt chặn Cao Vũ Xương lại.
“Tôi… Tôi là vợ của Vu Sơn. Anh ấy… Thế nào rồi? Anh ấy không sao chứ? Tên khốn nhà họ Lãnh thật sự hạ độc anh ấy sao… Nói cho tôi biết, nói cho tôi, tôi muốn biết sự thật?”, Cao Vũ Xương lớn tiếng hét lên, khuôn mặt đỏ ửng.
Hai nhân viên liếc nhìn nhau, nói: “Cô chính là Cao Vũ Xương? Vậy thì vào đi. Chồng cô không sao đâu, may là em trai chồng cô đến kịp thời, nếu không thì chồng cô toi đời rồi”.
“Không sao…”, lời nói vừa dứt thì Cao Vũ Xương xông thẳng vào trong phòng bệnh.
- ---------------------------