• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chạy rồi sao?”

Nhìn thấy Nam Thiên Vương chạy mất, Hắc Ngộ Không tuy cũng có chút tiếc nuối, lại không hề bối rối, dù sao thì Tăng Trường Thiên cũng không phải là một gia hỏa dễ giải quyết.

Thật sự tử chiến, mặc dù có thể trảm sát Tăng Trường Thiên, nhưng bản thân Hắc Ngộ Không chắc chắn sẽ chịu trọng thương.

“Bọn họ hẳn là cũng có thể cảm ứng được tình hình bên này rồi đi.”

Đối với phong ấn của Đường Tam Tạng đích thân bố chí, ngay cả Hắc Ngộ Không cũng không cách nào cảm ứng được vị trí của bọn họ.

“Ân?”

Liên tục duy trì phong ấn trong vài ngày, khiến cho Đường Tam Tạng có chút không chịu nổi.

Bất quá giờ phút này, Đường Tam Tạng đột nhiên rùng mình, bởi vì, Đường Tam Tạng đã cảm nhận được khí tức của Tăng Trường Thiên.

“Sư phụ, sao vậy?”

Trư Cương Liệt vẫn luôn thủ bên cạnh Đường Tam Tạng, lúc này cũng nhẹ giọng hỏi.

Đường Tam Tạng khẽ chớp chớp mắt.

“Là hắn làm sao?”

Đường Tam Tạng cũng có thể đoán được, người có thực lực bậc này, hơn nữa có thể ở trong thời điểm mẫn cảm không tiếc đắc tội cùng Thiên Chúng ra tay giúp đỡ mấy người bọn họ, ngoài Thiên Giới Như Lai thì cũng chỉ còn có Hắc Ngộ Không.

Về phần làm sao Đường Tam Tạng có thể biết đến Hắc Ngộ Không, đương nhiên là do hỏi Tôn Ngộ Không rồi.

“Đợi chờ đã lâu.”

Hắc Ngộ Không mắt nhìn đoàn người từ từ bay lên từ phía chân trời, nhàn nhạt nói.

Sau khi hàn huyên vài câu, Hắc Ngộ Không nhìn về phía Tiểu Vũ.

“Nàng chính là Kỳ Kinh sao?”

“Không sai.”

Chúng nhân cùng nhìn về phía Thiên Vũ Chức, Đường Tam Tạng cảm thán nói:

“Lần này may mắn có ngươi ra tay giúp đỡ, bằng không chúng ta cũng không thể nhẹ nhàng thoát thân như vậy.”

Hắc Ngộ Không cũng không đáp lời, lạnh nhạt nhìn về phía Tôn Ngộ Không, lãnh đạm nói:

“Ngươi, hình như có chút nhỏ yếu rồi?”

“Nếu như so sánh với ngươi, lời này đích thị không sai.”

Đối với lời nói thẳng thắn của Hắc Ngộ Không, Tôn Ngộ Không cũng chỉ đành cười trừ bất lực.

Dù sao thì tình hình hiện giờ, hắn đích thực có chút nhỏ yếu.

“Ta biết một địa phương có thể nhanh chóng gia tăng thực lực, nhưng ở đó rất nguy hiểm, nếu như ngươi ở đó bỏ mạng, thật sự sẽ phải táng thân dưới hoàng tuyền.”

“Hắc hắc, ngươi cảm thấy ta sẽ sợ chết sao?”

Đối với lực lượng, có thể nói Tôn Ngộ Không đang cực độ mong cầu.

“Được, nếu đã như vậy, ta sẽ dẫn ngươi đi.”

Phá Võng Chi Nhãn khẽ mở, Hắc Ngộ Không liền dẫn theo Tôn Ngộ Không đến bên trong Vô Thiên Luyện Ngục.

Thời gian ở trong này không giống như ngoại giới.

“Đây chính là địa phương mà ngươi nói, có thể đề thăng thực lực hay sao?”

“Nhìn bề ngoài không có gì đặc biệt hay sao?”

Mới tiến vào Vô Thiên Luyện Ngục, Tôn Ngộ Không cảm thấy không có gì đặc biệt, dù gì thì ở tầng đầu tiên cũng chỉ có một cường giả.

Hắc Ngộ Không nhìn về phía Liêu Tịch, sau đó lại quay sang nói với Tôn Ngộ Không:

“Ở trong này tu luyện đi, nếu như ngươi có thể đánh thắng được hắn, tự nhiên có thể đi ra ngoài.”

“A? Đối thủ của ta chính là ngươi sao?”

Tôn Ngộ Không bộ dáng kiệt ngạo bất tuần, chỉ là, hắn vẫn còn chưa biết, đối diện với mình rốt cuộc là ai?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK