• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người Hắc Ngộ Không và Liêu Tịch chiến đấu ngang tay, tuy rằng Đấu Chiến Thức mạnh hơn Đấu Hồn Ngũ Cảm, nhưng cũng không thể nào bù lấp lại tu vi cách biệt.

Liêu Tịch thực tế vô cùng cường đại, thân là A Tu La viễn cổ, thần thể mỗi một tấc huyết nhục cơ bắp đều cắng rắn như sắt thép, dùng lực lượng thân thể đã có thể mạnh mẽ chống đỡ lại Ma Thần Thập Trọng Tấu của Hắc Ngộ Không.

Nên biết rằng một chiêu này năm đó danh xưng vô địch bên dưới Vô Cấp Thánh Nhân.

Không ngờ một chiêu mạnh như vậy, lại bị Liêu Tịch dùng thân thể ngạnh kháng.

“Không ngờ ngay cả Ma Tướng Chân Thân đều không thể áp chế được Liêu Tịch, xem ra A Tu La viễn cổ đích thực vô cùng cường đại.”

Hai Người đều gần như tiêu hao toàn bộ lực lượng trong chiến đấu, năng lực của Ác Quỷ không thể duy trì trong thời gian dài, mà mỗi một quyền của Liêu Tịch đánh lên người Hắc Ngộ Không đều khiến Y chịu một chút tổn thương. Bởi vậy, hai người chiến đấu ngang tay.

“Liêu Tịch à Liêu Tịch, ngươi còn định chơi đùa đến khi nào đây?”

Bên ngoài Vô Thiên Luyện Ngục, Uyên Vương lộ ra gương mặt tuyệt mỹ, nhỏ giọng nói.

“Thật không ngờ, ngươi lại có thể đánh cùng ta đến mức độ này, nếu như, ngươi là một A Tu La thì tốt biết bao.”

Cỗ đấu hồn lực lượng tưởng chừng như sắp dập tắt của Liêu Tịch đột nhiên bạo phát mạnh mẽ, hỏa diễm mãnh liệt như muốn thiêu đốt toàn bộ tầng thứ nhất của Vô thiên Luyện Ngục.

“Lực lượng đấu hồn này?”

Chuyển biến đột ngột của Liêu Tịch, nhất thời khiến Hắc Ngộ Không đại kinh thất sắc.

Sau đó, cũng không đợi Hắc Ngộ Không kịp phản ứng, Liêu Tịch liền trực tiếp đánh đến.

“Cứ như vậy… kết thúc rồi.”

“Một quyền này.”

Hắc Ngộ Không mang theo vẻ nghi hoặc nhìn quyền đầu của Liêu Tịch, lúc này đã đánh đến trước ngực mình, Y cảm nhận được hơi thở của tử vong trong một quyền này.

“Thiên Thư Bảo Giáp.”

Chính trong giây phút sinh tử, Hắc Ngộ Không sử dụng đạo cơ Cửu Quyển Thiên Thư của mình hóa thành bảo giáp, bảo hộ thân thể.

Cho dù như vậy, nhưng lực lượng dư chấn cũng khiến Hắc Ngộ Không trọng thương.

“ n? Vậy mà không chết?”

“Thứ vừa nãy quyền đầu tiếp xúc là cái gì?”

Vừa nãy khi Liêu Tịch đánh lên cơ thể Hắc Ngộ Không, cảm giác không hề giống như đánh lên trên huyết nhục thân thể, mà một quyền toàn lực của mình đánh ra, lại không thể đánh chết một Chuẩn Thánh, khiến Liêu Tịch không khỏi hoài nghi, lực lượng của mình có phải là bị yếu đi rồi hay không?

Kỳ thực không phải thực lực của Liêu Tịch bị suy giảm, mà là do Thiên Thư Bảo Giáp của Hắc Ngộ Không quá mạnh.

Cửu Quyển Thiên Thư, ở trong vũ trụ của Hắc Ngộ Không nếu như tu luyện thành thục có thể đạt đến Bất Hủ.

Lực lượng bậc này ngưng tụ thành bảo giáp, đương nhiên không dễ dàng bị đánh tan như vậy.

Huống hồ, thực lực chân chính của Liêu Tịch chẳng qua chỉ là Vô Cấp cảnh đỉnh phong, một kích toàn lực có thể đạt đến bán bộ Hồng Mông cảnh, nhưng cũng không thể tạo thành tác động đến phòng ngự của Thiên Thư bảo giáp.

Bất quá cho dù là có Thiên Thư hộ thể, nhưng lực lượng của một quyền, vẫn chấn cho Hắc Ngộ Không ngũ tạng lục phủ vỡ nát.

Hắc Ngộ Không cố gắng vận dụng chút lực lượng cuối cùng, sử dụng Phá Võng Nhãn thoát ly khỏi Vô Thiên Luyện Ngục.

Y vừa đi ra bên ngoài, liền gặp phải Uyên Vương.

“Ngươi, đến để giết ta sao?”

Hắc Ngộ Không ôm chút hơi tàn, nằm trên mặt đất nói.

Uyên Vương lạnh lùng nhìn Hắc Ngộ Không, phất nhẹ tay, một tia sinh cơ truyền vào trong thể nội của Y, từ từ chữa trị lục phủ ngũ tạng vỡ nát của Hắc Ngộ Không.

“Còn phải điều dưỡng thêm một chút.”

Uyên Vương chỉ để lại một câu lạnh lùng, sau đó rời đi.

Hắc Ngộ Không từ từ đứng thẳng người dậy, trầm mặc một lúc lâu, lắc lắc đầu tự nhủ, nói:

“Thực lực của Liêu Tịch vậy mà lại đạt đến Vô Cấp đỉnh phong, mà ta, vậy mà không thể nhìn ra.”

“Tu vi của ta vẫn quá thấp hay sao?”

Hắc Ngộ Không nhè nhè sờ lên tròng mắt vẫn đang chảy máu tươi của mình, lãnh đạm nói.

Hắc Ngộ Không ở trong phòng tu dưỡng vài ngày, sau khi thương tích từ từ hồi phục lại hoàn toàn.

Bên ngoài cửa, Quỷ Đao đã đứng chờ sẵn.

“Ngộ Không, chúng ta nên xuất phát rồi.”

Nghe tiếng, Hắc Ngộ Không từ từ mở mắt, thấp giọng hỏi:

“Thảo phạt, Trảm Vương sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK