Vô Thiên Luyện Ngục.
Hắc Ngộ Không và Liêu Tịch đang chiến đấu đến hăng say.
Hai ngươi dùng lực lượng đơn thuần tiến hành giao đấu, mỗi người một chưởng một quyền công kích đối phương.
Mỗi chiêu của Liêu Tịch đều tràn đầy lực bạo phát, mà Hắc Ngộ Không, sau khi trải qua trận chiến ở Thiên Cung đã đạt đến bán bộ Hỗn Nguyên Thánh Nhân.
“Liêu Tịch, chỉ có giết chết ngươi, ta mới có thể tiến vào tầng thứ hai, có thật như vậy không?”
Hắc Ngộ Không dùng đôi mắt màu nâu đen của mình nhìn Liêu Tịch, lãnh đạm nói.
“Đúng là như vậy, chỉ là, ngươi có tư cách gì đòi giết chết ta chứ?”
“A ha ha ha..”
Liêu Tịch càng chiến càng hăng, càng đánh càng cuồng.
“Đấu Chiến Thức.”
Đấu Chiến Thức của Hắc Ngộ Không vừa sử dụng, mọi công kích của Liêu Tịch đều bị đánh tan.
“Ma Thần Thập Trọng Tấu.”
Một chiêu Ma Thần Thập Trọng Tấu của Hắc Ngộ Không vừa ra, hàng vạn thiết quyền trong phút chốc đánh vào trước ngực của Liêu Tịch.
“Công kích lực bậc này.”
Đối diện với lực công kích dày đặc và cường đại như vậy, ngay cả viễn cổ thần thể cứng rắn như sắt thép của Liêu Tịch cũng không chịu được là bị đánh nát.
“Liêu Tịch, thần thể của ngươi đã bị ta đánh vỡ, ngươi còn có năng lực gì có thể ngăn cản được ta?”
“A? Chẳng qua chỉ là chiếm được một chút thượng phong, vậy mà cũng dám đứng trước mặt ta nói lời ngông cuồng?”
Một vạn quyền này tuy rằng tạo thành tổn thương không nhỏ cho Liêu Tịch, nhưng, thân là viễn cổ A Tu La đẳng cấp ngang hàng với Uyên Vương, tuy rằng không thể đặt cùng một chỗ ngang hàng bình luận, nhưng cách biệt cũng không quá lớn.
“Chiến đấu, mới vừa bắt đầu.”
“ n? Liêu Tịch hình như bắt đầu nghiêm túc rồi.”
Bởi vì có Đấu Thần Ngũ Cảm, Uyên Vương cảm nhận được sự phẫn nộ đến từ đấu hồn của Liêu Tịch.
“Đấu hồn chi lực, còn có cả Đấu Hồn Ngũ Cảm.”
Dưới ánh nhìn của Phá Võng Nhãn, mọi chi tiết lực lượng của Liêu Tịch đều bộc lộ trước mặt Hắc Ngộ Không, nhưng, cho dù như vậy, lực lượng mà Liêu Tịch bộc phát ra vẫn như cũ khiến cho Hắc Ngộ Không vô pháp ứng đối.
Hắc Ngộ Không nhăn chặt chân mày, chậm rãi nói.
“Xem ra hôm nay không cách nào chiến thắng ngươi rồi.”
“Nhưng mà, chiến đấu vẫn phải tiếp tục.”
Dứt lời, hai người lập tức lao vào chiến đấu.
Đấu Thần Ngũ Cảm của Liêu Tịch không hề thua kém so với Uyên Vương, cộng thêm lực lượng của Đấu Hồn, trong nhất thời thực lực của ông ta đã đạt đến ngưỡng sức mạnh của Uyên Vương. Thậm chí còn mạnh hơn Nam Thiên Vương lúc chiến đấu cùng Tôn Ngộ Không một bậc.
“Ma Tướng Chân Thân.”
Tuy rằng Hắc Ngộ Không có sự gia trì của Đấu Chiến Thức, nhưng như vậy chỉ có thể tránh né công kích của Liêu Tịch mà thôi, nếu muốn phản kích, Hắc Ngộ Không cần có lực lượng cường đại hơn mới được.
“Chết đi.”
Hắc Ngộ Không ở sau Ma Tướng Chân Thân lực lượng trực tiếp bạo phát đến Hỗn Nguyên đỉnh phong.
“Một quyền này như nào? Liêu Tịch?”
Sau một quyền, Liêu Tịch bị đánh lui lại vài mét, lún xuống mặt đất một chút.
“Đây là cái gì?”
Liêu Tịch nhìn Hắc Ngộ Không ở sau Ma Tướng Chân Thân, thân hình to lớn, khiến cho ngay cả ông ta cũng cảm thấy có chút kinh sợ.
“A? Đây chính là lực lượng mà Y từng sử dụng khi ở Thiên Giới hay sao? Quả nhiên có chỗ phi phàm.”
Uyên Vương ở trong đại điện cũng rất quan tâm trận chiến này, dù sao thì tốc độ trưởng thành của Hắc Ngộ Không cũng quá nhanh rồi.
Nhưng vấn đề là, nàng vẫn không thể nào phán đoán, Hắc Ngộ Không là bạn hay là thù.
“Ác Quỷ Thiên Nhân Ngũ Suy.”
Trong lúc chiến cuộc đị vào đường cùng, Hắc Ngộ Không quyết định sử dụng lực lượng của Thiên Nhân Ngũ Suy.
Thiên Nhân Ngũ Suy vừa ra, tuy rằng Liêu Tịch vẫn hết sức cường đại, nhưng sau mỗi đòn công kích lên thân thể Hắc Ngộ Không, đòn đánh của ông ta đều yếu đi một chút.
Sau khi chiến đấu không biết qua bao lâu, lực lượng của hai người đều đã tiêu hao sạch sẽ.
“Thật không ngờ, ta vẫn không thể nào thắng nổi ngươi.”