• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôn Ngộ Không sau khi lấy được Thiên Kiếm, liền theo lệnh của Như Lai đi trước tiến thẳng về Thiên Cung, vạch trần bộ mặt của Ám hồn Đế Thích Thiên.

Ám Hồn Đế Thích Thiên cực kỳ cường đại, mặc dù đã bị Như Lai phong ấn đi lực lượng của Thiên kiếm, nhưng mà cảnh giới của ông ta vẫn còn đó, toàn bộ thiên giới ngoại trừ Như Lai ra, không một ai có thể chiến một trận cùng Ám hồn Đế Thích Thiên cả.

Hiện giờ Tôn Ngộ Không tu vi cũng đã tu luyện đến Kim Tiên đỉnh phong, chỉ còn kém một bước là bước vào chuẩn Thánh cảnh.

Hiện giờ Thiên Cung không có bất cứ người nào hoài nghi Ám Hồn Đế Thích Thiên cả, nhưng đó cũng chỉ là bề ngoài, thực chất từ sau đại chiến cùng A Tu La ở Phế Đô vào một trăm năm trước, Trì Quốc Thiên đã bắt đầu hoài nghi Đế Thích Thiên phải chăng đã đi vào con đường đọa lạc ám hồn?

Những chuyện phát sinh gần đây, cũng khiến cho Sát Tâm Quan m cảm thấy có chút dị thường, bất quá không hề tìm ra chứng cứ Đế Thích Thiên đã đọa lạc ám hồn, bởi vậy nên chỉ có thể tự mình điều tra.

Thiên Kiếm của Ám Hồn Đế Thích Thiên là mô phỏng làm ra, trong đó không hề có Quang hồn, mà Quang hồn chính là tượng trưng của Đế Thích Thiên.

Quang hồn chân chính vẫn luôn bị nhốt trong chân chính Thiên Kiếm, mà kiếm hồn trong Thiên Kiếm của Ám hồn Đế Thích Thiên vẫn luôn là ám hồn.

Chỉ cần kêu gọi được Quang hồn Đế Thích Thiên ra ngoài, lúc đó Thiên Kiếm của Ám hồn Đế Thích Thiên liền bị vỡ vụn, mọi chuyện đều sẽ rõ ràng.

Kỳ thực đáng lẽ diễn biến của mọi chuyện không đến nỗi nhanh như hiện tại, chỉ là do có sự xuất hiện của một biến số là Hắc Ngộ Không.

Tôn Ngộ Không nhanh tay nhanh chân nhẹ nhàng đi vào trong Thiên Cung, Như Lai bảo hắn trước tiên phải tìm được Sát Tâm Quan m hoặc Trì Quốc Thiên, Thiên giới hiện giờ chỉ có hai người này hoài nghi Đế Thích Thiên.

Vì vậy Tôn Ngộ Không tìm đến Sát Tâm Quan m đầu tiên.

Trong phủ Sát Tâm, Tôn Ngộ Không cắm Thiên Kiếm lên trên kim bàn của Sát Tâm Quan m, sau đó liền lập tức rời đi.

Không lâu sau, Sát Tâm Quan m liền quay về trong phủ nghỉ ngơi.

“ n?”

Một tia Yêu khí nhàn nhạt trong phủ, vẫn là đã bị Sát Tâm cảm nhận được.

“Cỗ khí tức này, giường như đã từng gặp ở đâu đó…. Tôn Ngộ Không?”

Sát Tâm sau khi tìm lại ký ức, lông mày hơi cau lại, không biết vì sao Tôn Ngộ Không lại đi đến trong phủ của mình, chẳng qua sau khi nhìn thấy thanh Thiên Kiếm cắm trên bàn, tất cả đều trong phút chốc rõ ràng.

“Quả nhiên, Đế Thích Thiên hiện tại chính là…. Ám Hồn.”

Thân là đỉnh tiêm chi thần ở Thiên Giới, khí tức quang minh của Thiên Kiếm, Sát Tâm là người quen thuộc hơn ai hết.

“Trì Quốc Thiên, nghi ngờ của chúng ta là chính xác.”

