Trong vô vàn vũ trụ, có một tân vũ trụ mới hình thành, khai mở vũ trụ chi thần, không ai biết tên của hắn, cũng không ai từng nhìn thấy diện mạo của hắn.
Chỉ biết rằng, vị thần này tay cầm hoàng kim cự phủ, chém ngang vạch dọc, một mảng hỗn độn liền bị mở ra, mà sau đó trải qua thời gian không biết bao nhiêu ức năm, bên trong vũ trụ sản sinh năm vị sáng thế chi thần.
Năm vị này lần lượt là: Ám Ảnh Thiên Thần Nguyên Thủy thiên tôn, Quang Chi Thiên Thần Linh Bảo thiên tôn, cùng với Đạo Đức thiên tôn tự nhận đứng tại khởi nguyên của đạo đức, Long Thần chi tổ Tổ Long, Yêu Thần chi tổ Côn Bằng.
Năm vị này được thiên địa đại đạo truyền thụ vô tận thần lực, mỗi người đều nắm giữ các loại pháp tắc chi lực của một loại lĩnh vực. Kiềm chế lẫn nhau, tranh đấu lẫn nhau, nhưng năm người cho dù có tranh đấu đến như nào đi nữa, cũng không có ý định dồn đối phương vào tử địa.
Cho đến khi Kỳ Kinh xuất hiện, cuộc đối đầu của năm thế lực đã triệt để tan vỡ.
Nguyên Thủy thiên tôn hạo xưng hủy diệt và phá hoại chi thần, hủy diệt và phá hoại càng là sinh mệnh và niềm yêu thích của hắn. Hắn quỷ kế đa đoan, nhiều lần dùng kế li dán Yêu Tổ và Long Tổ, sau khi dành được tín nhiệm liền bất ngờ tập kích, diệt sát hai vị Sáng Thế Chi Thần.
Cái chết của hai vị Sáng Thế Chi Thần, cũng khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn bại lộ, dù sao thì có thể giết chết Sáng Thế Chi Thần, thì ngoài Sáng Thế Chi Thần ra những thần minh khác căn bản không có lực lượng cường đại như vậy.
Đạo Đức thiên tôn tự nhận thanh cao, đứng ra muốn để Nguyên Thủy thiên tôn nhận tội, sau đó tiếp nhận sự phong ấn của ông, nhưng Nguyên Thủy thiên tôn làm sao có thể chịu phạt? Liền cùng với Đạo Đức thiên tôn và Linh Bảo thiên tôn tiến hành đại chiến.
Thực lực của Nguyên thủy thiên tôn sau khi hấp thu máu tươi của hai vị thiên tôn kia, thực lực đạt được đề thăng, cùng hai người đại chiến nhiều năm, cũng không phân ra thắng bại, sau cùng Đạo Đức thiên tôn không tiếc việc sinh linh đồ thán, liên hợp cùng Linh Bảo thiên tôn phong ấn được Nguyên Thủy thiên tôn. Mà Linh Bảo thiên tôn cũng vì hao tận lực lượng mà chìm vài giấc ngủ sâu trong Quang Chi thần điện, mà Đạo Đức thiên tôn thì luôn luôn thủ trong tam thập tam trọng thiên, trông giữ Nguyên Thủy thiên tôn đang bị phong ấn trong hư không thế giới.
Cứ như vậy, Sáng Thế kỷ nguyên kết thúc, Tam Thiên Đại Thế Giới kỷ nguyên bắt đầu.
Thực lực của Thiên Thần mạnh mẽ dị thường, dù sao cũng có trong mình huyết mạch lực lượng của sáng thế thần minh, vì vậy người bình thường căn bản không có cách nào cùng bọn họ đối kháng.
Có thể cùng bọn họ đối kháng, chỉ có hậu đại cũng nắm giữ thần minh huyết mạch chi lực, Long tộc. Còn có A Tu La do vô tận sinh linh trong vô tận oán hận cùng đấu tranh đản sinh.
Cùng với một mặt đối lập của quang chi thần minh, cư dân trên Ám Ảnh tinh cầu.
Về phần Yêu Tộc, từ sau khi yêu tổ Côn Bằng tử vong, cũng không có đại yêu thực lực cường đại nào xuất hiện.
Theo thời gian trôi đi, chúng nhân dường như quên đi sự tồn tại của yêu tộc, nhưng đại đa số thế giới yêu ma vẫn sinh sống yên ổn, chính là nhờ vào sự huy huy hoàng của quá khứ.
…..
Ở đâu đó của nhân gian, có một tòa Hoa Quả Sơn, trên Hoa Quả Sơn có một Hầu Tử Đại Vương thống lĩnh chúng hầu tử hầu tôn trong núi.
Hoa Quả Sơn vốn dĩ vô cùng yên tĩnh, lúc này lại bị một đám yêu ma đen thùi lùi bao vây.
“Hầu vương trong núi nghe đây, Hắc Phong Đại Vương của chúng ta đã nhìn trúng tòa phòng thủy bảo địa này của các người, mau mau cút ra đây đầu hàng, bằng không có ngươi….”
Đang kêu gào bên ngoài chính là một con hắc phong quái gấu đen, vốn dĩ tên hắc phong quái này vẫn đang vô cùng đắc ý, dù sao hắn cũng vừa được Hắc Phong Đại Vương phong là Tiền Tướng Quân. Nhưng trong một khắc sau đó, đến lời còn chưa nói xong đã bị một gậy đánh bay ra ngoài.
“Hắc hắc, Hắc Phong Đại Vương? Lợi hại lắm hay sao?”
“Hả?”
Hắc Phong Đại Vương nhẹ nhàng liếc mắt, nhìn đại yêu đang đứng bên cạnh mình.
Con yêu này tay cầm kim sắc đại bổng, diện mạo tuấn tú, góc cạnh rõ ràng, toàn thân cơ bắp rắn chắc như một khối thép, chỉ cần nhìn qua một lần, khí thế cường đại bậc này liền khiến người ta khó thể nào quên.
“Ngươi chính là Hầu Tử Đại Vương?”
Hắc Phong Đại Vương siết chặt thanh trường đao trong tay, dù sao thì vị Hầu Tử Đại Vương trước mặt này khí thế bất phàm, nhìn bộ dáng thì thực lực chắc hẳn so với mình không phân cao thấp.
“Ngươi chính là Hắc Phong Đại Vương?”
Hầu Tử Đại Vương kiệt ngạo cười một tiếng, nói.
“Đúng vậy, Hầu Tử Đại Vương tiếp chiêu đi.”
Hắc Phong Đại Vương vừa nói vừa vung đao xông về phía Hầu Tử Đại Vương.
“Hắc hắc, đừng có vội đi tìm chết thế chứ?”
Hầu Tử Đại Vương vẫn như cũ kiệt ngạo bất thuần, tay cầm kim sắc đại bổng cùng với Hắc Phong Đại Vương bắt đầu đại chiến.
Hai người đại chiến qua hơn mười hiệp vẫn không phân thắng bại.
Hầu Tử Đại Vương nói: “Yêu tộc có thể sinh ra một Tiên Thiên cảnh cũng là hiếm có, không ngờ hôm nay lại để ta gặp phải một người.”
Nghe vậy, Hắc Phong Đại Vương cũng hừ một tiếng nói: “Như nhau, như nhau.”
Nói xong, hai người lại bắt đầu kịch liệt chiến đấu, hai người đánh đến nỗi hôn thiên ám địa, cát bay đá chạy, hai vị đại yêu đều là Thiên Tiên cảnh, cứ đánh như vậy cũng không thể phân ra thắng bại.
“Hừ, đúng là một gia hỏa khó xơi.”
Nếu đã như vậy.
“Đại Viên Hồn.”
Hầu Tử Đại Vương hét lớn một tiếng, kêu gọi ra yêu hồn của bản thân.
Hầu Tử Đại Vương sau khi yêu hồn hóa, tay cầm kim sắc đại bổng lại đánh ra một kích, đánh Hắc Phong Đại Vương bay đến chỗ không biết xa bao nhiêu dặm.
Dưới sự gia cường của trạng thái yêu hồn hóa, Hầu Tử Đại Vương thực ra có thể cùng với cường giả Kim Tiên cảnh đánh một trận phân cao thấp.
“Hừ, không đủ một kích.”
Hầu Tử Đại Vương tỏ vẻ khinh bỉ, đánh xong, liền nhảy một cái quay về trong hang động.
Trong lúc Hầu Tử Đại Vương chuẩn bị quay về trong động, chợt cảm ứng được khí tức tồn tại của sinh linh khác.
Lần theo khí tức tìm đến, phát hiện trong một vũng nước trong Hoa Quả Sơn, vậy mà có một nữ tử đang tắm rửa.
“Khí tức này là? Thiên Thần?”
Hầu Tử Đại Vương không hiểu, vì sao một Thiên Thần lại đi đến địa bàn của mình tắm rửa? Đang lúc muốn đi lên hỏi rõ ràng, một đạo thanh âm lạnh lùng truyền vào trong đầu của Hầu Tử Đại Vương.
“Nếu như bây giờ ngươi đi qua đó, vận mệnh của ngươi sẽ một đi không về.”
“Ý? Cái gì mà một đi không về, nhưng mà ta nói này, lâu như vậy rồi, đây mới là lần đầu tiên nghe thấy ngươi nói chuyện đấy.”
Hầu Tử Đại Vương cười hắc hắc, liền bước một bước đi lên.
Chỉ là cách nhau một bước, vận mệnh liền khác nhau như trời đất cách biệt.
Bây giờ hai người cũng đã gặp mặt, hắc sắc hồn phách trốn ở chỗ sâu trong Thủy Liêm Động chỉ có thể thầm thở dài. Sau đó nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện.
Nếu như có người có thể nhìn thấy mặt hắn, sẽ phát hiện ra rằng, tướng mạo của hắn và Hầu Tử Đại Vương giống nhau như đúc.