Sát Tâm cầm Thiên Kiếm lên, trong đôi mắt già nua của Trì Quốc Thiên bạo phát ra hai tia quang mang, cỗ khí tức quen thuộc này…

“Hắn cuối cùng quay về rồi…”

Trì Quốc Thiên không kìm được có chút cảm động, ông và Đế Thích Thiên đã là bằng hữu trên vạn năm, cũng là chiến hữu từng cùng nhau vào sinh ra tử, trải qua vô số lần chiến đấu. Trận chiến cuối cùng chính là ở trên địa bàn hiện tại của Cuồng Vương, tam đại Thiên Vương bọn họ đều bị Cuồng Vương đánh bại, Đế Thích Thiên cũng thân chịu trọng thương, Nếu như không phải là Trì Quốc Thiên liều mạng tương cứu, sợ rằng Đế Thích Thiên đã không thể quay về Thiên Giới.

Sau khi quay về, thanh Thiên Kiếm Đế Thích Thiên đáng ra đã để lại ở Phế Đô, vậy mà cũng đã quay trở về, nhưng kiếm hồn trong Thiên Kiếm lại khiến cho Trì Quốc Thiên cảm nhận thấy có một cỗ phẫn nộ và sát ý.

Sát Tâm Quan m nhìn hướng Thiên cung xa xa, nhẹ nhàng nói:

“Chiến đấu, cũng nên bắt đầu rồi.”

Mà Tôn Ngộ Không lúc này đã tiềm nhập vào trong phủ đệ của Đế Thích Thiên, dù sao thì Tố Y trước đây cũng đã từng sống ở nơi này.

“Không biết sau này khi Tố Y gặp lại ta, liệu có bị bộ dáng này của ta khiến cho giật mình hay không?”

Tôn Ngộ Không lộ ra nụ cười ôn như hiếm hoi, chẳng qua hắn vẫn chưa biết chính là Tố Y sớm đã chết thảm.

Tôn Ngộ Không không ngừng tìm kiếm ở trong phủ đệ của Đế Thích Thiên, cũng không hề tìm thấy thân ảnh của Tố Y, điều này khiến hắn cảm giác có một dự cảm bất an, sau đó đi bắt lấy một nữ người hầu, ép hỏi ra mới biết cái chết của Tố Y.

“Cái….cái gì?”

“Tố Y vậy mà…. chết rồi? Cô ấy tại sao lại chết? Tại sao lại chết???”

Tôn Ngộ Không nộ ý đản sinh, trực tiếp huyễn hóa ra Đại viên hồn, bắt lấy nữ người hầu không ngừng gào thét.

Nữ người hầu sớm đã bị dọa ngất đi, hắn cũng không hề giết chết nàng, chỉ là tiện tay ném đi, hắn phải tự mình đi hỏi Đế Thích Thiên.

“ n?”

“Đó là…”

Chúng thần Thiên Giới đều nhìn về phía tẩm cung của Đế Thích Thiên, đó là địa phương biểu hiện của đỉnh phong trong chúng thần Thiên Giới, hiện giờ một tên cực đại yêu ma đang điên cuồng phá hủy kiến trúc nơi đó.

“Tôn Ngộ Không sao?”

Sát Tâm Quan m nhìn đại yêu đang đi cuồng kia, cười nhạt một tiếng nói.

“Thanh Thiên Kiếm này cũng chính là hắn đã đưa cho ta.”

“Hả?”

Nghe tiếng, ánh mắt Trì Quốc Thiên hơi hơi thay đổi, sau đó nhắm hai mắt lại, mỉm cười:

“Xem ra Như Lai cũng sắp quay lại Thiên Giới rồi.”

“Như Lai?”

Sát Tâm Quan m nghe thấy hai chữ này, biểu cảm biến đổi kịch liệt, ngữ khí cũng trở nên gấp gáp.

“Việc này thì liên quan gì đến Như Lai?”

Trì Quốc Thiên phe phẩy quạt, lãnh đạm nói:

“Trong lúc thương thế của Như Lai vẫn chưa hồi phục, ta và Quảng Mục Thiên theo lệnh của Đế Thích Thiên truy đuổi Như Lai, dưới sự liên thủ của ta và Quảng Mục Thiên, Như Lai vốn đang trọng thương tình thế không hề lạc quan, sau đó là ta đánh thương Quảng Mục Thiên,

thả Như Lai rời đi, Tôn Ngộ Không chắc hẳn cũng là do Như Lai phái tới, tất cả những thứ này đều là kế hoạch của Như Lai.”

“Thì ra là vậy sao?”

Sát Tâm Quan m nhãn thần sáng lên, ân tình của Sát Tâm và Như Lai rất sâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK